Chương 44: Phiên ngoại 7: Tham lam

Trích lời chị Linh: Em đến thăm chỗ làm của thầy Vu thì không vào được. Thầy Vu muốn thăm ban chỗ em thì không thăm nổi.

Kiều Tinh Tinh Không thể nào!

Nhân sinh trên đời, luôn luôn có chuyện bất đắc dĩ. Nói ví dụ như, lại để cho Toàn bộ thế giới đều biết mấy người đang bất hòa.

Tuy nhiên cả thế giới biết rằng, khi đối diện với mọi người, vở kịch vẫn sẽ được diễn. Nhưng đối phương có chút khoa trương, vừa bước vào studio, thấy cô đã nhanh chóng bước đến ôm chầm lấy...

Tinh Tinh, tôi nhớ cậu ghê..., ôi~ gần đây làn da của cậu đẹp quá.

Kiều Tinh Tinh tức giận, cứ như trước đây cô ấy đã thấy trên mặt cô nổi lên một ngàn nốt mụn ấy.

Tuy rằng không kịp chuẩn bị nhưng với loại đạo đức giả này, Tinh Tinh còn không thể giả vờ tốt được sao? Cô trở tay một cái dùng sức ôm lấy người kia, đầy nhiệt tình nói Kỳ Kỳ, tôi cũng nhớ cậu, cậu gần đây có phải mới gầy đi không?

èmmmm~

Người này nổi tiếng với thể chất dễ mập.

Vì hai người đều vào vai minh tinh đạo đức giả nên việc quay phim rất sống động, chỉ hơn nửa tháng quay phim, quả thực có rất nhiều sóng ngầm.

Cho nên, khi Tiểu Chu biết được thầy Vu sắp đến thăm, cả người bắt đầu lo lắng vô cùng. Việc thầy Vu đến thăm ban cũng không phải việc lạ, trước kia đến thăm qua vài tổ kịch của Tinh Tinh, nhưng lần này lại không giống. Mới đây có người bạn trai là phú nhị đại đến thăm, anh ta lái theo cả đoàn xe, mang theo rất nhiều đồ ăn cùng nước uống đến sa mạc cho đoàn làm phim.

Hết lần này đến lần khác, làm cho mấy nghệ nhân nhà mình vui vẻ vô cùng, một chút cũng không ý thức được có chỗ không ổn.

Vào buổi sáng, trong phòng thay đồ, khi các thợ trang điểm rời đi, tiểu Chu nhịn không được hỏi Thầy Vu đến, chị không lo lắng sao?

Kiều Tinh Tinh liếc nhìn cô nàng một cách khó hiểu Lo lắng điều gì? Trong bộ phim hôm nay đâu có vấn đề gì.”

Tiểu Chu ....

Thật đáng sợ, ngay cả nội tâm ganh đua so sánh cơ bản nhất của nữ minh tinh cũng không còn nữa.

Tại sao thầy Vu lại đột nhiên muốn đến...?

Tôi cũng không biết, anh ấy hôm trước nói với tôi trưa nay sẽ đến, hỏi anh ấy ở đâu anh ấy cũng không nói.

Kiều Tinh Tinh có chút hoài nghi anh đang công tác gần đây, vì giữ bí mật nên không thể nói với cô. Có lẽ anh cũng ở đây, công việc hàng không vũ trụ của anh ấy không phải cũng thường xuyên đến sa mạc để thí nghiệm sao? Nhưng mà loại suy đoán này cô sẽ không nói với Tiểu Chu.

Đại khái mười một giờ anh ấy sẽ đến, lúc đó chị đang quay phim, em ở bên ngoài đợi anh ấy đi.

Tiểu Chu nhịn không được Chị có muốn nói với thầy là mang một ít gì đó đến cho đoàn không? Lần trước bạn trai của ai đó đến, mang theo rất nhiều đồ, chúng ta có thể tìm chị Linh mua lại...

Kiều Tinh Tinh ... Em nhỏ tuổi như vậy sao đã tập cái tính ganh đua so sánh!

Tiểu Chu ....

Rõ ràng là mỗi ngày chị đều nói phải đẹp để đè bẹp người khác!

Lần trước bạn trai của Chu Tiểu Kỳ có chút khoa trương, đạo diễn có phần mất hứng, em không nhìn ra sao?

Tiểu Chu thành thật lắc đầu, lúc đấy cô ấy lao vào cuộc chiến tranh ăn đoạt uống, đồ ăn chùa bao giờ cũng tốt.

