Chương 42
CHƯƠNG 42
Vốn muốn nhanh chóng kết thúc, nhưng càng viết càng dài @@
Không được, phải lập tức kết thúc mới được ~~ bằng không sẽ máu chảy đầy đất.
===========================
“Đau.”
Anh ta nhẹ nhàng hôn lên phân thân đã mềm nhũn của tôi, ngón tay cắm ở trong huyệt bắt đầu ra vào, cũng ác ý gập ngón tay lại, ấn lên nội bích mềm mại, tôi mẫn cảm mà co rút lại, cảm giác trong cơ thể có loại cảm giác tê ngứa.
“Có cảm giác?” Anh ta lại đảo loạn một hồi rồi rút ngón tay ra, kéo qυầи ɭóŧ trong bộ đồ ngủ xuống, lộ ra phân thân cực lớn kia của anh ta.
Lúc trước cũng chưa thật sự nhìn kỹ, bảo bối của anh ta hình dạng rất được, màu đỏ sậm làm nổi bật nhiệt tình của nó, chiều dài cùng độ lớn so với thứ đã rất được của tôi còn to lớn hơn.
Tóm lại, chính là thứ này mỗi lần đều làm cho tôi thống khổ, tôi lập tức sợ hãi lùi về phía sau, khẩn trương nhìn anh ta.
“Không phải là anh muốn trực tiếp cắm vào đây chứ? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám cắm vào, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh.”
Anh ta trầm ngâm nhìn tôi một lát, chẳng ừ hử gì cả chỉ nói: “Như vậy đích xác sẽ làm em bị thương, vì sao đã chơi nhiều lần như vậy mà vẫn chặt là thế nào?” Thấy anh ta nhăn mày có vẻ tức giận, tôi tức quá tung chân đá về phía anh ta.
Anh ta lại nhanh nhẹn bắt lấy mắt cá chân của tôi, sau đó cư nhiên khiêng tôi lên vai, xuống giường ra khỏi phòng.
“Này, anh muốn đi đâu!” Đột nhiên bị người khác khiêng lên vai, tôi lại càng kinh hoảng, chẳng lẽ anh ta lại muốn đánh dã chiến sao?
Anh ta không trả lời tôi, khiêng tôi đi thẳng qua hành lang dài, tiến vào phòng bếp, rồi mới thả tôi xuống bàn cơm.
“Đạo cụ lần trước đều đã dùng qua, hôm nay chúng ta chơi thứ mới mẻ hơn đi.” Anh ta cười dịu dàng, mở tủ lạnh lấy ra một giỏ hoa quả, đặt lên bàn cơm.
“Anh, anh muốn làm gì!” Nhìn rổ hoa quả tươi mọng đủ loại đặt ở đó, tôi bỗng có dự cảm không lành.
“Yên tâm, chơi vui lắm.” Nói rồi anh ta thò tay vào giỏ hoa quả chọn lựa, cầm lấy quả dưa chuột thô to nhất, rồi mới trét lên đó một đống tương bột. “Trước hết thử cái này xem.”
Trước khi tôi kịp phản ứng, anh ta đã giơ cao đùi phải của tôi lên, trực tiếp cắm dưa chuột vào hậu huyệt của tôi, nơi mới hơi được khuếch trương đột nhiên bị cắm dị vật, làm cho tôi sợ hãi hét lên.
May mắn dưa chuột có lớn cũng không bằng ai, nhiều lắm chỉ bằng độ lớn của ba ngón tay, hơn nữa nhờ tương bột bôi trơn, nên không làm tôi cảm thấy đau đớn.
“Ngay cả dưa chuột cũng có cảm giác như thế sao?” Anh ta nói xong liền bắt đầu đưa đẩy quả dưa chuột, tương bột màu trắng làm cho rãnh mông tôi trở nên dính nhớp, mỗi một lần đâm vào đều phát ra tiếng vang.
Khác với ngón tay xâm phạm, trên dưa chuột có những hạt nho nhỏ, cũng lớn hơn nhiều so với ngón tay, anh ta chuyển động dưa chuột chậm chạp giống như đang thăm dò gì đó, điều này làm tôi khó chịu vặn vẹo phần eo, một chân bị nâng lên, hậu huyệt thì bị đùa bỡn, thật sự rất xấu hổ, hơn nữa anh ta còn lộ ra vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật của tôi, càng làm toàn thân tôi trở nên nóng bừng.
“Thật đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn của em cắn chặt lấy nó không thả, hết co lại giãn, như thế thoải mái không?” Nói xong anh ta dùng sức đâm thật mạnh dưa chuột vào trong huyệt tôi, mỗi một nơi trong tiểu huyệt đều bị hung hăng ma xát, từng đợt kɧoáı ©ảʍ không gì sánh được theo đó mà dần lan rộng, tôi không khỏi cong gập người lại.
“A!”
“Em thật sự rất mẫn cảm, chơi cái khác đi.” Cảm giác dưa chuột đột nhiên bị rút ra làm tôi có hơi thất vọng, đôi mắt mơ màng nhìn anh ta bỏ qua dưa chuột, cầm lấy một chùm nho.
Anh ta khẽ cười vươn lưỡi ra liếʍ trùm nho trên tay, rồi mới giật một quả, nhét vào trong hậu huyệt của tôi.
“Anh!” Tôi kinh ngạc nhìn anh ta, hậu huyệt dễ dàng nuốt quả nho vào, theo đó cũng ngậm luôn cả đầu ngón tay của anh ta.
“Sao vậy? Ngại quả nho quá nhỏ sao? Hết cách rồi, tôi chỉ có nho, hôm nào mua thứ khác đến đút cho em.”
