Thành Phố Y, Hồng Hải.Giang Tinh Từ đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài, quần áo trên người vẫn ướt đẫm dính sát vào người làm cô không thoải mái lắm, nhưng hiện giờ cô mệt tới mức động đậy cũng cảm thấy đau.
Chiết Huyền Nam từ trong phòng tắm đi ra, nhìn bóng dáng nho nhỏ phía trước cửa sổ không biết đang nhìn, hơi nhíu mày, đi lại nói: "Nước đã xong, em vào tắm đi."
Nhìn thấy cô ngây ngẩn quay người lại nhìn mình, anh nói thêm: "Quần áo ướt em cứ để một bên, ở đây không có quần áo cho em nên em mặc tạm đồ của anh vậy."
Chiết Huyền Nam cài lại hết cúc áo, nhìn thấy cô vẫn bất động như cũ, liền nghiêm giọng thúc giục: "Em tắm trước, có chuyện gì ra ngoài hãy nói."
Giang Tinh Từ lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh, liếʍ liếʍ cánh môi khô khốc, đi vào phòng tắm.
Nước rất ấm, cô ngâm trong dòng nước ấy, nước mắt không ngừng rơi xuống, lúc đầu cô còn kìm nén tiếng khóc, sau cùng là khóc lớn thành tiếng trong bồn tấm lớn, mà không biết rằng ngoài kia có một người đàn ông đang ngậm một điếu thuốc, lặng lẽ ở ngoài cửa sổ nghe cô khóc đứt quãng, sau đó bị tiếng nước chôn vùi.
Giang Tinh Từ nằm trong bồn tấm lặng lẽ nhìn đèn thủy tinh trên trần nhà, trong đầu trống rỗng, ngay cả khi nước tấm đã lạnh ngắt cô cũng không để ý. Cho đến khi bên ngoài cửa có tiếng người gõ cửa kêu cô, Giang Tinh Từ mới lặng lẽ đứng dậy, mặc vào bộ đồ của Chiết Huyền Nam.
Lúc Giang Tinh Từ đi ra ngoài, Chiết Huyền Nam đang đứng trong bếp hình như đang nấu gì đó.
Nhìn thấy cô, anh quay qua, đưa cho cô một cốc nước: "Uống cái này đi."
Giang Tinh Từ nhìn anh nhận lấy nếm nếm một chút, là nước gừng nóng. Cô cau mày, nhưng chưa kịp nói gì, Chiết Huyền Nam đã chặn lời cô.
" Cái này có thể giúp em giữ ấm."
Giang Tinh Từ dù không muốn uống cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật, ôm lấy cốc nước gừng nóng, uống từng ngụm từng ngụm cho đến khi thấy đáy cốc, thì mới buông cốc ra, ngồi ngốc trên ghế nhìn Chiết Huyền Nam đang mặc tạp dề nấu nấu nướng nướng.
Chiết Huyền Nam nhìn thấy cô ngốc ngốc nhìn mình có chút buồn cười, giơ tay búng trán cô một cái:" Em ngồi ngốc nhìn anh như vậy, có phải thích anh rồi phải không."
Giang Tinh Từ không nói gì chỉ nhìn anh chằm chằm.
Bỗng nhiên Chiết Huyền Nam ghé sát về phía cô, giọng nói hơi khàn khàn, gợi cảm phả vào tai cô:"Anh muốn hôn em"
Nói xong cũng không quản cô có đồng ý hay không, anh chồm người qua cúi người, hôn lên đôi môi của cô.
Cánh tay anh chống lên mặt bàn, một tay ôm lấy gáy cô lên, kéo cô về phía mình. Ban đầu môi anh chỉ chạm nhẹ vào môi cô, nhưng sau anh cảm thấy không đủ càng muốn cô nhiều hơn.
Toàn thân Giang Tinh Từ từ từ nóng lên, nhịp thở rất gấp.
Cô không biết phải như thế nào chỉ có thể run run nắm chặt lấy áo của anh, cảm nhận đầu lưỡi của anh từng chút từng chút xâm nhập vào miệng mình, cuốn lấy lưỡi cô trêu chọc, cùng nhau đấm chìm.
Không biết bao lâu sau, anh thở hổn hển, bàn tay sau gáy khẽ thả lỏng ra một chút, hôn nhẹ lên vành tai của cô, mê đắm.
Cách một chiếc bàn, hai người cứ im lặng như vậy mà ôm nhau.
Giang Tinh Từ hít sâu một hơi ngửi thấy mùi hương sạch sẽ thơm mát.
Cô biết, đó là mùi hương của anh.
Một ngày nay cô mệt muốn chết rồi, bây giờ đầu óc vẫn còn hỗn loạn, cho nên cô quả thật cần được nghỉ ngơi.
Không biết từ lúc nào bên ngoài trời đã tạnh mưa, chỉ còn lại vài tiếng lộp bộp nho nhỏ của vài giọt mưa rơi xuống.
Chiết Huyền Nam cọ cọ môi hôn lên tóc cô, thì thầm bên tai:" Đi ăn trước nhé."
Giang Tinh Từ nhắm mắt "Ừm" một tiếng, nhưng bàn tay nắm áo anh không buông ra.
Chiết Huyền Nam cũng không gỡ tay cô ra, sau cùng cứ để mặc cho cô ôm.