Chương 18

Lúc Nguyễn Ưu tới thăm Thẩm Lương thuận tiện hẹn trước kiểm tra tuyến thể, vậy nên từ phòng bệnh của Thẩm Lương ra, Nguyễn Ưu liền trực tiếp đi đến khoa tuyến thể.

Lục Quan Triều theo thường lệ ở bên ngoài chờ Nguyễn Ưu, Nguyễn Ưu cũng đi thẳng đến chào hỏi bác sĩ kiểm tra tuyến thể cho mình sau đó đi vào làm kiểm tra, Lục Quan Triều đợi một hồi, Nguyễn Ưu ra trước, sau đó là bác sĩ cầm báo cáo kiểm tra ra.

"Vừa rồi trải qua kiểm tra sơ bộ, hệ thống tuyến thể cũng đã khôi phục, còn tình trạng phục hồi chức năng tuyến thể chi tiết phải đợi hai ngày sau có kết quả kiểm tra mới có thể biết."

Bác sĩ trên mặt khó nén vui mừng, nói: "Nhưng tuyến thể phục hồi rất tốt, cùng bộ phận cơ thể chung quanh dung hợp cũng rất tốt. Hai ngày sau tới lấy kết quả chi tiết đi."

Nguyễn Ưu cảm thấy mình cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bác sĩ Hướng nói: "Làm khai thông tuyến thể một chút, là một phẫu thuật nhỏ, tuyến thể thời gian dài không có sử dụng, cần thông qua phương pháp điều trị để nó vận hành lại."

Trông thấy Nguyễn Ưu lại bỗng nhiên nhăn lại mặt, bác sĩ Hướng cười nói tiếp: "Rất nhanh liền xong thôi, trong vòng nửa giờ là được rồi."

Chờ Nguyễn Ưu nửa giờ sau từ trên giải phẫu thuật xuống, cậu hít sâu một hơi, trong không khí ngửi thấy hương vị pheromone đã lâu, gần cậu nhất chính là hương pheromone của bác sĩ rất dễ ngửi, là hương cam nhẹ nhàng khoan khoái, khiến cả người cậu đều cảm thấy tinh thần thoải mái.

Nguyễn Ưu và Lục Quan Triều sau khi cám ơn bác sĩ thì cùng nhau về nhà, có lẽ là trải qua chuyện Thẩm Lương kia một lần, mặc dù khôi phục tuyến thể là chuyện tốt, nhưng Nguyễn Ưu và Lục Quan Triều ai cũng không nói chuyện.

Nguyễn Ưu cảm thấy vận mệnh trêu người, ban đầu là alpha Thẩm Lương tổn thương tuyến thể của mình, hiện tại Thẩm Lương cũng bởi vì cùng alpha của cậu ta quan hệ không tốt mà nhập viện nhưng tuyến thể của mình lại hồi phục.

Nhìn dáng vẻ của Thẩm Lương ở trên giường bệnh, Nguyễn Ưu thực sự cũng không vui.

Cứ im lặng như vậy về đến nhà, Lục Quan Triều đậu xe ở ga-ra, sau đó mới nói: "Khôi phục là chuyện tốt, dành thời gian nói chuyện với ba mẹ một chút đi."

Nguyễn Ưu suy nghĩ một chút, nói: "Chờ có kết quả kiểm tra kỹ càng rồi hẵng nói với họ sau đi."

Lục Quan Triều không tỏ rõ ý, Nguyễn Ưu đi sau lưng anh cùng về nhà, luôn cảm thấy Lục Quan Triều nhìn không quá vui mừng nhưng cậu nghĩ đến Thẩm Lương, bản thân tâm tình cũng không được tốt lắm, vậy nên cũng không gặng hỏi Lục Quan Triều. Hai người cùng vào phòng riêng của mình thay quần áo ở nhà nghỉ ngơi.

Đi ra ngoài du lịch hơn nửa tháng, trở về lại đi thăm Thẩm Lương, những việc nhỏ nhặt đều làm người cảm thấy mỏi mệt.

