[Ngày 24 tháng 4 năm 2034
Tôi trở lại, trở lại để báo thù, nhưng Nhậm, một đứa trẻ vô tội, tôi phải làm sao đây? Có phải tôi quá mềm lòng rồi không?]
Xem đến đây, chân mày anh nhíu chặt. Rốt cuộc chuyện này là sao?
Mậc Hoắc tiến tới, đưa một xấp tài liệu cho Phong.
"Nhan chính là vợ anh 18 năm về trước, người mà từng bị các người hành hạ, ruồng rẫy. May phước thượng đế cứu, linh hồn cô ấy mới được đầu thai làm một thân phận mới...""
Anh dường như không tin vào tai mình nữa, là sự thật?
Những cử chỉ dịu dàng khi cô thấy anh vất vả, những nụ cười tươi đợm trên khóe môi cô, từng câu nói ấm áp, từng kí ức đẹp cứ mãi hùa về...
Rồi đến lúc anh bóp cổ cô...chà đạp cô bằng mảnh thủy tinh sắc nhọn, dày vò cô bằng những cái ân ái với tình nhân, anh chưa từng, chưa từng để ý tới cảm nhận của cô, con...
"aaaaaaaaaaaa"" anh ôm đầu đau đớn ngất đi.
Những tổn thương mà cô đã chịu đựng quá lớn rồi. Dù có trải qua kiếp người cũng không thể nào bù đắp được...
Bàn tay anh dịu dàng vuốt nhẹ đôi môi nhợt nhạt của cô, chiếc khăn ấm được đắp lên trán nóng hổi.
"Anh sai rồi! Không cầu mong em tha thứ, nhưng mong em có thể để anh chăm sóc cho em quãng đời còn lại được không?"
Đáp lại anh chỉ là hơi thở đều đều của cô...Trông cô như gặp ác mộng. Mi tâm nhíu chặt, mồ hôi nhễ nhại. Miệng cô thì không ngừng kêu lên: "đừng....aaaaaa, con ơi....đừng...đừng bỏ mẹ"
Giọt lệ chảy đứt quãng xuống gối, cô run rẩy không ngừng gọi con...
Anh ôm cô thật chặt vào lòng,
"Anh làm em đau lắm phải không?"
Đối với ả đàn bà kia, sau khi bị tra tấn dã man, anh liền cho người thả ra. Dù gì, lỗi cũng có phần của anh. Chắc một điều rằng, dù anh có tha cho ả thì pháp luật cũng không thể dung thứ cho hung thủ gϊếŧ người được.
Vụ án năm đó được lật lại. Luật sư của Mậc Hoắc đưa ra những bằng chứng chứng minh cho cái chết oan của mẹ Nhan.
"Hiện trường không phải chính xác ở nhà nạn nhân mà là ở nơi khác!Chiếc dao được xem là hung khí thực chất chỉ là vật trung gian." Khắc Kỳ lập luận sắc bén trước thẩm phán.
Một đoạn clip được tung lên. Hình ảnh hung thủ đang kéo lê xác nạn nhân trên mặt sàn, dựng nên hiện trường giả. Kết quả chuẩn đoán nguyên nhân cái chết của nạn nhân là do bị hạ độc chứ không phải bị đâm. Một loại độc không màu không mùi, chỉ có tác dụng đối với người bị bệnh tim, khi nạn nhân uống vào thì cảm giác như ngủ đi chứ không hề đau đớn. Các tế bào lần lượt chết đi trong vòng 3 tiếng, tim cũng sẽ ngừng đập hẳn, nạn nhân rơi vào trạng thái chết lâm sàn. Đây cũng chính là lúc hung thủ ra tay. Hắn ta đặt nạn nhân lên một chiếc xe kéo, xung quanh phủ kín bao, trên phủ lớp lá khô, trông như đang đi thu dọn lá khô bên vệ đường.
Sau khi thành công đột nhập vào nhà nạn nhân, hắn đã ngay lập tức dựng lên một hiện trường giả. Con dao thái dùng để cắt hoa quả đâm vào tim của nạn nhân, máu chảy ra như bình thường, không hề có dấu hiệu của trúng độc. Đó chính là mấu chốt của vụ án.
Trên xác nạn nhân vô tình để lại một tang chứng chứng minh thân phận của hung thủ. Trước khi chết, bà đã cào lấy chân của hung thủ. Gỉ máu trong móng tay của nạn nhân được xác nghiệm là của Lâm Chí Lộ.
Cô ta khi nhìn thấy những bằng chứng đưa ra, lắc đầu không ngừng:
"Tôi không gϊếŧ bà ta. Là bà ta tự uống nó, tôi không hề đem bà ta đi đâu, không...tôi không gϊếŧ người....aaaaaaaaa"" lúc này, cô ta hoàn toàn rơi vào trạng thái điên loạn, miệng la hét không ngừng.
Thẩm phán ra quyết định cuối cùng, cô ta sẽ chịu án tử hình.
Ông trời có lẽ không có mắt...