Chương 1

Những chiếc đèn không ngừng thay đổi màu sắc, tiếng nhạc ồn ào, tiết tấu mạnh mẽ không ngừng khuấy động bầu không khí nóng bỏng trong Black Shadow. Ở khu vực VIP có một nhóm người tụm ba tụm năm nói chuyện và lắc lư theo giai điệu âm nhạc.

Khác biệt với bầu không khí sôi động kia, ở một góc sofa, Uyển Thượng Lưu Ly yên tĩnh ngồi đó, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đang lắc nhẹ chất lỏng màu xanh lam trong ly.

Cô có khuôn mặt trái xoan, cặp mắt tròn, đen láy được che dưới hàng mi dày và cong vυ"t. Nhìn xuống là chiếc mũi cao thanh tú, bên dưới nữa là đôi môi hình trái tim đỏ mọng căng bóng. Khuôn mặt cô như là sự kết hợp của tất cả những dáng hình được xem là đẹp nhất, sự yên tĩnh của cô càng làm cho cô giống như một tinh linh bước ra từ thế giới cổ tích. Nếu nói nét đẹp của cô gần như làm cho hoa nhường nguyệt thẹn cũng không ngoa..

Không những vậy, làn da của cô trắng đến gần như phát sáng dưới ánh đèn nhiều màu sắc nhấp nháy liên tục, chiếc váy tiểu thư hở vai màu trắng ôm chặt chiếc eo thon không được một nắm tay càng làm nổi bậc dáng người tiêu chuẩn của cô.

Hoàng Phủ Uyển Như là người bạn thân nhất với cô nhìn vào cảnh này còn bị mê hoặc, nói chi đến những người khác trong club, "Cậu không định ra gia nhập với tụi này sao, đến cũng đến rồi. Cậu không nể mặt tớ được chút à. Hôm nay là sinh nhật của tớ đó."

Uyển Thượng Lưu Ly đặt ly rượu lên bàn, nhìn sang người bạn thân của mình: "Tớ ngồi ở đây đã là nể mặt cậu lắm rồi."

Hoàng Phủ Uyển Như biết tính cách của cô nên cũng không giận: "Được rồi, tớ không ép cậu nữa, khi nào chán thì nói với tớ." Nói xong liền ra gia nhập với đám bạn ở ngoài sàn nhảy.

Trong một phòng VIP khác, phòng này không giống như những phòng VIP được cho thuê mà đây là phòng riêng dành cho ông chủ của Black Shadow.

"Dự án tiến triển đến đâu rồi?" Nam Cung Hàn ngồi trên ghế sofa ở giữa phòng, tay trái đang xoay vòng chiếc nhẫn được thiết kế đặc biệt trên ngón trỏ tay phải. Không có chỉ mặt điểm tên nhưng Hắc Phong lập tức trả lời ngay như một phản xạ có điều kiện.

"Tất cả đều được tiến hành đúng tiến độ, nếu không có gì phát sinh thêm thì ba ngày nữa có thể nộp lên để đấu thầu rồi."

"Dự án này rất quan trọng, không được để có bất kỳ phát sinh gì thêm." Giọng điệu của Nam Cung Hàn không có bất kỳ thay đổi gì, vẫn trầm khàn mê người như vậy. Nhưng vào tai của những người có mặt ở đây lại trở thành lời cảnh cáo. Sắt mặt họ đều trắng bệch, lên tiếng đáp lời.

Nam Cung Hàn, người đứng đầu tập đoàn đá quý lớn nhất châu Á, sau đó mở rộng ra nhiều lĩnh vực như xây dựng, giải trí, công nghệ. Hiện tại đã đặt thêm trụ sở chính và phát triển rất mạnh mẽ ở châu Âu và Mỹ, hầu như những nơi nó đặt chân đến đều khiến những đối thủ ở đó phải bất an và sợ hãi.

Với thân phận là lão đại của tổ chức buôn bán vũ khí, một khi người trong giới hắc đạo nghe đến cái tên Kelvin là tự sâu trong tinh thần liền sinh ra sự hoảng hốt và khϊếp sợ như thật sự nhìn thấy một con quái vật đến từ bóng đêm.

