Thời gian nhàn nhã nhanh chóng trôi qua, chớp mắt Kiều Tinh Tinh chỉ còn lại một nửa số ngày nghỉ. Hôm nay Vu Đồ nói sẽ về nhà ăn cơm chiều, kết quả Kiều Tinh Tinh chuẩn bị xong xuôi beefsteak, trước khi tan ca anh lại gọi nói buổi tối có trận bóng rổ, không về ăn được.
Chỗ anh có trận bóng rổ? Sao anh không nói sớm một chút, em chuẩn bị xong cả bít-tết rồi.
Trong đội hình vòng bán kết đáng lẽ không có anh, nhưng do một thành viên có việc không thể tham gia, anh tạm thời thế chỗ.
Trình độ chơi bóng của anh tệ đến vậy? Rõ ràng chỉ là một thành viên dự bị?
Kiều Tinh Tinh khϊếp sợ, rõ ràng là ở thời cấp ba anh vẫn là người đứng chủ lực trong đội...
Bên kia im lặng một lát, thở dài nói: Cô Kiều, anh già rồi.
Kiều Tinh Tinh ...
Đúng rồi, dù hiện tại anh vẫn anh tuấn tiêu sái, nhưng xét tuổi đã hơn ba mươi, bóng rổ là loại thể thao có cường độ vận động cao, không thể so với lúc còn đi học. Nhưng giọng điệu này của anh như là đang cố ý làm ra vẻ thảm, Kiều Tinh Tinh điện thoại bên này bật cười vài tiếng. Cô là kiểu bạn gái dịu dàng săn sóc như vậy sao? Tất nhiên không phải. Cho nên cô vô cùng vui vẻ mà đạp thêm một cái Phải nha, thầy Vu hiện tại đã ba mươi hai rồi~~
Còn em? Không phải chúng ta không phải giống nhau sao?” Vu Đồ tàn nhẫn nhắc nhở cô.
Không, em không phải, em không phải. Thầy Vu thật tàn nhẫn, sao lại có thể nói ra như vậy chứ.” Kiều Tinh Tinh lập tức phủ nhận liên tục, còn chuyển đề tài đến một blogger nào đó ra làm chứng: Lần trước có một blogger nói nhìn em giống như thiếu nữ, tin này là sự thật, tuyệt đối không phải mua!
Aiz, lúc trước là anh chủ động rời khỏi, em xem bọn họ thiếu người bèn tìm anh đến dự bị, chẳng lẽ không biết rõ anh tuổi tác cùng thể lực không thể so với người trẻ?
Được rồi được rồi. Kiều Tinh Tinh buồn cười. Không phải hai người bọn họ bây giờ đã chứng minh là người trưởng thành giả vờ ngây thơ cũng rất đáng sợ?
Cười cái gì? Vu Đồ đến mình cũng không nhịn được.
Không tin em đến nghiệm chứng một lát, thuận tiện cho tới cổ vũ cho anh.
A... Kiều Tinh Tinh sững sờ.
Em không phải nói muốn chúng ta cùng nhau ăn cơm sao? Mang theo CMND, anh đến cửa đón em.
Trận bóng rổ còn một tiếng nữa là bắt đầu, Kiều Tinh Tinh không kịp trang điểm, vội vàng đồng ý rồi chạy ra ngoài.
Đến cửa vào căn cứ, tới đón cô cũng không phải Vu Đồ, mà là một nữ đồng nghiệp đã gặp qua trong lần liên hoan trước, Tiểu Doãn, một cô gái rất cởi mở.
Tiểu Doãn nhìn thấy cô liền gọi một tiếng.
Tinh Tinh Tiểu Doãn chạy đến nói Đội của Vu Đồ thành đội ra đầu tiên, hiện tại đang khởi động nên nhờ tôi đến đón cô.
Kiều Tinh Tinh vội vàng nói cảm ơn.
Cô có mang theo thẻ chứng minh chứ?
Có mang theo.
Kiều Tinh Tinh móc CMND từ trong ví ra, hai người cùng đến chỗ bảo vệ đăng ký. Thời điểm đăng ký cô tháo khẩu trang xuống, nhân viên bảo vệ tiếp nhận chứng minh, mang theo vẻ mặt vi diệu mà hết nhìn thẻ chứng minh lại nhìn đến gương mặt cô.
Tiểu Doãn đang muốn mở miệng nói thì nhân viên bảo an nhanh chóng đáp: Khách đến thăm 80x đúng không?
Tiểu Doãn Đúng.
