Chương 29

Anh phóng xe ra khỏi khu rừng sâu kia mà tiến thẳng ra ngoài thành. Bế cô vào một khách sạn gần nhất mà ra lệnh cho lễ tân

-Mau đưa tôi đến phòng gần nhất!!

Kèm theo đó là cọc tiền lớn khiến nữ tiếp tân nhanh chóng đưa anh tới căn phòng lớn gần đó.

Đặt cô lên giường, anh tiến lại khóa trái cửa. Từ cửa tới giường đã nhanh chóng thoát y cho chính mình mà trườn lên người cô. Anh đưa môi lên hôn nhẹ lên môi cô khiến cô nhíu mày mà ưm ưm trong cổ họng.

Mạc Kiên cứ vậy mà nhè nhẹ hôn môi cô cuốn đi cái vị lạ trong khoang miệng cô khiến cô thoải mái. Nhiên Nhiên mơ màng tỉnh dậy, mắt vẫn nhắm hờ cảm nhận nụ hôn này. Cảm nhận được mùi vị quen thuộc cô liền dây dư cùng anh, len lỏi qua nhịp thở gấp gáp mà thều thào

-Mạc Kiên. . .

Anh ngước mắt lên nhìn cô, đôi mắt nhắm hờ của cô khiến anh đau lòng đặt nhẹ lên đó một nụ hôn

-Anh đây rồi. . .đừng lo. . .

-Kiên. . .em khó chịu. . .em muốn. . .

-Được, anh cho em!!

Mạc Kiên cúi xuống hôn lên cổ cô, anh đau lòng nhìn vào những vết bầm tím kia mà cúi xuống cắn mạnh lên để dấu vết của anh che đậy đi giúp cô

-Kiên. . .híc. . .nơi đó. . .dơ. . .

-Ngoan, anh giúp em làm sạch!!

-Ưʍ. . .em xin lỗi. . .

Mạc Kiên yêu thương hôn lên môi cô. Nụ hôn dây dư tưởng trừng không hồi kết. Nhiên Nhiên vẫn bị thuốc làm cho mơ màng nhưng giờ đây cô không phải gồng mình với lí trí như ban nãy nữa bởi cô biết người đàn ông ở bên cô lúc này là Mạc Kiên, là chồng cô, là người mà cô yêu thương.

Mạc Kiên đẩy váy cô lên kéo chiếc qυầи ɭóŧ đen xuống rồi đặt nụ hôn lên vùng tư m*t ẩm ướt kia. Lưỡi anh tiến sâu vào h*a huy*t rút cạn xuân dịch đang trào ra trong cô

-Ân. . .Kiên. . .yêu em. . .

Mạc Kiên nhìn người con gái khó chịu phía dưới mà khẽ cười đặt c* l*ng lại cửa h*a huy*t lên xuống vài lần rôi tiến vào. Luật động chậm rồi nhanh khiến cô khẽ run người vì kɧoáı ©ảʍ anh mang đến. Mạc Kiên chống hai tay bên cô mà nhấp liên hồi ở thân dưới, ánh mắt nóng bỏng nhìn người con gái mê man thuốc mà thở dốc.

Nhiên Nhiên vẫn còn những đợt nấc nhẹ do sợ hãi ban nãy khiến tim anh quặn lại đưa tay vuốt ve mái tóc cô

-Kiên. . .ng*c em. . .

-Sao vậy?

-Ưʍ. . .em ghét chúng. . .ân. . .

Cô vừa dứt câu anh liền cúi xuống hôn lên bầu ngực của cô. Anh ra sức mυ"ŧ máp hết bên này đến bên kia rồi vùi mặt vào khe rãnh mê luyến

-Chúng rất tuyệt!!

-Híc. . .anh mau tẩy rửa cho em. . .

Mạc Kiên nhìn cô gái nhỏ mè nheo liền bật cười. Luân động phía dưới không thuyên giảm, phía trên miền anh lại dày vò hai hạt lựu nhỏ khiến cô ưỡn cong người đón nhận sự tuyệt vời anh mang lại.

Sáng hôm sau, Nhiên Nhiên nhíu mày nở mắt, thứ đầu tiên đập vào mặt cô chính là khuôn ngực rắn chắc của anh. Nhớ lại cơn kí©ɧ ŧìиɧ hôm qua khiến cô xấu hổ vùi sâu hơn vào ngực anh. Cảm nhận được sự ngọ nguậy của người trong lòng Mạc Kiên liền mở mắt

-Dậy rồi sao?

-Ừm, ông xã. . .em xin lỗi. . .

-Không sao rồi. Là anh có lỗi khi không tìm được em sớm hơn!!

-Híc. . .em rất sợ. . .

-Ngoan, đừng khóc nữa. Đêm qua là anh, thân thể em không có dấu vết của hắn ta, chỉ có của anh!! Đừng khóc, đừng khóc!!

-Híc. . .anh nói dối. . .hôm qua. . .

-Nhiên Nhiên!!

Anh quát lớn khiến cô giật mình sợ hãi mà vùi sâu hơn vào ngực anh. Mạc Kiên thở hắt nhìn con mèo nhỏ nhà mình

-Đồ ngốc nhà em, không được nhớ tới nó nữa!!

-Híc. . .híc. . .

Anh giật chăn ra để hai cơ thể không một mảnh vải che chắn nhìn nhau. Nhiên Nhiên nhìn anh mặt vẫn sụ xuống

-Em sợ anh bỏ mặc em. . .

-Sao anh bỏ mặc em được đây, bà xã. . . anh yêu em!!

Nhiên Nhiên bật cười vòng tay qua cổ anh kéo anh xuống gần mình

-Yêu nhiều không?

-Không!!

-Ưʍ. . .anh là đồ đáng ghét!!

Tay cô từ trên ngực anh lần xuống phía cự long mà đυ.ng chạm khiến anh nhíu mày

-Em muốn sao?

-Không, em muốn cảm ơn nó!!

-Vậy thì hậu tạ nó đi!!

-Ahaha đừng mà. . .ở dưới chưa lành hẳn đâu. . .này. . .haha. . .

Một màn lăn lộn buổi sáng của đôi vợ chồng trẻ. Tẩy rửa xong xuôi anh liền tiến ra ngoài mặc quần áo vào rồi nhìn cô

-Nhiên Nhiên sao em lại ngồi đó?

-Anh mau đi mua đồ cho em!! Váy áo của em không còn. . .

-Anh đâu rảnh!!

-Anh!!

Nhiên Nhiên hất mặt nhìn anh

-Anh mau ra ngoài mua đồ cho em!!

-Không!!

-Vậy em sẽ ở trần như vậy ra ngoài đường cho anh xem!!

-Vậy em làm đi!!

-Đừng có mà thách em!!

-Anh chính là đang thách em đó!!

-. . .

Nhiên Nhiên nhìn anh bằng con mắt sắc lạnh. Cuối cùng cô đứng dậy tiến về phía cửa, bàn tay thon dài đặt lên tay nắm cửa xoay nhẹ khiến anh tròn mắt chạy lại hất tay cô ra. Vợ anh đúng là điên rồi, ở trần như vậy lại không xấu hổ mà bước ra ngoài?

-Anh thua em đó. Mau lại kia ngồi đắp mềm chờ anh!!

Nhiên Nhiên vui vẻ leo lên giường đắp mềm lại. Dĩ nhiên là cô không dám rồi hù dọa chồng cô một chút cũng thật hay ho rồi.