Quấy rầy đến đoàn làm phim, nếu còn đến một lần nữa anh ta nhất định sẽ bị ném đá, cho nên thầy Vu lén lén lút lút đến là tốt nhất.

Kiều Tinh Tinh tô lại son môi dưới, vòng qua bên ghế nghiêm mặt nói Bình thường chị hay hỏi em là chị và cô ấy ai xinh đẹp hơn đều là nói giỡn, em đừng tưởng thật. Nếu so là phải so sánh công việc hiểu không? So sánh bạn trai, kiểu gì vậy... Thầy Vu nhà chị vừa thông minh vừa đẹp trai, sự ưu tú như vậy chị lại lấy ra làm cái cớ nghiền ép người khác sao? Không! Chính mình mạnh mẽ mới là quan trọng nhất.

Kiều Tinh Tinh rót cho trợ lý một chén súp gà, lại nói về bạn trai. Cảm thấy hơi khát nước cô bèn uống một ngụm nước ấm, vui vẻ mà tóm gọn lời nói của mình Cho nên chỉ cần như vậy là chị đã tốt hơn cô ấy rồi!

....Nếu không phải nghe câu nói cuối cùng, Tiểu Chu đã suýt bị thuyết phục.

Trên thực tế là có so, thậm chí là so rất nhiều mặt. Nếu thầy Vu tay không đi đến, nhất định sẽ khiến người khác nói không tốt trong lòng.

Tôi thật sự không muốn nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của trợ lý Chu Tiểu Kỳ!

Ôm lo lắng trong lòng, tiểu Chu thỉnh thoảng ra khỏi rạp ra ngoài nhìn xem có chiếc xe nào đi đến không. Ánh mặt trời trong sa mạc rất độc, thật không khoa học khi phải đứng đợi dưới nó.

Đến lần thứ mười chạy ra ngoài, rốt cuộc cũng có thể trông thấy chiếc xe việt dã từ đằng xa chạy tới, Tiểu Chu lập tức chạy đến chỗ cao hơn vẫy vẫy tay.

Người bên trong xe việt dã nhìn thấy cô, thẳng tắp hướng chỗ cô lái đến, vững vàng dừng lại bên cạnh.

Cửa xe mở ra, người bên trong đi xuống. Tiểu Chu vừa định mời anh ta nhưng khi nhìn thấy rõ người liền đứng đờ ra.

Đây là thầy Vu?

Làm thế nào mà anh ta lại biến thành bộ dạng đẹp trai như vậy?!

Người đàn ông nhảy xuống từ xe việt dã, chân đi giày cổ cao, mặc quần dài trong quân đội, chân dài, áo khoác ngụy trang cùng kính râm. Trên thực tế, đây là trang phục chống nắng và cát cơ bản trên sa mạc, nhưng không biết là khi mặc lên người anh ấy lại toát ra một vẻ anh tuấn soái khí như vậy.

Tất nhiên thầy Vu bình thường cũng đẹp trai, nhưng so với hiện tại thật sự không bằng!!

Trong tiếng gào thét của linh hồn Tiểu Chu, Vu Đồ sải chân bước đến bên cạnh cô, tháo kính râm xuống, nhìn cô mỉm cười Tiểu Chu, đã lâu không gặp.

Trong chớp mắt này, nội tâm Tiểu Chu chỉ còn hai chữ ----Thắng rồi.

Người này không cần dùng đoàn xe, chỉ cần khí chất cùng cặp chân dài liền dành chiến thắng.

Tiểu Chu nháy mắt không còn lo lắng nữa, vui vẻ dẫn người vào bên trong, quả nhiên trên đường đi hấp dẫn vô số người. Kiều Tinh Tinh đang cùng đạo diễn tập kịch, đứng trước màn hình thỉnh thoảng lại thảo luận.

Vu Đồ cùng Tiểu Chu im lặng đứng một bên.

Một lúc sau, đạo diễn đóng lại kịch bản nói Trước mắt thử như vậy đã.

Kiều Tinh Tinh gật đầu, bước về phía màn ảnh, lúc này nàng mới nhìn thấy Vu Đồ, hai mắt lập tức sáng lên, nhưng cô nhanh chóng thu lại tâm tình, đứng ở dưới màn ảnh.

- cảnh quay thứ mười tám!

Cạch~ một tiếng. Hiện trường liền rơi vào im lặng.

