Chương 17

Đối với côn th*t nhỏ đã vô cùng quen thuộc với móng vuốt dâʍ đãиɠ, hắn dùng tốc độ nhanh nhất khuấy động khó có thể bắt bẻ được, dùng ngón cái và ngón trỏ liên tục ngắt nhéo hạt châu ướt đẫm đầy d*m thủy du͙© vọиɠ, đầu nấm đáng yêu, lặp đi lặp lại nâng, đè, ấn. Vì lực đạo vừa phải khiến cho côn th*t nhỏ không hề đau tý nào, ngược lại thoải mái đến run rẩy, bất cứ lúc nào đỉnh đầu cũng có thể bắn ra.

Đối với đầu nhũ cũng đã vô cùng quen thuộc móng vuốt dâʍ đãиɠ khác, ngoại trừ chiếc qυầи ɭóŧ báo vằn làm trang sức ở hai bên nụ hoa thì hồng nhũ có cảm giác lẳиɠ ɭơ vui sướиɠ, điên cuồng chà xát vân vê càng biến dạng hơn. Năm ngón tay giống như bom đạn thủy tinh, càng hung hăng chơi đùa khiến nụ hoa cương cứng muốn nứt ra, giống như quả anh đào lớn đỏ tươi mê người. Cũng vì lực đạo vừa phải cho nên đầu nhũ không thấy đau đớn, chỉ có cảm giác ngọt ngào dịu dàng, thoải mái đến mức tê rần tuyệt vời sảng khoái.

Pháo lớn da^ʍ tà chẳng những đầy sung sức, qυყ đầυ to lớn đáng sợ như đầu rồng lần nữa chỉa vào hoa tâm đã bị lần công kích trước khiến sưng lên, ngoại trừ điên cuồng chuyển động còn vô cùng cuồng dã làm loạn. Hơn nữa cả thân pháo đều ở trong hoa huy*t trơn bóng tuyệt vời, qυყ đầυ càn quấy giống như thuồng luồng dời sông lấp biển, vô cùng mạnh mẽ khiến bên trong hoa tâm tới miệng hoa huy*t sung sướиɠ làm côn th*t nhỏ run rẩy, d*m thủy tràn ra như nước tràn thành lụt. Rất nhanh pháo lớn trong hoa huy*t và hai hòn trứng ở bên ngoài hoa huy*t, cả qυầи ɭóŧ ở phía dưới đều ướt dầm dề.

“A a a a a a a…. Kinh khủng quá, kinh khủng quá…… Tôi…. A a a…. Ưm a a a a. Tôi muốn bị nuốt lấy, tôi sắp bị kɧoáı ©ảʍ nuốt lấy…. A ưm a… Toàn thân trên dưới đều sướиɠ quá, đặc biệt là vυ" nhỏ và mộng thịt nhỏ, còn có… Còn cả tiểu huyệt…. A a a a a a…. Rất mạnh mẽ, tiểu huyệt và hoa tâm cũng bị anh chơi đâm nát rồi… A a a … Anh còn chơi như vậy nữa, đâm tiếp nữa thân thể của tôi…. Thật sự sẽ hỏng mất, xin anh tha cho…. Tôi đi… Ô ô ô… Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy, tôi là em trai…. Bạn gái anh… Ô a a…. Chuyện như vậy anh cũng làm với chị tôi…. A a a a …. A a a a a….”

Toàn thân đều bị kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ đủ để cắn nuốt hết tất cả, chặt chẽ bao bọc, Hàn Tử Dạ kí©h thí©ɧ sướиɠ đến nước mắt chảy ròng, cho dù còn sót lại chút lý trí nhưng miệng anh đào nhỏ nhắn vừa mới bị Tề Hâm Lỗi hôn đủ buông ra sưng đỏ đầy nước không khống chế được điên cuồng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, nói ra cảm thụ chân thật của thân thể. Đồng thời nói lên nghi ngờ trong lòng, giọng kia ngay cả chính cậu nghe cũng mặt đỏ tim hồng, huyết mạch sôi sục.

