Chương 31

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

“Trời ơi – Có điện, có điện…. A a a a a… Anh rể chủ nhân, trên kẹp nhũ và đập trứng thế mà lại có điện còn có thể rung rung, rất…. A a ha ưm a… Rất đáng sợ, rất đáng sợ… A a a a… đầu v* và đài hoa sao lại mềm như vậy…. Kí©h thí©ɧ sung sướиɠ…. Ưm a oh… A ha hừ a…” trong thoáng chốc mắt phượng mở to như chuông đồng, toàn thân Hàn Tử Dạ sướиɠ đến co rúm lại.

Cậu ngàn vạn lần không thể ngờ kẹp nhũ và đập trứng có điện lại còn có thể rung, mặc dù dòng điện rất nhỏ không làm người ta bị thương, nhưng lại khiến cậu hết sức nhạy cảm không chịu nổi, cộng thêm rung rung khiến cậu muốn nổi điên. Vẫn là lần đầu tiên cậu biết đến cảm giác thỏa mãn khác thường khi nụ hoa và đài hoa bị điện rung, kí©h thí©ɧ mãnh liệt tuyệt vời đến khiến đầu ngón chân cũng co rút lại.

“Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, trò hay vẫn còn ở phía sau, chó mẹ nô ɭệ lẳиɠ ɭơ đê tiện nhà cậu cứ hưởng thụ đi.” Khóe miệng Tề Hâm Lỗi càng cười dâʍ đãиɠ hơn. Cán dao và côn th*t lớn cách nhau một tấm màng mỏng, mỗi một cái cùng nhau đâm vào toàn bộ rồi rút ra hết, lại đâm vào, thỉnh thoảng còn xoay tròn đảo quanh, đâm hai huyệt nhỏ xinh vang lên “Phạch phạch”, phát ra tiếng động vô cùng tục tĩu. lquydoon

Hắn còn mở gậy mát xa côn th*t to lớn màu đen cũng có công tắc điện rung, nhẹ nhàng đưa tới mệnh căn đã sớm cứng rắn ngẩng cao đầu đứng thẳng, lặng lẽ “Rơi nước mắt” vô cùng ẩm ướt xinh đẹp mà không ai chăm sóc nó, khiến mệnh căn sướиɠ đến suýt chút nữa bắn ra.

“A a a a a ha hừ…. Anh rể chủ nhân xấu xa quá, vậy mà lại đùa chó mẹ nô ɭệ đê tiện, nhưng…. A a a a…. Chó mẹ nô ɭệ đê tiện thích…. A ư a…. Ư a…. Cầu xin anh tăng thêm điện cho gậy mát xa vuốt ve mộng thịt nhỏ của người ta…. Mộng thịt nhỏ vô cùng yêu thích cảm giác bị điện rung… Ừm ư a a….”

“Còn nữa, cầu xin anh…. A a a a …. Cầu xin anh lấy dao gọt trái cây ra, đổi thành gậy mát xa đâm hoa huy*t nhỏ đi… A a…. Cán dao quá nhỏ và ngắn không thể nào khiến hoa huy*t nhỏ có cảm giác sướиɠ như…. Cúc huyệt nhỏ… A a, hoa huy*t nhỏ muốn gậy mát xa …. Giống như đại điểu suất khí đâm…. Ư a a…. Ưm a a… A a a….”

Hàn Tử Dạ càng bị kí©h thí©ɧ căng cổ họng điên cuồng la hét, với mỗi một vị trí đang được Tề Hâm Lỗi tùy ý mơn trớn vô cùng kɧoáı ©ảʍ cực kỳ hài lòng, duy chỉ trừ hoa huy*t nhỏ.

Cán dao nhỏ ngắn càng lúc càng không thể thỏa mãn được hoa huy*t nhỏ, hoa huy*t nhỏ càng lúc càng nhớ côn th*t lớn mạnh mẽ to lớn, nhớ tới sự sảng khoái chết người buổi chiều khi côn th*t lớn đâm vào bên trong căng trướng lấp đầy, cảm giác như muốn vỡ tung, và đâm vào tận chỗ sâu nhất của hoa tâm. Nhưng cúc huyệt nhỏ bây giờ hoàn toàn không thể rời bỏ côn th*t lớn, cậu chỉ có thể hạ mình cầu xin tiếp, mong chờ gậy mát xa gần giống như đại điểu suất khí xâm phạm và hành hạ.

“Chó mẹ nô ɭệ đê tiện, cậu thế mà lại không thích dao gọt trái cây sao? Lúc trước còn cầm nó tới gϊếŧ anh rể chủ nhân mà.” Tề Hâm Lỗi cười lạnh nói, cầm gậy mát xa tăng thêm lực nhưng khôngđ làm Tử Dạ bị thương, vuốt ve mệnh căn từ trên xuống dưới, khiến mệnh căn liên tiếp bị điện rung nụ hoa và đài hoa sướиɠ run rẩy hết cả người.

