Chương 49

Nhiên Nhiên được nhân viên di chuyển xuống phòng y tế. Mọi hình ảnh quá khứ lặp lại trong đầu cô như một thước phim tua chậm. Sự ẩn hiện đã biến mất, mọi thứ rõ ràng, rành mạch đến sắc nét. Cô mở to mắt nhìn trần nhà. . .

-Mạc Kiên. . .

Cô gọi tên anh trong vô thức. Ánh mắt mơ hồ không rõ rệt, nước mắt chầm chậm chảy xuống nơi khóe mắt. Cô nhớ anh. . .

Vỹ Du bước vào, cô đưa tay gạt đi dòng nước mắt nhìn anh

-Anh. . .

-Em sao rồi?

-À, em không sao. Có lẽ dạo này em không được khỏe cho lắm.

-Đừng áp lực quá!!

-Dạ vâng.

Cô không phải muốn giấu Vỹ Du nhưng cô không muốn bản thân phụ thuộc vào anh quá nhiều. Tới bây giờ cô cũng hiểu rõ tại sao bao nhiêu năm qua cô chẳng thể mở lòng được với Vỹ Du. Có lẽ đâu đó trong tiềm thức của cô, anh vẫn ở đó. Có một điều cô chẳng nhớ rằng người đang đặt thiết kế độc quyền của cô chính là Mạc Kiên, Trần Tổng của tập đoàn Trần Gia. Niềm vui khi lấy lại được kí ức của cô liệu có được kéo dài?

*1 tuần sau, tại sân bay quốc tế AB*

Nhiên Nhiên mặc chiếc áo đen ba lỗ ôm sát body cùng chiếc quần trắng ống rộng kết hợp với mắt kính đen khiến cô thêm phần sang chảnh và xinh đẹp. Gỡ chiếc mắt kính xuống, cô đảo mắt một vòng rồi ra ngoài bắt taxi về khách sạn.

Tắm rửa xong xuôi, cô bắt xe tới tập đoàn YB trong nước. Khí chất cô tỏ ra khiến đám nhân viên nơi đây có chút rùng mình. Giọng cô vang lên không lạnh, không nhạt chỉ đơn giản là thốt ra lời

-Trợ lí của tôi đâu?

-A chị, là em!!

-Chuẩn bị cho tôi một chiếc xe và một căn nhà!!

-Dạ vâng.

Cô không đáp lại bước thẳng lên lầu. Đảo mắt nhìn quanh tầng 21, cô nhếch mép khi thấy tấm bảng giám đốc thiết kế. Bước vào trong, cô ngã người xuống chiếc ghế quyền lực nhắm mắt lại. Chuyến bay dài như vậy thật chất đã rút cạn năng lực của cô.

*cốc cốc*

Đôi mắt xinh đẹp, sắc sảo mở ra. Cô hít sâu lấy lại tinh thần mà lên tiếng

-Vào đi!!

Người trợ lí bước vào trên tay là sấp tài liệu

-Đây là những tài liệu mà giám đốc đã gửi tôi tìm trước đó!!

-Ừm.

-Giám đốc!!

-Sao?

-Ngày mai chúng ta có lịch hẹn lúc 8 giờ tối với tiểu thư Min Ri và . . .

-Được rồi, ra ngoài đi!!

Nhiên Nhiên chính là không nghĩ tới anh. Cô vẫn đơn thuần xem đây là một hợp đồng bình thường mà cô được đặt ra. Nhìn mớ giấy tờ trên bàn cô không khỏi ngán ngẩm. Xem xét qua vài lần cô lắc đầu đóng tệp tài liệu lại bước tới phòng thiết kế. Cánh cửa mở ra, một luồng khí lạnh chạy qua sống lưng của mọi nhân viên nơi đây

-Giám đốc!!

Nhiên Nhiên thẳng tay ném tệp tài liệu lên bàn trưởng phòng thiết kế Kim mà lên tiếng

-Đây là gì?

-Dạ, là. . .

-Phân bố công việc không khoa học. Thiết kế không cân xứng!! Cảm giác không làm được thì viết đơn lên phòng tôi!!

-Tôi xin lỗi giám đốc!!

Cô hừ lạnh bước ra ngoài. Bắt xe trở về khách sạn, cô mệt mỏi tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ một chặp chẳng còn bận tâm xung quanh.

Hôm sau, nhìn đồng hồ điểm 8 giờ. Cô thở dài bước vào tập đoàn. Mở cửa phòng tiếp khách, cô cúi đầu chào hai người đang ngồi ở sofa chỉ khi ngước mắt lên cô liền như chết điếng lại

-Mạc Kiên?

Anh nhíu mày nhìn cô, chỉ là ánh mắt không có lấy một tia cảm xúc. Có lẽ một phần do anh không thích người khác gọi hẳn tên mình ra.

Nhiên Nhiên nhìn xuống cánh tay anh. Hình ảnh tay anh khoác cùng tay Min Ri đập thẳng vào mắt cô. Nhiên Nhiên như hiểu ý gật gù đưa tay trước mặt anh

-Xin chào, Trần Tổng!!

Anh đưa tay lên bắt lấy tay cô đang chìa ra. Tay chạm tay khiến tim anh nảy lên một nhịp. Mạc Kiên phản xạ tự nhiên rụt tay lại, anh hoang mang trong suy nghĩ của chính mình. Anh vừa bắt tay sao?

Suốt 5 năm qua anh gần như không đυ.ng tới cách chào hỏi này dù người đó là nam hay nữ anh đều phất lờ bỏ qua.

-Chào cô, tiểu thư Min Ri. . .

-À, chào cô!!

-Tôi xin tự giới thiệu tôi là giám đốc thiết kế của YB, JenLis!!

-Vâng.

Nhiên Nhiên đưa về phía anh và cô mẫu thiết kế độc quyền do chính cô thiết kế trong năm nay. Mạc Kiên nhìn lướt qua liền cảm giác ưng ý

-Min Ri, em thấy sao?

-Rất đẹp, từng đường nét đều chạm đến sự điêu luyện. Anh xem. . .

-Em thích là được!!

Tim Nhiên Nhiên như bị ai đó bóp nghẹn lại. Hình như máu đang chảy, nơi đó thật sự rất đau. Cô gần như tê liệt mọi thứ ở hiện tại.

-Chúng tôi cảm thấy rất tốt!! Bên phía

tập đoàn cô có thể cho chạy sản phẩm!!

-Vâng!!

-Vậy chúng tôi ra về trước!!

Nhiên Nhiên đứng dậy mắt nhìn thẳng vào mắt anh

-Tôi có chuyện muốn nói riêng với Trần Tổng!!