Sau khi kết thúc chuyến du lịch Lục Quan Triều liền đâm đầu vào trong công việc, anh xem như sự nghiệp công ty cũng mới bắt đầu, có thể gạt ra thời gian nửa tháng cùng Nguyễn Ưu đi du lịch cũng đã là khiến Nguyễn Ưu thụ sủng nhược kinh, đối với việc Lục Quan Triều lập tức khôi phục trạng thái làm việc cũng không có điều gì dị nghị, hai ngày sau có kết quả kiểm tra cũng là Nguyễn Ưu một mình đi lấy.

Cũng may Lục Quan Triều không có ở đây, Nguyễn Ưu là có thể đem vấn đề vẫn lo lắng trong lòng trưng cầu ý kiến bác sĩ.

Bác sĩ Hướng đem kết quả kiểm tra giao cho Nguyễn Ưu, Nguyễn Ưu lật ra nhìn qua, mức độ hồi phục rất tốt, tuyến thể đã khôi phục chức năng cơ bản, các hạng chỉ tiêu cũng đều đạt tới chỉ số bình thường, tại mục bài tiết pheromone, thậm chí vượt qua chỉ số ban đầu của Nguyễn Ưu — cậu đang trong thời kỳ khôi phục lại được alpha đánh dấu, cái này là do 2 lần phát dục đó giúp tuyến thể được thúc đẩy, cũng coi là trong họa có phúc.

Nguyễn Ưu cẩn thận hỏi bác sĩ Hướng: "Tôi nghe nói tuyến thể bị tổn thương đang trong thời kỳ khôi phục hoặc vừa mới khôi phục đến thời kỳ phát tình tiếp theo là có thể thông qua giải phẫu thay thế pheromone, điều này là thật sao?" Bác sĩ ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nguyễn Ưu, nói: "Pheromone của cậu làm các phương diện trị số đều không có vấn đề, hỏi cái này là muốn hỏi vấn đề gì?" Mặc dù trong phòng khám chỉ có hai người Nguyễn Ưu cùng bác sĩ Hướng, nhưng Nguyễn Ưu vẫn là cảm thấy khó mà mở miệng.

Cho tới nay Nguyễn Ưu luôn cảm thấy tự ti với tư cách là omega chính là vì pheromone kia của cậu cũng không tính là cao cấp, sau khi cùng Lục Quan Triều kết hôn, trong xã hội thượng lưu sa hoa, pheromone càng là thứ khiến người ta chú ý.

Pheromone của Nguyễn Ưu không có hương vị của sương mai, cậu hiện tại đã được Lục Quan Triều thừa nhân là Lục phu nhân, cậu không hi vọng mình sẽ luôn để Lục Quan Triều trở thành trò cười. Trước là cười anh cưới một omega tuyến thể bị hao tổn, sau là cười omega của anh có pheromone cấp thấp.

Vả lại, pheromone nếu cao cấp hơn, có lẽ cũng sẽ khiến Lục Quan Triều càng cảm thấy hưởng thụ... Nguyễn Ưu thầm nghĩ trong lòng.

Nguyễn Ưu ở trước mặt bác sĩ Hướng im lặng một hồi, bác sĩ Hướng gặp qua vô số bệnh nhân, cho nên rất nhanh liền kịp phản ứng, thử thăm dò hỏi: "Sẽ không phải bởi vì cậu cảm thấy pheromone của mình không đủ cao cấp, cho nên mới có ý định này chứ?" Nguyễn Ưu bị bác sĩ Hướng nói trúng tâm tư, khó xử cúi đầu xuống, bác sĩ Hướng nghiêm nghị trách cứ Nguyễn Ưu, nói: "Cơ quan tuyến thể tác dụng khác nhau, chẳng lẽ chỉ là bài tiết hương thơm đơn giản như vậy sao? Nếu như thay thế tuyến thể là chuyện dễ dàng như vậy, thì khoa tuyến thể kia mỗi ngày không biết phải làm bao nhiêu bàn phẫu thuật mới đủ! Nguyễn Ưu, coi như cậu bây giờ có thể thay thế tuyến thể, cũng không phải cậu muốn chọn cái gì liền chọn cái đó, tuyến thể bất đồng, pheromone bất đồng với thân thể của cậu đều có phản ứng không giống nhau, mà trước mắt trình độ điều trị vẫn còn xa mới đạt tới trình độ thay thế tuyến thể không gây nguy hiểm, nhẹ thì hủy hoại tuyến thể, nặng thì mất mạng!" Nguyễn Ưu lông mi run rẩy dữ dội mấy lần, sau đó mới lúng túng nói: "Thì ra là như vậy , cảm ơn bác sĩ Hướng đã giải đáp cho tôi."