Black Shadow là một trong những club lớn và mới mở gần đây của hắn, hôm nay đến đây để xem hoạt động thế nào.

Nam Cung Hàn đứng dậy, đi ra khu vực có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh vật bên dưới, từ khi hắn đứng lên tất cả cấp dưới đều cúi gằm mặt, không một ai dám nhìn thẳng vào hắn.

Nam Cung Hàn chỉ nhìn lướt qua bên dưới sau đó nói: "Trở về"

Trong phòng có 5 người bao gồm cả Hắc Phong và Bạch Phong, 2 người khác lập tức bước đến mở cửa cho hắn. Đoàn người di chuyển đến cửa thì gặp một cảnh tượng rất thường xuyên xảy ra ở những nơi như thế này.

Một người con gái có dáng người rất đẹp, đang bị hai ba tên đàn ông mời rượu, bởi vì bị từ chối mà họ có vẻ rất giận dữ, giống như chỉ chốc lát nữa là có thể vồ đến để tóm lấy cô gái nhỏ nhắn kia.

Nói thì chậm mà làm thì nhanh, một tên trong đó chụp lấy cánh tay cô gái kia muốn kéo về phía mình. Cô gái nhỏ nhắn kia nhanh nhẹn né tránh rồi bước lùi về sau. Gã ta vồ hụt càng tức giận hơn, lần nữa nhào tới, chỉ thấy cô gái kia hoảng sợ lại lùi vội về phía sau, vóc người liền chao đảo như sắp ngã xuống.

Uyển Thượng Lưu Ly vốn dĩ không thích những bữa tiệc như thế này, hôm nay gượng ép đến đây cũng chỉ là vì sinh nhật của của cô bạn thân. Thấy cũng hơi trễ rồi nên cô nói với Uyển Như là muốn về trước.

Vừa bước đến lối ra thì gặp đám người này, cô quay đầu định gọi bảo vệ thì thấy một nhóm người đang hướng bên này đi đến.

Người đi đầu mặc bộ vest đen cao cấp, sơ mi lụa màu đen bên trong mở bung 2 cúc trên. Hắn rất cao, dáng người rất cân đối, nhất là trong mắt một nhà thiết kế như Uyển Thượng Lưu Ly. Ngũ quan sắc sảo, đôi mắt hắn hẹp dài, hốc mắt khá sâu, đôi con ngươi màu hổ phách kia như muốn hút người nhìn vào bên trong. Trên khuôn mặt kia không hề có bất cứ một biểu cảm nào nhưng làm cho người khác ảo tưởng một cảm giác xa cách và lạnh lẽo.

Cô không biết mình đã làm thế nào, đến lúc có ý thức thì tay đang khoác vào khuỷu tay của người đàn ông kia. Cô nói: "Bạn trai của tôi đến rồi, làm ơn tránh đường."

Mấy tên kia vốn dĩ còn muốn dây dưa thêm nhưng nhìn hàn khí tỏa ra trên người của Nam Cung Hàn và những người đứng sau hắn thì không dám nói thêm tiếng nào, lập tức công chân bỏ chạy.

"Bỏ tay ra." Nam Cung Hàn phun ra ba chữ lạnh băng.

Đến đây, Uyển Thượng Lưu Ly mới chợt nhận ra mình thất lễ, vội vàng buông tay ra: "Cảm ơn anh, vừa nãy đã làm phiền rồi."

Nam Cung Hàn nhấc mí mắt liếc nhìn cô một cái rồi sải chân bước thẳng ra cửa. Đám người đi sau hắn hai mặt nhìn nhau khi không nhận được lệnh gì khác. Phải biết rằng, từ trước đến giờ nếu có người dám đến tiếp cận hắn thôi cũng sẽ không có được kết cục tốt, huống chi lúc nảy cô gái này còn chạm vào hắn.

Bạch Ưng nhanh chân theo sau hắn, anh lên tiếng: "Cậu chủ, tôi lập tức cho người đi giải quyết cô gái kia."

Đợi một lúc lâu không nghe thấy tiếng trả lời, Bạch Ưng ngẩng đầu định hỏi lại lần nữa thì nghe hắn nói: "Không cần."