Ha ha, tôi biết rồi. Nhân viên bảo vệ cười đặc biệt lớn Đăng ký danh tính một chút, cô cũng phải đăng ký.
Nửa câu sau là nói với Tiểu Doãn.
Đưa CMND cho bảo vệ, Tiểu Doãn dẫn Kiều Tinh Tinh vào trong, vừa đi vừa ngạc nhiên nói Tôi còn tưởng rằng chỉ mỗi chỗ chúng tôi biết, nào ngờ đến cả bảo vệ cũng biết, lực lượng bát quái ở đây thật cường đại. Hôm nay cô đến đây, tôi khẳng định ngày mai sẽ có nhiều người biết hơn, hai người chuẩn bị tâm lý đi.
Tôi không cần chuẩn bị nha, tôi không đi làm. Kiều Tinh Tinh ranh mãnh nói.
Tiểu Doãn ha ha cười: Vu Đồ gần đây gặp nạn, toàn phải mời khách, nghe nói đều phải trả tiền.
Kiều Tinh Tinh nói: Khi trở về đã kể khổ rồi.
Tiểu Doãn lại cười một trận.
Đây là lần đầu tiên Kiều Tinh Tinh đến công ty Vu Đồ, không khỏi tò mò nhìn quanh, Tiểu Doãn liền trở thành hướng dẫn viên du lịch một đường giới thiệu, còn nhắc nhở cô không thể chụp ảnh.
Đi khỏi bãi đỗ xe đắt tiền nhất Thượng Hải, lại đi thêm một đoạn dài mới đến sân bóng rổ. Lúc này trên sân sáng trưng, không khí huyên náo, ba tầng trong, ba tầng ngoài chật kín người.
Kiều Tinh Tinh phảng phất như được quay về thời đi học: Thật giống như thời đại học...
Tiểu Doãn nói, Chúng tôi cũng có rất nhiều người vừa tốt nghiệp, chỗ chúng tôi còn có đại hội thể dục thể thao, náo nhiệt vô cùng.
Kiều Tinh Tinh đi đến, hấp dẫn ánh mắt của không ít người, đi ra sân càng thu hút thêm nhiều ánh mắt. Nhưng mà cô đối với chuyện này đã sớm thành thói quen, cô hơi mỉm cười theo sát Tiểu Doãn, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng của Vu Đồ.
Tiểu Doãn dẫn cô chui vào bên trong sân bóng, bước đến đứng cùng một đám con gái.
Kiều Tinh Tinh nghĩ thầm, không lẽ còn có cổ động viên sao?
Tiểu Doãn giới thiệu một chút: Đây đều là đồng nghiệp của tôi.
Lại giới thiệu Kiều Tinh Tinh: Ừm, bạn gái của Vu Đồ.
Đám em gái nhìn cô nhất thời cười ra tiếng, nhao nhao nói đã biết đã biết. Những cô gái này đối với Kiều Tinh Tinh cũng không có mấy kinh ngạc, ngược lại là đám đàn ông phía xa lại phát ra một ít âm thanh ồn ào.
Kiều Tinh Tinh theo tiếng nói nhìn qua, Vu Đồ đang bị mấy thành viên vây quanh ồn ào,anh quay đầu về phía cô, dáng người cười tùy ý lại tiêu sái.
Một lát sau anh chạy tới, đưa cho cô một ly nước ngô: Không kịp ăn cơm tối cùng em, uống nước trước đi đã.
Ừm. Kiều Tinh Tinh đưa tay ra nhận, nói một câu cổ vũ anh Nhanh chóng chiến thắng... Tin tưởng bản thân, càng già càng dẻo dai!
Vu Đồ tức giận xoa xoa tóc cô. Sau đó cầm bóng chạy đi.
Mấy cô nàng xung quanh đều cười ha ha, các cô lấy điện thoại ra chụp lại ảnh Kiều Tinh Tinh và Vu Đồ, Kiều Tinh Tinh đương nhiên không có ý kiến, nhưng có một chút lo lắng Không phải nói là không cho chụp hình sao?
Tự chụp nhau thì có thể.
Đám con trai so ra ngại ngùng hơn, chỉ có vài người lớn gan chạy đến xin chữ ký. Các cô nàng ngành kỹ thuật lại hoạt bát hơn, còn cùng Kiều Tinh Tinh bàn luận về vai diễn của cô, Kiều Tinh Tinh ngạc nhiên Mọi người bận rộn như vậy cũng xem qua phim truyền hình của em sao...
