Những ngày sau đó, cô cùng Hạo Thiện lại thêm thân thiết. Anh và cô lại càng thêm xa cách. Nhiên Nhiên tuy biết nhưng lại không mấy quan tâm đến anh, vẫn vui vẻ với cậu người yêu kia.
Vết thương lòng mỗi lúc một nặng, Mạc Kiên dần chẳng ngó ngàng tới cô nữa. Việc duy nhất mà anh quan tâm ngay lúc này chỉ là học. Chỉ trong cái nháy mắt liền tốt nghiệp, cả hai cũng tách nhau ra từ đó khi anh lựa chọn đi du học để bồi dưỡng thêm kiến thức kinh doanh. Cô lại chọn ngành kinh tế tại một trường đại học tầm trung.
*5 năm sau*
-Mạc Kiên, chào mừng con trở về!!
Anh vừa xuống sân bay liền trở về nhà, anh nhớ nhà quá rồi. Mạc Nghi thấy anh liền chạy nhào lại ôm chặt lấy cổ anh mà xòe bàn tay ra chớp chớp đôi mắt
-Quà em đâu?
Một cái chát lên tay khiến cô chun mỏ nhìn anh
-Em là con nít sao?
-Hừ...
Cả hai cứ vậy mà chí chóe đến khi anh đưa tới trước mặt cô một chai nước hoa Pháp cô mới vui vẻ chạy lên lầu. Đưa mắt nhìn ba mẹ, anh khẽ cười
-Con sẽ nhanh chóng thu xếp về tập đoàn!!
-Như vậy thì tốt quá rồi! Lên nghỉ ngơi đi con!!
-Dạ vâng!!
Lên đến phòng, ngã người xuống giường. Bất giác môi anh cong lên một nụ cười. Tiếng chuông điện thoại vang lên, anh nhíu mày nhìn tên danh bạ Hạ Trung
-Alo?
"Cậu về rồi sao không gọi cho tớ??"
-Lý do?
"Tớ là bạn thân cậu đấy!!"
-Trẻ con, nào rảnh sẽ hẹn cậu cà phê!!
"Ok"
Vài ngày sau khi cảm giác mình đủ ổn anh đã tới tập đoàn trực tiếp lãnh đạo thay cho vị trí chủ tịch của ba anh
-Mạc Kiên, ba thiết nghĩ con nên tuyển thư ký đi là vừa!!
-Con sẽ xem xét nhưng để sau đi ba!!
-Được, tùy ý con. Vậy ba về trước, làm việc tốt đấy!!
-Vâng ba
Quay lại với công việc, Mạc Kiên chính là kiểu người rất tôn trọng công việc. Chỉ cần giao cho anh một việc gì đó thì anh chắc chắn sẽ phải làm cho thật tốt, nó như con người anh vậy. Bất cứ thứ gì cũng phải thật hoàn hảo, nhìn bản hợp đồng trên tay lại nhìn cô gái trước mặt
-Hủy hợp đồng!!
-Sao ạ?
-Thính giác cô có vấn đề?
-Ơ. . .dạ không, nhưng mà nếu đơn phương hủy hợp đồng sẽ. . .
-5 tỷ!! Hủy cho tôi!!
Ánh mắt anh sắc lạnh nhìn về phía nữ nhân viên khiến cô ta rụt người lại vì cái lạnh lẽo đến xương tủy
-Vâng tôi biết rồi ạ. . .
-Ra ngoài!!
Nhìn lướt qua hợp đồng anh liền nhếch mép
-Trần Thị là con mồi ngon, nhưng không phải ai cũng có thể câu được!!
*Xẹt xẹt* tiếng máy cắt giấy vang lên khiến anh thỏa mãn. Nụ cười nhếch lên trên môi khiến anh như một con hổ lãnh đạm. Ánh mắt quỷ dữ kia như khẳng định tương lai của Trần Thị chỉ với hai cụm từ chắc chắn và vững trải.
Về phía Nhiên Nhiên, cô nay đã tốt nghiệp đại học nhưng vẫn loay hoay trong việc tìm kiếm việc làm. Chuyện tình cảm vẫn suôn sẻ và hạnh phúc. Hạo Thiện cưng nựng cô như trứng khiến cô càng lúc càng hạnh phúc mà chẳng muốn dứt ra khỏi anh.
Tối hôm ấy, Mạc Kiên lãnh đạm ngồi ở một góc nhà hàng nhìn người con trai trước mặt
-Này, cậu nghĩ gì về việc hợp tác?
-Hợp tác? với cậu?
-Này, thái độ gì vậy hả? Cậu nên biết Hạ Trung tôi rất nhiều người muốn hợp tác đấy!!
-Tôi không nằm trong cụm nhiều người của cậu!! Nhưng mà...người anh em, nếu bàn ăn hôm nay cậu trả, tôi sẽ xem xét!!