“Đút em cái đầu nhà anh, tôi không phải ý này — đừng nhét vào nữa!” Hậu huyệt lại đột nhiên bị bỏ vào mấy quả nho nữa, tôi xấu hổ la lớn, ngược lại làm cho hậu huyệt đột nhiên co rút, lại càng nuốt quả nho vào sâu hơn.
“Nhưng mà nhìn em có vẻ rất thích mà, lần này nhét mười quả mới đầy, có tiến bộ.” Anh ta cười rồi vỗ vỗ cánh mông tôi, tiếp theo cầm một quả chuối tiêu. “Thuận tiện cũng ăn luôn cái này nhé?”
“Không! Cái đồ biếи ŧɦái nhà anh, buông…” tôi sợ tới mức cuống quít lùi về phía sau, lại bị anh ta túm mắt cá chân lôi về cạnh bàn, lần thứ hai nâng đùi của tôi lên, đem quả chuối tiêu to tròn đâm vào hậu huyệt đã nhét đầy quả nho của tôi.
Cảm giác những quả nho tròn trong cơ thể bị đẩy vào càng sâu, thân thể tôi trở nên run rẩy, bụng có cảm giác chướng chướng quỷ dị.
“Thế này không phải đã nuốt vào sao? Còn cắn chặt nữa chứ, nhóc con nói một đằng làm một nẻo kia.” Lời nói trêu đùa truyền đến, phân thân không biết hoàn toàn đứng thẳng từ khi nào bị anh ta búng một cái, tôi cảm thấy hốc mắt nóng lên, loại cảm giác vô lực bị người khác đùa bỡn này, làm cho tôi nghĩ đến tình trạng bị trói trước đây.
“Có chuyện gì vậy?” Khi tôi nhịn không được mà nước mắt tràn mi, anh ta dừng động tác ra vào quả chuối, thương tiếc vuốt nhẹ luôn mặt tôi, đầu lưỡi vươn ra liếʍ đi nước mắt của tôi.
“Anh còn hỏi, tôi đã nói tôi không muốn rồi.” thấy anh ta đột nhiên dịu dàng trở lại, làm cho tôi càng không nhịn được mà bật khóc nức nở, đáng chết, tôi cư nhiên luôn khóc ở trước mặt người đàn ông này.
“Xin lỗi, anh không muốn làm em khóc.” Anh ta khẽ hôn lên mặt tôi, bàn tay lạnh lẽo tìm được hạ thân của tôi móc chuối tiêu cùng nho ra, cho đến khi trong cơ thể tôi không còn thứ gì nữa mới rút ngón tay về, sau đó mới chậm rãi ôm lấy tôi để tôi ngồi ở cạnh bàn.
Bởi vì được anh ta an ủi, tôi nhanh chóng ngừng khóc, đôi mắt sưng đỏ im lặng nhìn anh ta, anh ta vẫn là bộ dáng dịu dàng như ban ngày kia, tay trái nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của tôi.
“Ngoan, không khóc, ăn khuya chút nào.” Khi tôi đang muốn mở miệng bảo anh ta cởi trói cho tôi thì đột nhiên anh ta lên tiếng, rồi mới cầm một quả nho dính đầy chất lỏng màu trắng, vươn đầu lưỡi liếʍ hai cái rồi bỏ vào miệng.
Tôi trợn trừng mắt nhìn. “Sao anh lại bẩn như vậy, không được ăn.” Tôi vội vàng muốn đá đống nho đặt trên bàn xuống đất, lại bị anh ta xoay người đặt ở trên bàn.
“Không bẩn, rất ngọt, đều là hương vị của em.” Anh ta dán sát ở bên tai tôi khẽ nói, tiếng nhai nuốt truyền vào trong tai làm cho cả người tôi nóng toát cả mồ hôi.
“Em thật sự rất đáng yêu, anh chờ không kịp rồi, đã có thể rồi chứ?” Sức nặng trên lưng đột nhiên rời đi, phần eo của tôi bị nhấc cao lên, hai chân bị kéo sang hai bên, giờ phút này tôi quỳ sấp ở trên bàn, hoàn toàn bại lộ trước mặt anh ta.
Đột nhiên một thứ to lớn cứng ngắc để lên miệng lỗ nhỏ của tôi, ở lối vào nhẹ nhàng chậm rãi ma xát, hơi đâm vào một chút, khuếch trương huyệt khẩu vẫn nhắm chặt như cũ của tôi.
“Thả lỏng, bằng không em sẽ bị thương.” Anh ta nói rồi vỗ vỗ lên mông tôi, vươn tay xoa nắn phân thân của tôi, khi tôi do kí©h thí©ɧ phía trước mà nhũn người xuống, vật cứng nóng chảy cắm thật mạnh vào tiểu huyệt của tôi, tôi bị đâm mạnh đến lao người về phía trước, hai chân thiếu chút nữa không chống được.
“A!” Nội bích mẫn cảm bị hung hăng ma xát, làm cho tôi đột nhiên co rút lại.
“Em co chặt như vậy anh không động được, thả lỏng một chút.” Cánh mông bị anh ta banh ra thật mạnh, thứ thô to cắm trong huyệt đâm vào càng sâu, tôi không nhịn được phát ra tiếng nức nở, theo phản xạ lại càng ngậm chặt anh ta, cảm giác rõ ràng nhịp đập mãnh liệt trên thằng nhỏ nóng bỏng của anh ta, khác hẳn với mấy lần bị bắt buộc lúc trước, lần này tôi hoàn toàn rõ ràng đang làʍ t̠ìиɦ với anh ta, rõ ràng không thích bị đâm, nhưng thân thể cũng rất thích được anh ta tiến vào, tôi gần như bật khóc lần thứ hai.