Chỉ có thời điểm có nhiệm vụ mới bận rộn, nhưng sau khi làm xong đều sẽ xem.”
Sau này là người nhà của đồng nghiệp nên sẽ ủng hộ hơn.
Kiều Tinh Tinh cười híp mắt: Cảm ơn, cảm ơn.
Đang nói chuyện phiếm chợt nghe tiếng còi vang lên, trận đấu đã bắt đầu.
Quả nhiên Vu Đồ ra sân đầu tiên. Trận đấu kịch liệt ngay từ những phút đầu, ánh mắt tập trung trên người Kiều Tinh Tinh vơi đi rất nhiều, mọi người không còn chú ý cô, tập trung hết vào sân bóng, vì từng cái dẫn bóng mà hét hò cổ vũ.
Kiều Tinh Tinh ban đầu còn rụt rè, lúc sau đã nhảy đến phía trước cùng hoan hô.
Vu Đồ cố lên!
Oa! Bóng ba điểm!
A.. A.. ném vào!
Hai gò má Kiều Tinh Tinh đỏ hồng, kích động nhảy lên như chim sẻ.
Cô cảm thấy mình thật vui vẻ.
Thật giống như đang diễn một bộ phim thanh xuân đẹp nhất.
Chỗ sâu nhất trong đáy lòng.. Thanh xuân thiếu khuyết trước kia tựa như được lấp đầy.
Cuối cùng, Vu Đồ cùng sở nghiên cứu dùng một trận bóng nhỏ mà phân thắng thua. Trận đấu kết thúc, Vu Đồ không lập tức chạy đến phòng thay đồ, trực tiếp ở bên cạnh mặc vào một cái áo khoác, cùng mọi người nói vài câu, trong tiếng cười dẫn Kiều Tinh Tinh rời khỏi sân bóng.
Dọc đường, Kiều Tinh Tinh vẫn có chút chưa thỏa mãn.
Vu Đồ hỏi: Nhìn xem anh có bại dưới người trẻ tuổi không?
Vẫn còn ghim trong lòng, thầy Vu nói ra câu này vô cùng có ý tứ.., Kiều Tinh Tinh ôm cánh tay anh cười nói
Ôi, so với anh tất nhiên là không bằng rồi, trước kia chơi bóng rổ ở cấp 3, anh trực tiếp xông lên rất nhiều lần..., hiện tại thành ném bóng ba điểm. Điều này rõ ràng cho thấy thể lực... À, kỹ thuật thắng đối thủ.
Vu Đồ thở dài: Có thể nói dễ nghe hơn một chút hay không?
À, đẹp trai chết người. Kiều Tinh Tinh dừng bước lại, kiễng chân ghé vào tai anh nói Em rất thích.
Đèn vàng phủ kín mặt đường, Vu Đồ lôi kéo cô, bước chân bỗng trở nên vội vàng. Mà những cô gái từng trêu chọc anh hiện tại đang làm ra vẻ tôi không biết gì cả. Đến chỗ bảo vệ lấy lại CMND, cô còn đắc ý dạt dào đem chứng minh quơ quơ trước mắt anh.
Ảnh chứng minh của em có phải đẹp như tiên nữ hay không?
Không đợi anh trả lời, cô lại lấy từ trong túi áo khoác ra một cái thẻ chứng minh của anh. Đem hai CMND đặt cùng một chỗ Em thấy ảnh chứng minh cũng đẹp trai như vậy, hai người chúng ta chính xác là một đôi đẹp nhất.
Đại khái chính là bởi vì trong người có tình yêu mới trở nên ngốc như vậy.
Vừa vặn đứng dưới ngọn đèn, cúi đầu nhìn chăm chú cô, mọi việc hết thảy đều tốt đẹp đến vậy. Du͙© vọиɠ nóng bỏng trong lòng không biết thế nào lại biến thành nhu tình ấm áp chảy xuôi, chảy hết vào tim anh, đi đến tay chân.
Anh không tự chủ được mà mỉm cười, cùng cô giảng đạo lý
Cái này làm sao so được? Muốn so thì phải so dưới nhiều dạng chứ? Độ sáng giống nhau, cùng một nhϊếp ảnh, cùng một địa điểm mới có thể đưa ra kết luận.
Ặc, anh muốn nghiêm túc như vậy sao? Kiều Tinh Tinh nghe anh nói liền sửng sốt.
Muốn. Anh kiên định trả lời cô, sau đó hỏi: Cho nên, chúng ta khi nào đi lĩnh giấy kết hôn?