Bác sĩ Hướng thở dài, nói: "Nguyễn Ưu, pheromone trời ban cho cậu thì chính cậu đã là độc nhất vô nhị, làm chính mình là được rồi, đừng muốn làm người khác.

Thử tiếp nhận chính mình, sau đó khám phá điểm mạnh của mình.

Không có bất kỳ người nào đáng để cậu đi thay đổi bộ phận quan trọng nhất trong cơ thể của cậu."

Sau khi tạm biệt bác sĩ Hướng Nguyễn Ưu yên lặng trên đường đi về nhà, pheromone bình thường khiến Nguyễn Ưu ganh tị với sắc đẹp của alpha cùng sự trầm mặc ít nói bên trong omega, cũng làm cho danh tiếng của cậu trong xã hội thượng lưu không thể ngóc đầu lên được, ngay cả Thẩm Lương cũng vẫn luôn chống mắt xem thường cậu. Thẩm Lương ở trình độ rất cao cũng là bởi vì cậu ta có pheromone của omega cao cấp.

Pheromone đánh giá Nguyễn Ưu là một người bình thường không có gì nổi trội, mà alpha của cậu-Lục Quan Triều, lại là alpha có pheromone đỉnh cấp, khiến cho người ta yêu đến mù mịt tâm trí, cũng làm cho Nguyễn Ưu cảm thấy tự ti.

Bác sĩ Hướng đã không cho phép Nguyễn Ưu đổi tuyến thể, Nguyễn Ưu cũng chỉ có thể bỏ đi ý nghĩ này. Từ bệnh viện ra, Nguyễn Ưu đi thẳng về nhà mẹ đẻ, mang theo báo cáo kiểm tra cùng tin tốt đã khôi phục tuyến thể báo cho ba mẹ.

Kiều Nhiễm dĩ nhiên là vui vẻ không thôi, nghe vậy liền thu xếp làm cho Nguyễn Ưu một bàn thức ăn ngon.

"Ưu Ưu, con trong thời gian bị thương, mẹ ngày đêm đều không yên lòng, tuyến thể đối với con người mà nói quan trọng biết bao nhiêu, ngộ nhỡ khôi phục xảy ra vấn đề gì, con về sau đều phải chịu khổ cả một đời.

Bây giờ cuối cùng cũng không sao nữa, mẹ cũng yên lòng."

Kiều Nhiễm một bên gắp thức ăn cho Nguyễn Ưu, một bên nói, chắc là thật sự quá lo lắng, Nguyễn Ưu phát hiện khóe mắt Kiều Nhiễm có chút đỏ, hẳn là sắp khóc.

Nguyễn Ưu tay chân luống cuống an ủi Kiều Nhiễm, dỗ hơn nửa ngày mới khiến Kiều Nhiễm vui trở lại, mẹ con hai người thân thiết hàn huyên một hồi. Kiều Nhiễm dường như nhớ tới cái gì, sắc mặt đọng lại khiến cho Nguyễn Ưu cũng khẩn trương.

"Mẹ, sao thế?" Nguyễn Ưu cẩn thận mở miệng.

Kiều Nhiễm nói: "Thật ra cũng không có gì, chỉ là mẹ đột nhiên nhớ tới, bây giờ người trước khi kết hôn đều đến cục quản lý pheromone để kiểm tra mức độ xứng đôi, thời điểm con kết hôn cùng Lục Quan Triều bởi vì tuyến thể của con bị tổn thương nên chưa kiểm tra, cũng không biết mức độ xứng đôi của các con thế nào."

Nguyễn Ưu ngược lại chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nghe vậy chỉ cười nói: "Vậy không xứng đôi còn có thể thế nào, cũng đã kết hôn rồi, nếu như không xứng đôi cũng chỉ có thể đi xóa sạch ký hiệu rồi kết hôn lần hai."

