Thật sự thì Giang Tinh Từ cũng không biết phải đi đâu.Cô không thể ở mãi nhà Chiết Huyền Nam, cũng không muốn tới nhà của mẹ ruột của mình.
Cuối cùng, Chiết Huyền Nam sắp xếp cho cô ở lại một căn nhà trống của bạn mình đã đi di cư.
"Ở đây khá tốt, gần chỗ của anh. Em có cần gì thì cứ gọi cho anh."
Chiết Huyền Nam kéo hai vali của Giang Tinh Từ đi vào nhà nói.
Giang Tinh Từ đi vào nhà, nhìn xung quanh một vòng.
Chiết Huyền Nam đang khom lưng mở bọc nilon bao ghế sô pha.
Gáy Giang Tinh hơi mướt mồ hôi, cô cắn dây chun buộc tóc trên cổ tay buộc tóc lên, thoáng cái mát mẻ hơn rất nhiều.
Đây là căn nhà đơn đơn giản như nhà Chiết Huyền Nan, một phòng khách một phòng ngủ một phòng bếp và một phòng vệ sinh. Nhưng so với nhà của anh thì có nhỏ hơn một chút, do lâu ngày không có người ở nên không khí trong phòng có chút ẩm thấp.
Giang Tinh Từ nhìn mấy bông hoa nhỏ bên cửa sổ rồi quay đầu sang nhìn Chiết Huyền Nam đang sửa bóng đèn, hình như đèn trên trần nhà hư.
Giang Tinh Từ có chút mông lung nhìn mạch máu màu xanh đen mơ hồ nổi lên trên mu bàn tay anh.
Từ giờ đây sẽ là "nhà" của cô sao?
Từ này cô không còn là tiểu thư Giang gia, sinh ta đã ở vạch đích.
Giang Tinh Từ có chút mờ mịt nhìn tương lai của mình.
"Em ổn chứ?" Chiết Huyền Nam sửa xong đèn thì thấy Giang Tinh Từ đang im lặng ở kia nhìn mình, có chút lo lắng hỏi.
Giang Tinh Từ mỉm cười:" Dạ, không sao."
Tương lai mù mịt thì sao chứ, quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, cho dù không có Giang gia cô không tin mình sẽ không sống nỗi.
Mà sự thật chứng minh, cuộc sống đối với Giang Tinh Từ cũng không quá khó khăn. Chuyện việc học cô cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều, cô còn có học bổng của trường nên sống cũng không tệ.
Mà không tệ nhất là tiểu thư Giang gia.... à không giờ phải là tiểu thư Biên gia rồi, sau khi Chiết Huyền Nam giải quyết hết vấn đề thay đổi tên tuổi hộ khẩu của cô, Giang Tinh Từ giờ đã thành Biên Thùy Nam, đã có thể tìm một việc làm thêm sau giờ học.
Nhưng, cũng vì việc này, cô và Chiết Huyền Nam đã tranh cãi không ít lần, cuối cùng tuy rằng Biên tiểu thư giành được phần thắng, nhưng mỗi tối Chiết thiếu gia đều quy định giờ ra ca phải đúng giờ đến đón.
"Em có thể tự về được mà." Biên Thùy Nam đứng trên sô pha không phục nói.
"Không bàn cãi nữa." Chiết Huyền Nam giơ tay ôm người nào đó đang đứng trên sô pha đem đặt xuống sàn, hung hăng hôn cô một cái.
Biên Thùy Nam trốn thoát khỏi nụ hôn của anh, có chút hổn hển nói:" Anh gia trưởng."
"Đúng vậy, anh chính là gia trưởng." Chiết Huyền Nam dễ dàng túm được mặt cô, lại hôn xuống một nụ hôn sâu.
"Ưʍ... ưʍ...." Biên Tinh Từ có chút giãy giũa muốn xô anh ra.
Chiết Huyền Nam càng siết chặt cô hơn.
Bỗng nhiên Biên Thùy Nam xô Chiết Huyền Nam ra được, cô lùi về phía sau một bước nhưng chân lại dẫm phải đôi dép mang trong nhà, hụt chân ngã xuống sô pha, trước khi ngã xuống cô hô nhẹ một tiếng "A", theo quán tính túm lấy tay của Chiết Huyền Nam.
Chiết Huyền Nam định bắt lấy tay cô kéo lại, nhưng không biết nghĩ gì liền thả lực tay, thuận theo lực của cô cùng té xuống, nằm đè lên người cô.
"Anh.... "
Biên Thùy Nam muốn nói gì đó quay đầu lại nhìn anh thì thấy anh đang cúi đầu xuống nhìn mình chằm chằm, cô bỗng nhiên cảm thấy đỏ mặt, mặc dù cô và anh yêu nhau hơn một năm, ôm nhau không ít lần hôn nhau cũng không ít lần, nhưng mỗi lần nhìn anh ở khoảng cách gần cô đều dễ dàng đỏ mặt.
Chiết Huyền Nam một tay chống bên tai cô, một tay ôm lấy eo cô, giam cô vào lòng mình, nồng nàng nhìn cô.
Sau cùng, anh nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn lên trán cô, rồi nụ hôn từ từ di chuyển đi xuống hai mắt, tai, chóp mũi, bên má, cuối cùng là ngừng ở đôi môi hơi hé ra của cô.
Nụ hôn ban đầu vốn mềm dịu từ từ trở nên cháy bỏng, môi anh ép sát môi cô, đè nghiến. Đầu lưỡi anh cạy mở hàm răng cô, xông thẳng vào trong. Đầu lưỡi mềm dẻo mà tham lam, lưỡi Biên Thùy Nam bị Chiết Huyền Nam cuốn lấy, quấn quýt với lưỡi anh, bắt đầu truy đuổi. Giữa lúc hôn nhau, người Chiết Huyền Nam càng nóng dần lên, hơi thở nóng dồn dập phát từ trong l*иg ngực, tiếng hít thở ngày càng nặng nề.
Nụ hôn không biết kéo dài bao lâu, họ như lưu luyến không muốn rời đối phương, không ngừng đòi hỏi, không ngừng dùng sức.
Giang Tinh Từ vòng tay lên cổ Chiết Huyền Nam. Anh thở ngày càng gấp gáp, từ môi Biên Thùy Nam môi anh chuyển xuống cổ cô, khẽ cắи ʍút̼, vuốt ve.
Bàn tay không an phận cũng từ cổ đi xuống, dừng trên đồi ngực, cách lớp vải áo, ôm bầu ngực mềm mại. Chiết Huyền Nam vuốt ve ngực cô, bàn tay rộng ôm trọn lấy bầu ngực non mềm, thật mê người.
"Ưʍ.... a.... "
Cảm giác lạ lẫm từ tay anh truyền đến làm Biên Thùy Nam bất an, cô hơi nhúc nhích thân người giơ tay muốn xô anh ra.
"Yên nào."
Chiết Huyền Nam nắm chặt lấy eo cô cố định cô lại trong lòng, vùi đầu vào giữa làn tóc của cô, không ngừng thở ra khí nóng.
Biên Thùy Nam có chút hổn hển thở, cố hít lấy từng ngụm không khí.