“Đừng nói tới chị em với tôi, chị em sao có thể so sánh với em, tất cả những cô gái khác không thể so với em được. Thân thể của em đẹp quá, bất kể là miệng nhỏ, vυ" nhỏ, đầu nhũ đều đẹp, còn tiểu huyệt rất da^ʍ kia nữa đều là cực phẩm. Nhất là tiểu huyệt dâʍ đãиɠ siêu cấp quả thực khiến tôi đây dục tiên dục tử, tôi đây chưa từng sướиɠ như vậy, sau này tôi chỉ chơi em, đâm em, thông da^ʍ với em. Tôi hối hận lúc trước mù mắt không nhìn ra em là một báu vật trong báu vật, giống như thân thể hay hoa huy*t da^ʍ cực phẩm này, nếu không đã sớm như bây giờ, đè em xuống chơi đâm, cưỡng bức em khiến em sướиɠ đến điên cuồng khóc thét.”

Tề Hâm Lỗi cảm thấy côn th*t lớn của mình thế mà lại sướиɠ cương lớn thêm một chút, còn bắt đầu run rẩy biết mình sắp đạt cao triều nên tạm thời ngừng xoay chuyển, đổi thành đâm vào rút ra, lực đạo mạnh hơn phóng đãng hơn, muốn đâm Hàn Tử Dạ đυ.ng vào đầu giường.

“Ô a a a… A a a … Nhẹ một chút, anh đâm nhẹ một chút…. Sao anh dùng sức vậy tôi không chịu nổi…. A a a …. hoa huy*t của tôi thật sự không chịu nổi…. A a a a …. A a …. Mộng thịt nhỏ trở nên trướng vô cùng kỳ quái vô cùng…. Giống như có thứ gì đó muốn bắn ra… A a a a…. Bắn ra….” Hàn Tử Dạ chịu đủ kɧoáı ©ảʍ nhấn chìm cơ thể đã sớm muốn đến cực hạn, khi côn th*t lớn vô cùng kịch liệt đâm tới rốt cuộc không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ vô cùng, thoải mái cũng vô cùng đáng sợ bay lên đám mây. côn th*t nhỏ cực kỳ đáng thương rối loạn cực kỳ, trong tiếng rên khóc của chủ nhân lần đầu tiên phun ra tinh hoa quan trọng nhất của chủ nhân.

“Khá lắm tiểu lẳиɠ ɭơ, tiểu da^ʍ phụ, rốt cuộc sướиɠ đến bắn tinh ra, không nghĩ tới dương v*t qυყ đầυ nhỏ của em mà kéo dài không giống người bình thường, liên tục sướиɠ đến bây giờ mới bắn ra, để đại điểu anh rể xuất luôn bên trong em làm phần thưởng cho em nhé.” Nét mặt Tề Hâm Lỗi thoáng hiện lên nụ cười tà vô cùng mê người, ngay sau đó vẻ mặt cũng sảng khoái thoải mái đến cực hạn, pháo lớn cũng không kiên trì nổi nữa bắn ra luồng nhiệt tinh hoa cực kỳ nóng bỏng.

“A a…” Hàn Tử Dạ lập tức bị nóng nhỏ giọng rêи ɾỉ, vừa muốn mắng Tề Hâm Lỗi bảo hắn nhanh cút ra ngoài đừng xuất tinh trong cơ thể mình bẩn chết, nhưng lại nghe thấy bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng mở cửa, ngay sau đó tiếng bước chân vang lên.

Hàn Tử Dạ giật mình lập tức hoảng sợ trong lòng kêu to: Hiệu trưởng tới! Làm sao bây giờ?

Vừa nghĩ tới hiệu trưởng đã đi vào phòng làm việc bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào phòng nghỉ thấy bộ dạng dâʍ ɭσạи hạ lưu này của mình và Tề Hâm Lỗi, biết bọn họ đang làm gì, phát hiện bí mật cậu là người song tính, sau đó….

Hàn Tử Dạ không dám nghĩ tiếp cuối cùng nhắm mắt lại, dọa ngất Tề Hâm Lỗi ở phía dưới.

Tề Hâm Lỗi vẫn đang xuất tinh, có chút kinh ngạc nhếch mày kiếm, không nghĩ tới Hàn Tử Dạ lại là người nhát gan như vậy, thế mà bị dọa ngất, thật…. Thật đáng yêu!

Tề Hâm Lỗi cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng của Hàn Tử Dạ một cái, lúc này tiếng bước chân ở phòng bên cạnh dần biến mất, thay vao đó tiếng chuyển động của cửa phòng nghỉ vang lên…