Kiều Nhiễm trừng mắt nhìn cậu một cái, không vui nói: "Lời này cũng có thể nói lung tung sao, xoá ký hiệu phải chịu bao nhiêu khổ sở con còn không biết sao? Đó mới là thật sự là đi vòng qua quỷ môn quan."

Trách cứ Nguyễn Ưu xong, trông thấy dáng vẻ thực sự biết sai của cậu, Kiều Nhiễm lại nói: "Mẹ chẳng qua là cảm thấy, lúc con cùng Lục Quan Triều kết hôn có hơi đột ngột, cũng chưa có bồi dưỡng tốt tình cảm, tình cảm kia căn bản không bền vững, hôn nhân còn chưa đủ ổn định.

Nếu như bây giờ mức độ pheromone xứng đôi cao, vậy ít nhất sẽ có sự bảo đảm."

Nguyễn Ưu cười cười, nói: "Không sao đâu mẹ, hai chúng con hiện tại rất tốt."

Sợ Kiều Nhiễm lại lo lắng, Nguyễn Ưu đổi chủ đề, đùa giỡn nói: "Mẹ nói đạo lý rõ ràng như thế, xem ra cùng ba con mức độ xứng đôi rất cao a!" Kiều Nhiễm đuôi lông mày nhướng lên, nói: "Đó là đương nhiên."

Lúc từ nhà mẹ trở về Lục gia cũng đã rạng sáng, điện thoại Nguyễn Ưu từ đầu đến cuối yên lặng, Lục Quan Triều cũng không gửi tin nhắn hối cậu mau về nhà, Nguyễn Ưu về đến nhà, phát hiện Lục Quan Triều cũng không trở về nhà.

Người hầu Lục gia bây giờ đối với Nguyễn Ưu khách khí rất nhiều, thấy Nguyễn Ưu hỏi, liền nói cho cậu biết Lục Quan Triều buổi chiều lúc gọi điện thoại về nhà, nói là gần nhất công việc bận rộn công việc, trước mắt sẽ không về nhà.

Nguyễn Ưu thầm nghĩ bỏ ra ngoài chơi nửa tháng, không tránh được có vô số công việc đọng lại, Lục Quan Triều không trở về nhà cũng là hợp tình hợp lý, nhưng mặc dù trong lòng thầm tự an ủi lý giải, Nguyễn Ưu vẫn là không nhịn được chua chua nghĩ, vừa rồi ở chỗ mẹ còn nói qua quan hệ bây giờ của cậu và Lục Quan Triều gần đây rất tốt, Lục Quan Triều liền lại không về nhà, hơi có chút giống như tự vả mặt.

Lục Quan Triều một tuần liền chưa có về nhà, Nguyễn Ưu mỗi ngày thông qua điện thoại nói chuyện với anh, có khi Lục Quan Triều nghe máy, nói vài câu, nói công việc bận rộn liền ngắt máy, có khi Lục Quan Triều dứt khoát không nghe điện thoại.

Một lần rồi hai lần, Nguyễn Ưu cũng khó tránh khỏi muốn biết, Lục Quan Triều cuối cùng bận đến mức độ nào, ngay cả điện thoại cũng không thể nghe.

Nguyễn Ưu chọn một ngày nắng đẹp trời, tự mình làm chút cơm đưa đến văn phòng của Lục Quan Triều, lúc đi trên đường Nguyễn Ưu cảm thấy mình hơi có chút ý nghĩ muốn đảm nhiệm cương vị Lục phu nhân rồi, nghĩ tới đây, Nguyễn Ưu không khỏi cười ra tiếng, là cười chính cậu thế mà cũng trở thành bộ dạng này.

Lúc đến văn phòng của Lục Quan Triều cũng đúng thời gian nghỉ trưa, khu làm việc của nhân viên đều đã đi ăn cơm, Nguyễn Ưu gõ cửa tiến vào văn phòng, Lục Quan Triều ngồi trước máy tính, thấy là Nguyễn Ưu, theo phản ứng thuận tiện hỏi: "Sao em lại tới đây?" Nguyễn Ưu nghe lời này, trong lòng có chút không thoải mái, cậu nghĩ cậu là Lục phu nhân danh chính ngôn thuận, làm sao lại không thể tới.

