Lâm Bội Sam nhìn xuống dưới thân mình,nhận ra dưới người cô đang đầy những chất thủy đã có từ lâu.Cho dù là mơ thì nó cũng bị kí©h thí©ɧ.Bên dưới tràn lên cảm giác khô khan, nóng ran, ngứa ngáy thật trống rỗng.Vì giấc mộng kia lúc nãy mà Bội Sam cô đã hiểu được bản thân, hiểu được cơ thể cô đang muốn gì.
Bội Sam cầm lấy quần áo vào phòng tắm, dưới dòng nước mát lạnh, Bội Sam nhận ra cô muốn giấc mơ thành sự thật, ở bên dưới người đàn ông đó - anh Khải Liêm mà hưởng thụ, cao trào mặc cho anh chà đạp. Trong lòng cô có chút lo sợ sẽ bị anh phát hiện, những nɧu͙© ɖu͙© trong cô quá lớn.Nó lần áp đi tất thẩy khiến Lâm Bội Sam tự dặn lòng với bản thân là sẽ không có chuyện gì.
Thế nhưng du͙© vọиɠ một khi đã có liền không thể dừng lại nếu như không được thỏa mãn. Lâm Bội Sam ngồi xuống sàn tắm, nhìn thấy hình ảnh lấp ló ẩn hiện bởi vì ảnh ngược của mặt nước trên sàn nhà tắm, nơi bí ẩn đó đã bắt đầu sưng lên,đỏ ửng hồng, đó là việc cô ma sát với chiếc quần lúc nãy.
Lâm Bội Sam tự tưởng tượng anh Khải Liêm đang ở trước mặt mình.Thấy cô đang trần thân trần tự thỏa mãn bản thân, còn bên dưới cái qυầи иᏂỏ là con thịt to lớn đang phập phồng,bành trướng, vì cô mà căng cứng lên.
Lâm Bội Sam cô bây giờ đang run rẩy thấp giọng nỉ non.
""Anh...anh Khải Liêm,a... khó chịu quá...Anh Khải Liêm,anh ơi ...""
Lâm Bội Sam cố mường tượng nhớ lại đêm hôm đó anh Khải Liêm đã chăm sóc cho nơi riêng tư của cô như thế nào.Bội Sam cô vậy mà không ngừng u*n éo thân thể, ngón tay ở bên trong không ngừng co duỗi, cảm giác trướng trướng không chịu nổi, xóa nắn bên ngoài như chưa đủ thỏa mãn.Cô vậy mà bứt rứt từ từ đưa ngón tay vào, không dám cho nó vào quá sâu mà chỉ sợ dây dưa ở bên ngoài.Lâm Bội Sam thực sự rất sợ đau.
Lâm Bội Sam bắt đầu mất lý trí, nghiêng người ra đằng sau bây giờ banh rộng, để lộ vùng an toàn trắng múp của mình.Tiểu hu*t của cô đã lưa thưa mấy cọng lông nhỏ, gần như là không có.Nếu loại bỏ nó đi thì không khác gì của em bé.
Nếu bây giờ có người đàn ông nào ở đây thì đều sẽ không thể cưỡng lại sức hút của Bội Sam. Đáng tiếc, ngoài anh Khải Liêm ra thì Lâm Bội Sam cô chưa bao giờ có ý định sẽ để ai khác nhìn thấy cơ thể của mình.Cô chỉ muốn thuộc về anh. Một mình anh - Cố Khải Liêm,cô rất kiên định.
Lâm Bội Sam bây giờ đang tưởng tượng anh Khải Liêm đang đứng trước mặt cô,con thịt nhô lên sau chiếc qυầи иᏂỏ chật chội kia.Chỉ cần nghĩ đến đó thì cô đã khẽ kêu lên, ngón tay lại càng cọ mạnh hơn trước,nước dịch đυ.c chảy ra lênh láng.
Cô bắt đầu thở gấp, gương mặt bắt đầu đỏ ửng lên,bên dưới truyền lên cảm giác tê dại, kí©h thí©ɧ gây ngứa ngáy,tiếng động kết hợp với tiếng nước chảy từ vòi hoa sen vang khắp phòng, hòa quyện vào với nhau tạo nên âm thanh mê muội,quyến rũ hơn bao giờ hết.
Lâm Bội Sam bây giờ không dám ở lâu trong phòng tắm,cô vẫn còn rất sợ. Những lúc như thế này cô lại càng nghĩ tới cậu, nghĩ tới khuôn mặt đẹp đẽ góc cạnh, nghĩ đến thân thể thẩm chí là vật ở sau lớp vải kia nó như đang rong ruổi trên cơ thể Bội Sam,tay cô lại vì thế liền tăng tốc độ cọ sát, ngón tay liền cà mạnh vào *m hạch, nó kí©h thí©ɧ,sung sướиɠ chảy đến phần đại não khiến cô không tự chủ mà khép chặt mông lại,bên trong càng ngày càng nóng ran.