Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 501: Khảo nghiệm của nữ công tước (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor:

Vũ Cát Gia Gia

"Công tước tiên sinh!" Ông quản gia tiến lên

một

bước, "Tiểu thư



ấy mới vừa từ Châu Phi trở về, thân thể còn

không

có khôi phục, có thể hay

không

mấy ngày nữa lại bắt đầu?"

Chương trình học lễ nghi hoàng gia, gồm có bốn bước, dáng đứng đến dáng ngồi, tư thế dùng cơm... Còn phải giờ học vũ đạo nữa, những khóa này

một



gái

bình thường nghĩ phải hoàn thành ít nhất phải

một

hai tháng, nữ công tước lại làm cho Lãnh Tiểu Dã hoàn thành trước lễ Noel, đây quả thực là nhiệm vụ

không

có khả năng hoàn thành.

không

cần nghĩ cũng biết, bà mời tới chắc chắn là người huấn luyện nghiêm khắc nhất.

Hơn nữa, ai dám cam đoan, nữ công tước có thể hay

không

sẽ

bày ra trò gì đó làm khó dễ?

Nữ công tước khẽ giơ lên cằm.

"Trừ phi...



ta

không

muốn cùng KING ở

một

chỗ, nếu

không, đây là khóa học mà



ta cần phải làm!" Con ngươi màu lam nhìn chăm chú vào Lãnh Tiểu Dã, trong ánh mắt của nữ công tước lộ ra vẻ khıêυ khí©h, "Lãnh tiểu thư, nếu



muốn cùng KING ở cùng

một

chỗ, những thứ này



buộc phải hoàn thành!"

"Nếu tôi có thể hoàn thành huấn luyện, bà liền

sẽ

cho phép chúng ta ở

một

chỗ sao?" Lãnh Tiểu Dã hỏi.

Huấn luyện của bà Lãnh Tiểu Dã há có thể tùy tiện thông qua?

Nữ công tước lạnh lùng cười cười.

"Nếu



có thể đạt tới

yêu

cầu của tôi, tôi tuyệt đối

sẽ

không

can thiệp chuyện tình của



cùng KING nữa."

"Như vậy..." Lãnh Tiểu Dã cũng cùng bà giống nhau, hơi hơi nhún người, "Xin mời đế hầu tước cao nhất làm chứng kiến cho tôi cùng công tước tiên sinh, có thể chứ?"

"Đương nhiên có thể." Judy cười đáp ứng, "Tôi rất vinh hạnh."

Lãnh Tiểu Dã hướng Judy cười cười, ánh mắt

một

lần nữa trở xuống

trên

mặt nữ công tước, "Vậy

thì

mời công tước đại nhân mang người huấn luyện của bà lên lầu

đi, tôi

đã

muốn chuẩn bị xong."

Nữ công tước đứng lên, "Như vậy... Chúng ta

hiện

tại bắt đầu!"

Lãnh Tiểu Dã ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, "Bà... Bà tự mình huấn luyện tôi sao?"

"Chẳng lẽ tôi

không

có tư cách sao?" Nữ công tước hỏi lại.

"Dĩ nhiên

không

phải!" Lãnh Tiểu Dã lần nữa khôi phục bình tĩnh, "Vậy vất vả cho bà!"

Ông quản gia sắc mặt cũng

đã

có chút trắng bệch, liền ngay cả ông cũng

thật

không

ngờ, nữ công tước thế nhưng tự mình huấn luyện cho Lãnh Tiểu Dã.

Ông khẩn trương nắm chặt ngón tay, sau đó liền nhìn thoáng qua Judy xin giúp đỡ, Judy ngồi ở

trên

ghế sa lon, lười biếng đảo

một

quyển sách.

"Muốn làm

một

người ưu nhã nữ tính, vô luận là dáng đứng, dáng ngồi, vẫn là tư thế

đi

bộ đều cực kì quan trọng, cho nên, huấn luyện của chúng ta liền theo dáng đứng bắt đầu!" Nữ công tước liếc mắt đánh giá Lãnh Tiểu Dã

một

cái, "Quản gia, giúp



ta lấy

một

đôi giày cao gót mười tấc lại đây!"

"Công tước đại nhân, tiểu thư giống như

không

có giày cao gót."

Nữ công tước khẽ giơ lên ngón tay, cầm lấy điện thoại

trên

bàn gọi

một

cú điện thoại.

"Đem đồ vật mang lên."

một

lát, ngoài cửa

đã

có hai người tiến vào, đúng là trợ lý của nữ công tước,

một

người trong đó,

đã

đem

một

đôi giày cao gót mới tinh phóng tới trước mặt Lãnh Tiểu Dã.

Lãnh Tiểu Dã nhìn xem cặp giày cao gót

nhỏ

xinh đẹp màu vàng kia,

nhẹ

nhàng mà giơ giơ lên khóe môi.

Sau đó,



cởi đôi giày

trên

chân ra, mang vào đôi giày cao gót đó

Nữ công tước bưng lên ly trà

trên

bàn uống

một

ngụm, "đi

một

chút, tôi muốn nhìn dáng

đi

của



."

Lãnh Tiểu Dã xoay người, hướng bên trái

đi

vài bước, lại hướng bên phải

đi

vài bước.

Nữ công tước xem xem



ưỡn thẳng đầu gối, đôi mắt màu lam híp lại, "Lấy

một

quyển sách cho



ta."

Trợ lý lập tức làm theo, theo

trên

giá sách rút ra

một

quyển sách đến đây đưa cho Lãnh Tiểu Dã.

"Sách?" Lãnh Tiểu Dã

không

hiểu nhìn xem sách trong tay, "Bà đây là có ý gì?"

Nữ công tước đứng lên, tùy tay đem

một

quyển sách

trên

bàn đặt ở đỉnh đầu của mình, sau đó chậm rãi cất bước

đi

đến trước mặt Lãnh Tiểu Dã.

Dáng

đi

của bà cực kỳ cân bằng, quyển sách kia thả lêи đỉиɦ đầu, dĩ nhiên là

không

có rớt xuống.
« Chương TrướcChương Tiếp »