Nhưng Nguyễn Ưu vẫn mở hộp cơm ra, đưa cho Lục Quan Triều nói: "Anh lâu như vậy không có về nhà, áp lực công việc lại lớn, em đoán anh chắc không chú ý ăn cơm đầy đủ, cho nên đã làm một ít đồ ăn ngon bồi bổ cho anh. Nhân lúc còn nóng mau ăn đi."

Lông mày Lục Quan Triều giãn ra một chút, Nguyễn Ưu dọn xong đồ ăn cho anh, nói: "Đã ăn xong rồi thì ở trong nghỉ ngơi một lúc đi, em thấy anh gần đây mắt quầng thâm đều biến sâu, có phải quá khổ cực rồi không."

Lục Quan Triều rất nhanh ăn một miếng cơm, nói: "Trở về liền đã cuối năm, công việc đều chất thành một đống, qua giai đoạn bận bịu này liền ổn thôi."

Nguyễn Ưu vì Lục Quan Triều mang ra một chén canh, bày ở trước mặt anh, nói: "Ăn từ từ, húp chút nước."

Bộ dạng trước sau ân cần hầu hạ Lục Quan Triều ăn xong một bữa cơm, Nguyễn Ưu lại dỗ dành Lục Quan Triều tới phòng làm việc bên trong phòng nghỉ nghỉ một lát, sau đó mới đứng trước bàn làm việc của Lục Quan Triều thu dọn tàn cuộc.

Trên bàn làm việc của Lục Quan Triều văn kiện chất lộn xộn, Nguyễn Ưu muốn giúp Lục Quan Triều sắp xếp gọn gàng, lại nghĩ đến bên trong văn kiện khó tránh sẽ có tài liệu cơ mật của Lục Quan Triều, bản thân không tiện biết.

Đang suy nghĩ chuyện này, lại gạt tay một cái, trong hộp giữ ấm còn lại gần nửa chén canh cứ như đổ lên trên bàn làm việc, liền làm cái hộp rơi trên mặt đất, còn lăn vài vòng.

Có mấy cái văn kiện bị canh văng ra ướt nhẹp, Nguyễn Ưu lần này cũng không lo được việc có nhìn thấy tài liệu cơ mật của Lục Quan Triều hay không, vội vàng đem văn kiện bên trong rút ra bày ở chỗ trống trải phơi, một bên khác thì luống cuống rút ra mấy tờ khăn giấy muốn lau sạch sẽ cái bàn.

Trong lúc cúi đầu lau bàn, Nguyễn Ưu đột nhiên trông thấy bên trong mấy phần văn kiện bị cậu rút ra kia, trong đó có một tờ bìa viết "Báo cáo mức độ xứng đôi của cục quản lý pheromone", thời gian là một tuần trước.

Nghe thấy tiếng động Lục Quan Triều cũng đi ra, hai người đứng trước bàn làm việc, ánh mắt đồng thời nhìn vào phần báo cáo kia bên trên.

Báo cáo của cục quản lý pheromone phải hai ngày mới có thể có kết quả, lảo đảo ngã về phía trước, đó cũng chính là ngày Lục Quan Triều biết tuyến thể Nguyễn Ưu khôi phục, liền không kịp chờ đợi mà đến cục quản lý pheromone kiểm tra.

Nguyễn Ưu nghĩ lại việc đến hỏi ý kiến bác sĩ muốn thay đổi pheromone của mình, còn có ở trước mặt Kiều Nhiễm mặt dõng dạc nói ra câu: "Hai chúng con hiện tại rất tốt", bản thân đột nhiên cảm thấy một sự hoang đường cực kì nực cười.

Quan hệ hôn nhân thân mật lại bị đào ra một lỗ hổng lớn, lộ ra thật khó coi, Nguyễn Ưu cười một cái tự giễu, nhanh chóng thu dọn chén dĩa rời khỏi văn phòng của Lục Quan Triều.

Tác giả có lời nói: Cách làm này của Lục Quan Triều mọi người có thể chấp nhận không?