Chương 4: Thật thật giả giả (2)

Nhóm Dịch: Hamster

Điều may mắn duy nhất là cô được chọn ngay khi gửi ảnh cho một tạp chí nổi tiếng, dự kiến lúc ban đầu đáng lẽ là tác phẩm của một nhϊếp ảnh gia nổi tiếng, không biết sao tự dưng lại đổi thành cô. Cô hoàn toàn không biết gì về nội tình bên trong cả, sau này cô cũng gửi cho mấy tạp chí khác, tất cả đều được chấp nhận suôn sẻ. Một biên tập viên hỏi cô lấy đâu ra chống lưng có số má đến nỗi có thể chen ngang sút bay những tên tuổi nổi tiếng thế, lúc này cô mới biết được thì ra còn có khúc mắc này.

Mặc dù cô không biết lý do, nhưng nếu sau này cần dùng bối cảnh để giữ thể diện, cô cũng sẽ giả vờ tung chuyện kia ra. Haiz, nương nhờ tấm ván này vậy, cô lang thang suốt một năm, chưa từng cúi đầu trước bất kỳ ai, cũng không còn bị chết đói.

Đến bây giờ Giang Lệ mới biết được, ban đầu tạp chí sử dụng ảnh của cô, hoàn toàn là do anh Thiệu ngẫu nhiên chọn lựa.

Tim cô đập thình thịch, nếu cô vẫn muốn làm một bộ phim, có lẽ anh Thiệu sẽ là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ cần anh Thiệu gật đầu, không những kinh phí không cần phải lo, nói không chừng còn có có thể nhận được quyền biên tập.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có thể trong đời sẽ không bao giờ có được cơ hội lần thứ hai nữa.

Nhưng cô cảm thấy không thích hợp, cứ như vậy không phải thật sự sẽ trở thành quan hệ giữa kiều nữ và đại gia sao? Ban đầu, tất cả những gì cô nghĩ thực sự chỉ là yêu đương lâu dài mà thôi.

Cô đang loay hoay thì anh Thiệu đã trở về. Giang Lệ nghe thấy tiếng xoay tay nắm cửa, vội vàng đóng trang web lại.

Đêm đã khuya, anh không hề có ý cùng cô giao lưu sâu hơn nữa.

Anh Thiệu chìm vào xuống chiếc giường lớn mềm mại: “Sao em còn chưa ngủ?”

“Anh không ở đây, em không ngủ được.”

Thật thật giả giả, anh cũng lười phân biệt.

Anh Thiệu chỉ cười cười, không nói gì, một tay ôm chầm lấy cô, bắt cô làm cái gối ôm hình người.