Trên tay khác của hắn cầm dao gọt trái cây, cố ý thả chậm tốc độ và giảm lực đạo để Hàn Tử Dạ càng ghét dao gọt trái cây hơn, còn cự vật to lớn dưới háng hắn lại hung hăng nhanh mạnh đâm vào cúc huyệt.

“A ư a a ô… Chó mẹ nô ɭệ đê tiện không dám gϊếŧ anh rể chủ nhân nữa đâu, cầu xin…. Cầu xin anh…. Hãy tha thứ cho người ta đi mà…. A a a…. Lúc trước người ta nhất thời hồ đồ… A a ha a ô… Anh hãy lấy dao gọt trái cây ra, thay bằng gậy mát xa đi…. A a… A a…” Hàn Tử Dạ vội vã lẳиɠ ɭơ la lên, hoàn toàn quên mất hận thù với Tề Hâm Lỗi, bây giờ cậu chỉ muốn gậy mát xa côn th*t thỏa mãn hoa huy*t nhỏ của cậu.

“Chó mẹ nô ɭệ đê tiện hãy nhớ kỹ lời cậu nói, sau này cậu dám nuốt lời tiếp tục gϊếŧ anh rể chủ nhân, cậu cầm thứ gì gϊếŧ anh rể chủ nhân, anh rể chủ nhân liền lấy vật đó đâm vào huyệt da^ʍ của cậu, hừ!” leequydon Tề Hâm Lỗi vô cùng đáng sợ đe dọa, ngay sau đó rút dao gọt trái cây ra rồi đột nhiên hung hăng đâm gậy mát xa vào trong hoa huy*t nhỏ.

Sau khi Hàn Tử Dạ phát ra tiếng thét thỏa mãn chói tai, vì mệnh căn của mình mất đi nguồn điện rung, lại oán trách nói: “Anh rể chủ nhân, anh…. A a a… Sao anh không cầm thêm một gậy mát xa trên tường đâm vào hoa huy*t nhỏ, mộng thịt nhỏ không được…. Gậy mát xa vuốt ve điện rung sẽ rất đau đớn khó chịu… A a…. A a….”

“Chó mẹ nô ɭệ lẳиɠ ɭơ, côn th*t nhỏ của cậu mà bị gậy mát xa vuốt ve điện rung thì tuyệt đối sẽ lập tức đạt cao triều xuất tinh mất, anh rể chủ nhân chưa lêи đỉиɦ xuất tinh sao cậu có thể lêи đỉиɦ xuất tinh trước. Vì không để côn th*t nhỏ của cậu xuất tinh cho dù đại điểu suất khí ngầm đạt cao triều xuất tinh, trước tiên phải buộc côn th*t nhỏ của cậu lại đã.”

Tề Hâm Lỗi cười xấu xa, cuối cùng nhặt qυầи ɭóŧ của Hàn Tử Dạ lúc nãy hắn đã ném xuống đất lên, buộc côn th*t nhỏ đang run rẩy không ngừng sắp đạt cao triều của cậu lại, khiến côn th*t nhỏ không cách nào xuất tinh được.

Tề Hâm Lỗi phát hiện ác cảm và chán ghét SM trước kia đã hoàn toàn biến mất, hắn thích SM như lúc ban đầu ghét nó, muốn làm một siêu S, tất cả điều này đều nhờ vào Hàn Tử Dạ. lequydoon

“Thả mộng thịt nhỏ ra… A a a… A a… Cầu xin anh rể chủ nhân thả mộng thịt nhỏ ra, bị trói như vậy sẽ hư mất… A a a a a – Sâu quá, sâu quá, thoáng cái đã đâm tới hoa tâm rồi….. A ư a… Thoải mái tận trời cao… Oh oh…. A oh a…. Đâm hoa tâm nữa đi, đâm hoa tâm nữa đi, còn ….. A oh ưm… hoa huy*t nhỏ và hoa tâm được gậy mát xa điện… rung thoải mái chết đi được…. Đây đúng là cực khoái, cực khoái a… A a a… A a a…”

Hàn Tử Dạ hoảng sợ vừa mới la lên được một nửa thì Tề Hâm Lỗi đột nhiên dùng toàn lực đâm hết gậy mát xa vào bên trong, đâm khiến hoa tâm vừa bị đυ.ng vào rất muốn bị đυ.ng chạm, đâm chọc. Trong nháy mắt hoa huy*t nhỏ nổi lên dòng điện rất mãnh liệt khiến toàn thân cậu cực kỳ tê dại, liều mạng phóng đãng dâʍ ɭσạи rêи ɾỉ giống như người điên.