Mạc Kiên cùng Nhiên Nhiên bước vào bệnh viện cùng ông bà Trịnh và Mạc Nghi. Nhìn Hạ Trung được đẩy vào phòng mổ, Mạc Nghi khẽ cười nắm chặt tay anh
-Sẽ không sao, anh sẽ trở về cùng em mà phải không?
Hạ Trung nở nụ cười trắng bệch, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt kiều diễm của Mạc Nghi
-Anh sẽ cố gắng. . .Mạc Nghi. . .anh yêu em!!
-Em cũng yêu anh, vì thế hãy cố gắng được không? Tỉnh dậy và cưới em!!
Mạc Nghi lấy ra trong túi một chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út của anh khiến Hạ Trung khẽ cười
-Đồ ngốc nhà em, cầu hôn phải do con trai làm chứ!!
-Em muốn anh gả cho em!! Mau quay về để em cưới đó. . .
-Ừm.
Hạ Trung được đưa vào phòng phẫu thuật. Mạc Nghi kìm nén nãy giờ bây giờ mới có thể khóc. Cô thật sự rất sợ, sợ Hạ Trung sẽ không quay lại nữa. Ông bà Trịnh ôm lấy cô vuốt ve an ủi
-Nó sẽ không sao đâu, con đừng lo!!
Đèn cấp cứu còn sáng giờ nào là giờ đó Mạc Nghi trong tâm trạng lo âu. Chỉ khi nó tắt đi và nhận thông báo ca phẫu thuật thành công cô mới thở ra nhẹ lòng. Lên phòng hậu phẫu cô nắm chặt tay Hạ Trung không buông.
Mạc Kiên đưa vợ trở về sau khi 8 tiếng chờ đợi. Nhiên Nhiên mệt mỏi liền lên phòng nghỉ ngơi, anh cũng tranh thủ vào bếp làm chút gì cho cô ăn. Cô gái Khả Yến kia thấy anh trong bếp liền mon men bước vào
-Anh chủ, anh cần em giúp gì không?
-Gọi tôi bằng cậu chủ!!_ Mạc Kiên giọng đanh lại lên tiếng
-Nhưng mà chị chủ nói. . .
-Cô ấy muốn thì gọi cô ấy bằng chị. Còn tôi, tôi muốn cô gọi tôi bằng cậu!!
Anh đặt cạch con dao xuống thớt, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô gái kia. Khả Yến đưa ra khuôn mặt tội lỗi nhỏ tiếng
-Vâng, em xin lỗi cậu chủ!! Cậu chủ cần em giúp gì không ạ?
-Ra ngoài!!
Ánh quát lớn khiến cô gái sợ sệt lùi ra sau. Nhiên Nhiên không ngủ được vừa bước xuống lầu đã giật mình nhìn anh
-Anh sao vậy?
Ánh mắt sắc lạnh nhanh chóng được thay bằng ánh mắt ôn nhu
-Sao em không ngủ thêm đi?
-Ưʍ. . .em ngủ không được.
Anh yêu chiều ôm lấy cô, đặt lên trán cô nụ hôn nhẹ như muốn khẳng định chẳng ai có thể tách rời anh và cô. Khả Yến không cam lòng nhưng vẫn phải tỏ ra vui vẻ mà dìu cô ra phòng khách.
Nhiên Nhiên khuôn bụng đã bự nên cô có chút hơi vật vã. Mạc Kiên quay lại với việc nấu ăn, xong xuôi liền gọi cô vào. Nhiên Nhiên ngồi xuống chun mũi hít hít khiến anh bật xoa đầu cô
-Em là chó sao?
-Em là vợ anh!!
Nghe câu trả lời anh không khỏi hạnh phúc cười toét miệng kéo ghế cạnh cô mà ngồi xuống. Nhiên Nhiên vui vẻ nhìn Khả Yến
-Em ngồi ăn chung với anh chị đi!!
