Chương 8: Khó hiểu

""Mày mau xẹp lại đi chứ, tao mỏi tay lắm rồi."" Vuốt ve mãi mà không thấy anh Khải Liêm bảo dừng,lúc này cô đã mỏi tay lắm rồi.Cô nói với giọng hắt hủi.

Cố Khải Liêm nghe đến đây thì bất giác bật cười.Đâu phải bảo xẹp là xẹp được chứ, đúng là ngây thơ.

""Em muốn nó xẹp xuống không?""

""Tất nhiên là muốn ạ.""

""Muốn nó mau ra vậy thì em phải dùng miệng cho nó vào.""

Được sự chỉ dẫn của Khải Liêm,Bội Sam thật sự đã ngậm vật to lớn vào miệng.Cậu đệ to lớn vừa vào đã chiếm hết thể tích khoang miệng nhỏ bé của cô.Hai hàm răng cũng vì thế mà ma sát vào,khiến Khải Liêm cau mày vì đau.Cậu rút ra.

Lâm Bội Sam nhận ra hình như cô vừa làm anh Khải Liêm đau.Cái vật đó cũng biết đau sao, quái lạ.

""Liếʍ trước đi đã,rồi sau đó dùng môi và răng bao lại.Hiểu không ?""

Bội Sam không nghĩ nhiều nghe lời,gật đầu cho qua.

Cái lưỡi đỏ ướt nhẹp của cô càn quét lên xuống cọ xát vào các mạch máu chằng chịt.Cô khó hiểu,ôi trời đất ơi nó lại to ra thêm một vòng nữa rồi?Ngộ quá chừng.



Lâm Bội Sam dần nghiên cứu lêи đỉиɦ đầu,sau khi đã liếʍ xong vật to lớn kia.Cô bất giác mυ"ŧ ở giữa rãnh trên đầu cậu bé,có chút thứ dịch gì đó được tiết ra,có màu trắng đυ.c.Bội Sam thấy cảm thấy có chút khá tanh,cô muốn nhổ ra.

Trong khi đó Cố Khải Liêm còn đang sung sướиɠ hưởng thụ,cậu không ngờ cái miệng nhỏ của Bội Sam rõ là ngây thơ ấy thế mà lại d*m đ*ng phết đấy.Đúng là chỉ mới thoạt nhìn thì không thể khẳng định được điều gì.

""Dùng môi bao răng lại đi.""

C* vật lần nữa tiến vào bao sát vòm miệng của Lâm Bội Sam,thật sự rất sướиɠ,bên trong vừa nóng vừa mềm vừa ấm.

C* vật bây giờ chưa tiến vào đến một phần ba mà Bội Sam đã nghẹn cả cổ họng.Không thể thêm vào được nữa.Cô muốn rút ra nhưng đã bị Khải Liêm giữa đầu không thể nào nhúc nhích được.Khó chịu quá.Cố Khải Liêm nâng eo lên bắt đầu di chuyển chậm rãi từng chút ma sát trong hốc miệng Bội Kɧoáı ©ảʍ từ khẩu giao là thứ kí©h thí©ɧ giống đực và nhất là loài người như Cố Khải Liêm.Đây là một cảm giác rất được chinh phục, được hầu hạ khiến tâm lý cũng như sinh lý mang theo một kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ đến đại não làm con người được đưa đến đỉnh cao.

Cố Khải Liêm biết đây là lần đầu của Bội Sam cũng là lần đầu của cậu, Khải Liêm rất muốn kéo dài chút nhưng cũng vì nghĩ cho cô nàng đang quỳ trước mình,cậu kết thúc sự ám muội ở đây.Bội Sam ho sặc sụa như muốn phun ra đống t*nh dịch trắng nhầy nhụa tanh nồng, cũng đã gần mười lăm phút rồi còn gì.

Cố Khải Liêm thấy vậy nhanh miệng bảo:""Nuốt vào cho tôi.""

Lâm Bội Sam không thể không nghe, ngậm ngùi mím môi nghe theo mà nuốt xuống đống dịch màu trắng đυ.c ấy.

Cố Khải Liêm xoa đầu cô,Sam Sam bây giờ hai chân đã không còn có cảm giác nữa rồi.Cô quỳ, hai chân đã mềm nhũn.Cậu hiểu ý nên đã đỡ cô dậy, bảo cô vào phòng tắm súc miệng đi.Cô có chút khó hiểu, nhưng lại không biết mở lời như thế nào.Cô cất cảm giác khó hiểu đó đi,gật đầu vào phòng tắm.

Cố Khải Liêm sau khoảng thời gian sung sướиɠ, bất giác mỉm cười nằm thẳng lên giường.Cậu cầm điện thoại lên, ấy vậy mà đã hai giờ sáng rồi.

Lâm Bội Sam bên này nghĩ, cô vậy mà chưa mặc quần áo lại.Trong đầu cô lại xuất hiện vài câu hỏi,cô có nên mặc đồ vào không? Cậu chủ có tức giận không?Lâm Bội Sam bước ra khỏi phòng tắm.



Cố Khải Liêm chờ Bội Sam đi ra đã ra lệnh.

""Lên đây.""

Lên?Lên gì cơ?Cô đang còn muốn mặc quần áo mà.Dù như vậy nhưng mà lệnh của anh Khải Liêm cô không dám cãi hay làm trái ý anh. Nhưng cô cũng đánh liều,dũng cảm mặc tạm chiếc áo sơ mi của cậu, rồi từ từ trèo lên giường Khải Liêm và nhìn anh.

""Anh...anh Khải Liêm ?""

""Nằm xuống.""

""Ơ...""

Lâm Bội Sam khó hiểu bất giác lỡ lời.

""Em còn muốn tiếp tục sao?Hử...?""

Cô xấu hổ mặt bắt đầu đỏ hồng,ửng lên.

Cậu ôm cô vào lòng, khẽ nói ngủ đi rồi cũng nhắm mắt lại.Sam Sam dù còn nhiều thắc mắc muốn được giải đáp nhưng, do mệt mỏi quá nhiều nên cũng nhanh chóng thiết đi.Da thịt hai người dám sát vào cơ thể đối phương suốt một đêm.