1.
Sau khi chết vì làm việc quá sức, tôi đã được tái sinh.
Khi mở mắt ra, tôi bắt gặp một đôi mắt vừa đáng thương vừa ngây thơ.
Chị họ tôi, Tô Nhu, mặc một bộ váy trắng trơn, tay cầm một chiếc vali lớn, đứng trước cửa nhà tôi.
Lúc này là một tháng trước kỳ thi tuyển sinh đại học.
Tô Nhu đến nhà tôi với lý do muốn học cùng tôi.
"Nhu Nhu, sao cháu không báo trước cho chú? Để chú còn đến đón cháu."
Bố đẩy tôi sang một bên, kéo Tô Nhu vào nhà, rồi cho cô ta... chuyển vào phòng tôi.
Xoa xoa cánh tay bị bố vô tình va phải, tôi nheo mắt.
Ở kiếp trước tôi đã giải quyết tình huống này như thế nào nhỉ?
Những kỷ niệm khắc sâu trong xương tủy nào dễ quên đến thế. Kiếp trước, vì kiêu ngạo và không muốn nhường phòng nên tôi đã tranh cãi nảy lửa với bố và cuối cùng bị bố tát một bạt tay.
Kết quả là bố và mẹ tôi đã xảy ra cãi vã lớn, khiến mối quan hệ vốn đã có vấn đề của họ càng thêm căng thẳng.
Không chỉ vậy, Tô Nhu đến đây cũng chẳng nhờ tôi giúp đỡ trong việc học, cứ dây dưa nhập nhằng với bạn trai của tôi, Trương Sở Dương.
Không muốn để Tô Nhu cướp đi mọi thứ của mình, tôi dần mất hứng thú học tập, bỏ bê việc học. Suốt ngày chỉ chăm chăm làm cách nào để khiến Tô Nhu ra khỏi nhà và tránh xa bạn trai tôi ra.
Kết quả là, thành tích xuất sắc từ thuở nhỏ của tôi tụt dốc không phanh, điểm thi đại học chỉ đủ đậu vào trường cao đẳng nghề.
Sau đó, bố mẹ tôi ly hôn, tôi ở với bố.
Tô Nhu đổ tội cho tôi đẩy cô ta xuống cầu thang. Vì chuyện đó mà bố cũng đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tô Nhu kết hôn với Trương Sở Dương cùng của hồi môn trị giá 10 tỷ mà bố tôi đưa cho cô ta.
Không tìm được việc làm phù hợp sau khi tốt nghiệp đại học, tôi phải làm việc ở dây chuyền lắp ráp của nhà máy và chết vì làm việc quá sức...
2.
Khi tái sinh, tôi tự nguyện từ bỏ phòng ngủ và chuyển lên gác mái trên tầng ba.
Không phải vì sợ mà vì tôi muốn nắm bắt cơ hội thi tuyển sinh đại học.
Những trải nghiệm trong quá khứ khiến tôi nhận ra rằng thực lực của bản thân mới chính là yếu tố quan trọng nhất.
Căn gác mái trên tầng ba là không gian yên tĩnh, chỗ này cũng chỉ có một mình tôi.
Mỗi ngày tôi đều học đến tận khuya.
Tôi giả vờ không chú ý đến những hành động khác thường giữa Tô Nhu và Trương Sở Dương.
Cuối cùng kỳ thi tuyển sinh đại học cũng kết thúc, tôi được nhận vào Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh với số điểm khá cao.
Cuối cùng tôi đã chọn Thanh Hoa.
Mãi đến khi nhận được thư thông báo nhập học của Thanh Hoa, tâm trạng lo lắng của tôi mới lắng xuống.
Tôi mở cửa sổ gác mái, thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại đã đến lúc giải quyết mọi chuyện với Tô Nhu, Trương Sở Dương và những ân oán với bố tôi rồi!