-Nhiên Nhiên, người làm là người làm, sao có thể ăn chung với chúng ta!!
-Nhưng mà cô ấy. . .
-Lo cho em đi!!
Anh đút thịt vào miệng cô hòng chặn lại lời cô nói. Càng lúc lại càng khó chịu với cô giúp việc kia. Dù gì anh cũng chẳng quan tâm, chăm sóc tốt cho vợ bầu trước đã. Sự cưng chiều của anh khiến ả kia càng thèm khát có được anh.
[. . .]
Sau vài tiếng, Hạ Trung cũng tỉnh dậy. Nhìn thấy Mạc Nghi đầu tiên anh không khỏi mỉm cười. Cảm nhận phía tay mình rung nhẹ, cô chớp chớp mắt nhìn anh mừng rỡ
-Anh dậy rồi. . .để em gọi bác sĩ. . .
-Đừng gọi. . .lại đây với anh!!
Mạc Nghi ngồi xuống nhìn anh khẽ thút thít
-Em thật sự rất sợ đó. . .híc. . .
-Đừng khóc, anh ở đây!!
Mạc Nghi nắm lấy tay anh đang đặt trên má mình mà vuốt nhẹ. Cô cúi người hôn lên đôi môi nhợt nhạt của anh khiến anh không khỏi hạnh phúc
-Anh sẽ nhanh khỏe để gả cho em nên đừng khóc nữa!!
Cô bật cười nhìn anh hít nhẹ
-Phải đó, anh phải mau khỏe để làm một cô dâu xinh đẹp của riêng em!!
Anh ngắt nhẹ mũi cô, vết mổ có chút đau khiến anh nhíu nhẹ mày nhưng rồi cũng dần thả lỏng cơ thể.
Về phía Nhiên Nhiên và Mạc Kiên. Thời gian hạ sinh của cô càng lúc càng rút ngắn khiến cô và anh càng lúc càng háo hức chờ ngày thiên thần bé nhỏ xuất hiện trong cuộc sống của họ.
Hôm nay cô đi tái khám nhưng lại đi với bà Trần. Anh trở về nhà sớm không thấy cô liền buồn chán thả người xuống sofa lướt IG, tìm vài trang web liên quan tới chăm sóc phụ nữ sau khi sinh.
Khả Yến lướt qua anh với chiếc đầm hai dây ngắn củn cỡ. Ả cúi xuống lau chiếc bàn phòng khách cố tình để lộ cặp hồng đào nảy nở bên trong. Mạc Kiên chính là xem ả như không khí mà bình thản lướt tiếp những trang web kia. Khả Yến dĩ nhiên không chịu bỏ qua mồi ngon như Mạc Kiên mà bước lại vuốt nhẹ cánh tay anh
-Anh chủ. . .gần 9 tháng qua chắc anh nhịn khổ cực rồi phải không? Của em luôn chào đón anh, đảm bảo anh sẽ đê mê với nơi đó của em!!
Mạc Kiên nhíu chặt mày nhìn ả khẽ cười, tay anh nâng cằm ả lên đối diện với anh
-Vậy sao?
-Anh chủ cứ thử sẽ biết, em sẽ khiến anh quên đi cảm giác với vợ anh!! Thay vào đó là em!!
-Mạnh miệng thật nha!!
Anh cúi xuống sát lại với ả. Khả Yến thầm mừng khi nghĩ rằng anh hôn ả nhưng không, Mạc Kiên chỉ phả nhẹ hơi thở nam tính qua tai
-Tiếc là tôi một chút phản ứng đối với cô cũng không có!!
Anh thẳng thừng bước lên lầu chỉ bỏ lại câu nói
-Thu dọn đồ và cút khỏi mắt tôi!!
Đùa sao? Anh đâu phải kẻ bậy bạ mà ai anh cũng có thể dựng. Tiểu đệ của anh phải đúng đối tượng mới dựng dậy.