Sáng hôm sau, Nhiên Nhiên nhíu mày cựa người thoát khỏi vòng tay cứng rắn của anh. Mạc Kiên nhíu mày kéo cô vào lòng ngực mình mà siết chặt tay hơn
-Ngủ thêm chút nữa đi!!
-Ưʍ. . .8 giờ rồi. . .dậy đi anh. . .
Mạc Kiên mở mắt nhìn cô, khóe môi cong lên đường bán nguyệt mà đặt nhẹ lên môi cô
-Ôm em ngủ thật đã!!
-Anh đừng vậy mà, lấy áo choàng cho em!!
-Sao phải lấy cho em?
-Này, nó nằm phía bên đó mà!!
-Em tự đứng dậy qua đây mà lấy!!
-. . .
Nhiên Nhiên đưa ánh mắt lườm ngiếc qua phía Mạc Kiên nhưng anh lại chẳng mảy may đến ánh mắt đó. Khuôn mặt hiện rõ nét cà trớn khiến cô muốn bốc hỏa
-Anh mau lấy cho em!!
-Em ngại gì chứ? Anh cũng thấy hết rồi cơ mà!!
Nhiên Nhiên đưa tay giật mền dự quấn lấy người liền bị anh chặn lại mà kéo mền lút lên đầu hai người. Bên trong mền thân thể cả hai chạm vào nhau khiến anh nhếch mép, tay vuốt nhẹ từ eo cô xuống phía đùi
-Em thật là. . .
Mặt cô ai oán nhìn anh, đưa tay đẩy anh ra nhưng anh lại lì lợm cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng ngần kia
-Ưʍ. . .đừng mà. . .em đói. . .
-Vậy thì ăn sáng thôi!!
-Em không muốn ăn cái này. . .á. . .
Mạc Kiên ngước mặt lên nhìn cô, môi khẽ cười đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn
-Anh yêu em.
Nhiên Nhiên ánh mắt hiện rõ ý cười, tay cô đặt lên ngực anh, ánh mắt dịu nhẹ nhìn sâu vào mắt anh
-Mạc Kiên, em có chuyện cần nói với anh. Em. . .
-Suỵt!!
Anh đưa ngón trỏ chặn lời cô nói lại. Môi tìm đến môi cô hôn lên, dây dư đến khi cô hết dưỡng khí mới dừng lại
-Anh biết hết rồi!! Anh xin lỗi. . .
Nhiên Nhiên lắc đầu nguầy nguậy đưa tay ôm lấy anh. Mạc Kiên yêu chiều hôn lên tóc cô rồi mở tung mền ra là bế cô vào nhà tắm. Tìm bộ đồ thoải mái cho cả hai anh mới cùng cô vệ sinh cá nhân một chút. Đặt cô lên thành bồn rửa tay, anh để mũi mình chạm vào mũi cô, hơi thở nam tính từ từ phả nhẹ ra
-Sao lúc đó không giải thích với anh?
-Tại em sợ. . .với lại lúc đó anh rất nóng giận nên em. . .
-Nhiên Nhiên, em chính là báu vật lớn nhất của cuộc đời anh!!
-Hừm, mà khoan. . .làm sao anh biết?
-Tình cờ thấy giấy khám sức khỏe của em thôi. Đêm qua. . .nó rách rồi!!
Nói xong anh quay ra ngoài, Nhiên Nhiên khẽ cười tụt xuống sàn rồi chạy ra ngoài cùng anh. Bước xuống lầu, Mạc Kiên tìm kiếm chút đồ trong tủ, vào bếp nấu bữa sáng cho cô. Ăn uống xong xuôi liền ra sofa nằm xem phim cùng cô. Nhiên Nhiên để anh nằm trên đùi mình, tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen kia, cúi xuống hôn nhẹ lên trán anh
-Mạc Kiên!!
-Hửm?
-Em muốn chúng ta kết hôn!!
Mạc Kiên ngước mắt nhìn cô, anh bật dậy nhìn sâu vào mắt cô mà lên tiếng
-Em vừa nói gì?
-Em muốn chúng ta kết hôn!!
-. . .
Nhiên Nhiên chớp mắt hít sâu đứng dậy mà bước lên lầu. Mạc Kiên nhìn theo bóng lưng cô rồi quay đi chỗ khác.
Nhiên Nhiên hạ người xuống giường. Cô chỉ muốn cùng anh đi đến cuối đời. Cô sợ mối quan hệ hiện tại của cả hai, cô sợ mình sẽ không chịu nổi nếu tình yêu vứt bỏ cô thêm một lần nữa. Cô cần sự chắc chắn và cái gì đó để cột chặt anh lại với cô.
Nhưng nhìn lại thân phận của mình, cô cũng biết lí do anh im lặng. Anh và cô không giống nhau, anh yêu cô nhưng anh còn gia đình. Họ là những người có quyền có thế liệu có chấp nhận một người con dâu nghèo hèn như cô?
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô đưa mắt nhìn tên danh bạ, liền bắt máy khi cái tên Mạc Nghi hiện lên
-Chị nghe?
"Nhiên, em đau bụng quá. Chị cùng em đi tới bệnh viện một chuyến được không?"
-Em sao vậy?
"Em bị đau dạ dày!! Khó chịu quá!!"
-Được được chị đi với em!!
"Vậy em ghé qua chị ngay đây!!"
Chưa đầy 10 phút, Mạc Nghi đã tới nhà anh mà bấm chuông cửa. Nhiên Nhiên bước xuống nhà chạy ra ngoài cổng chỉ để lại cho anh giọng nói vang lại từ ngoài cửa
-Em có chút việc, anh ở nhà tự nấu nướng đi nha!!
-. . .
Bước lên xe, cô cùng Mạc Nghi tới bệnh viện. Kiểm tra một lúc bác sĩ chỉ đưa ra kết luận Mạc Nghi bị trào ngược dạ dày. Nhiên Nhiên vì vậy cũng thở nhẹ ra.
Mạc Nghi thăm khám xong liền kéo cô tới trung tâm mua sắm. Nhìn hết cái này đến cái nọ, lần này Mạc Nghi có vẻ gắt gao tìm đồ. Nhiên Nhiên nhìn cô gom hết cái này đến cái kia có chút cảm thán, những món đồ đắt đỏ này mà Mạc Nghi đưa tay gom như thể chỉ là vài ba đồng tiền lẻ. Mạc Nghi gẫy tay cô lên tiếng
-Chị cứ lấy đồ đi. Em thanh toán cho chị!!
-À, không cần đâu!!
-Trời ạ, lại đây!!
Mạc Nghi lại tiếp tục gom đồ cho cả cô khiến cô chóng mặt. Khi mang ra thanh toán, cô choáng ngợp với đơn hàng lên đến hơn một tỷ. Cũng phải thôi, khi mà Mạc Nghi chỉ toàn lấy những món đồ thuộc các hãng thời trang lớn thì giá chính là không hề ít.
-Nghi, chị không lấy đâu!!
-Chị cứ lấy đi, chúng hợp với chị mà!!
Mạc Nghi mặc kệ lời cô nói vẫn tiếp tục chuyện mua và quẹt tới tận tối mới mang cô về biệt thự.