-Yaaa thằng điên này!!
Đã quá lâu không gặp nên đôi bạn trẻ này có chút tình cảm muốn thổ lộ. Chỉ là lời thể hiện có đôi chút cục súc.
-Này, cậu xem cái dự án này đi!!
-Dẹp công việc qua một bên đi!! Đang ăn, tôi đảm bảo sẽ ký kết với cậu. Đừng có mà nhây!!
-Yaaa tớ biết ngay cậu sẽ chẳng bao giờ bỏ tớ mà~~ Mạc Kiên aaa tớ yêu cậu~
-Gớm quá đi mất, cậu bớt thần kinh lại!! Tôi không ngại đầu tư vào một bệnh viện tâm thần nào đó mà dành cho cậu một phòng VIP đâu!!
-. . .
*xoảng*
-Hạo Thiện, cô ấy là ai?
-Không phải chuyện của em, về đi!
-Anh nói gì vậy, em muốn anh giải thích!!
-Tôi chán em rồi!!
Tiếng của Hạo Thiện và Nhiên Nhiên vang lên thu hút mọi sự chú ý trong nhà hàng. Tất nhiên là có cả anh và Hạ Trung.
Hôm nay, Nhiên Nhiên chỉ muốn ghé nhà hàng mà Hạo Thiện thích nhất để mua một cái lẩu cho cả hai. Tiếc là khi vào quán cô lại thấy hình ảnh Hạo Thiện đang ôm ấp một cô gái khác vào lòng. Tâm cô như ai đó xén qua, với cá tính mạnh mẽ vốn có, cô chẳng giống những người phụ nữ khác lẳng lẽ bỏ đi mà tiến lại hỏi thẳng Hạo Thiện. Tiếc là câu trả lời không như cô mong muốn. Hạo Thiện nhếch mép nhìn cô
-Thứ tôi cần bây giờ là tiền, em có hay không?
-Anh...
Ánh mắt Mạc Kiên nãy giờ vẫn dán lên người cô. Hạ Trung nhíu mày
-Đó không phải Nhiên Nhiên và Hạo Thiện sao?
-Không liên quan tới tôi!!
Nói rồi anh đứng phắt dậy bước đi. Hạ Trung nhanh chóng tính tiền chạy theo sau anh. Mạc Kiên lúc đi trên xe có người, tiếc là khi về liền bỏ mặc người đó không thương tiếc. Hạ Trung đứng trên vỉa hè nhìn chiếc xe ô tô màu trắng lao vun vυ"t ngay trước mắt
-Yaaa, cậu có tức giận cũng nên biết tôi là bạn cậu chứ!!
Tình cờ Mạc Nghi lại ghé vào nhà hàng khiến Hạ Trung như bắt được vàng
-Mạc Nghi, đưa anh về nhà đi!!
-Ủa anh Hạ Trung, sao anh ở đây?
-Hỏi thằng anh Hai em đấy, nó đưa anh tới rồi bỏ đi rồi. Nếu nó trong tương lại không phải anh hai anh thì anh đã chém nó lâu rồi!!
-. . .anh nói gì vậy?
-Em chở anh về đi!!
-Vậy đợi em một lát!!
Mạc Nghi bước vào trong, Hạ Trung như nở hoa trong lòng
-Xem như trong cái rủi có cái may. . .
Mạc Nghi bước ra xém chút nữa là bị cô gái phía sau va phải may mà có Hạ Trung kéo kịp cô vào lòng
-Em không sao chứ?
-Vâng, em không sao...
Ánh mắt Hạ Trung nhìn vào cô gái vừa khóc vừa chạy kia, không ai khác chính là Nhiên Nhiên. Mạc Nghi vỗ vỗ tay anh
-Thả em ra đi!!
-À...anh xin lỗi...
Bước vào trong xe, anh nhìn qua Mạc Nghi khóe môi khẽ cười
-Có ai bảo em rất xinh đẹp không?
-Rất nhiều!!
-Vậy em thấy anh thế nào?
-Ừm, rất xinh đẹp!!
-Yaaa, anh là con trai sao có thể xinh đẹp chứ?
-Nhưng em muốn gọi anh là xinh đẹp!!
-Vậy yêu anh đi, muốn gọi gì tùy em!!
Mạc Nghi khẽ cười đưa tay lấy điện thoại lướt lướt
-Em làm gì vậy?
-Gọi anh Hai em vì có kẻ đang bắt ép em!!
-Anh? Nếu anh bắt ép được em anh đã bắt ép em làm vợ anh rồi!!
-Anh thật là...đừng đùa nữa...anh đùa nữa em quăng anh xuống đường đấy!!
-Đừng...đừng...ở đây khó bắt taxi lắm đấy!!