Cảnh này phải diễn lại ba lượt đạo diễn mới OK, Kiều Tinh Tinh bước đến bên màn ảnh cùng đạo diễn nhìn lại kết quả, sau đó mới không chút hoang mang bước về phía Vu Đồ. Đáng tiếc không chút hoang mang chỉ được hai bước, liền chạy thật nhanh đến nhào vào l*иg ngực Vu Đồ.

Vu Đồ.

Vu Đồ vững vàng ôm lấy cô, trong nháy mắt tâm như được lấp đầy, thế nhưng ngay sau đó trong lòng lại thở dài một tiếng. Lần trước gặp mặt cách hiện tại cũng đã một tháng, nhưng lần này anh đến lại phải vội vàng rời đi.

Hai người nhất thời quên hết xung quanh, Tiểu Chu liên tục ho khan, dùng cơ thể mình che bên ngoài hai người, ý đồ ngăn bớt ánh mắt soi xét của đoàn làm phim nhìn tới.

Kiều Tinh Tinh phục hồi tinh thần, lên tiếng chào hỏi đạo diễn rồi dẫn Vu Đồ đến nơi nghỉ ngơi của mình.

Sao hôm trước anh mới nói cho em biết? Em không kịp sắp xếp, mọi chuyện đều phải thông báo với đoàn trước vài ngày, gấp như vậy không có cách nào sửa được.

Hôm trước mới có thời gian.

Kiều Tinh Tinh ngược lại hỏi Anh có nhiệm vụ gần đây phải không? Nếu như không thuận tiện anh không cần trả lời.

Nhiệm vụ đã xong. Vu Đồ trả lời cô Đúng, ngày hôm qua vừa mới hoàn thành xong, đến sáng hôm nay mới tiến hành sơ tán đi.

Cũng ở trên mảnh sa mạc này.

Cách nơi này 200km.

200km... Thực tế thì cách không xa nơi này, nhưng tiếc là vẫn không thể nhìn thấy. Kiều Tinh Tinh tâm trạng có chút sa sút, nhưng nhanh chóng phấn khởi trở lại.

Vậy chiều nay anh ở lại xem em quay phim, buổi chiều diễn khá vui. Sau đó chờ em xong công việc chúng ta đến phụ cận chơi một chút, coi như có một ngày nghỉ trên sa mạc.

Tinh Tinh. Giọng nói Vu Đồ có chút áy náy Sáu giờ tối anh phải có mặt ở sân bay, cùng đồng nghiệp đi về Bắc Kinh.”

Kiều Tinh Tinh khẽ giật mình, dừng bước lại Anh đi trong hôm nay?

Đúng vậy.

Kiều Tinh Tinh không nói, đi vào phòng nghỉ đóng cửa lại, cô úp mặt vào ngực Vu Đồ.

Vu Đồ ôm lấy cô, thở dài Thật sự xin lỗi.

Có gì phải xin lỗi, em cũng bề bộn nhiều việc.

An tĩnh một lúc, Kiều Tinh Tinh thở phì phì nói Sau khi quay xong bộ phim này, em sẽ nghỉ ngơi hai tháng.

Vừa hay lúc đó anh không nhiều việc.

Thật sao?

Ít nhất không phải đi công tác.

Nội tâm Kiều Tinh Tinh dễ chịu hơn một chút Anh chưa ăn cơm trưa phải không. Để em bảo Tiểu Chu mang đến hai phần.

Vu Đồ nhìn đồng hồ, nói.

Đừng vội, chúng ta làm chính sự đã.

Chính sự... Chính sự cái gì?

Kiều Tinh Tinh tâm tình thấp thỏm, bị Vu Đồ nhìn khiến cho mặt đỏ đến mang tai, hiện tại cô vẫn còn mang lớp trang điểm, vô cùng bẩn, sao có thể làm chính sự... Buổi chiều còn phải tiếp tục diễn nên hiện tại không thể tẩy trang. Từ khi nào mà khẩu vị của Thầy Vu trở nên hoang dã như vậy.

Đầu óc Kiều Tinh Tinh chạy băng băng, lắp bắp nói Thế nhưng buổi chiều em còn hai cảnh diễn.

Vu Đồ nói Anh có thể làm điều đó một mình.

Kiều Tinh Tinh: ??????

Một giờ sau, Kiều Tinh Tinh ôm cặp l*иg cơm ngồi xổm ở một góc hẻo lánh, mặt không thay đổi nhìn Vu Đồ sửa sửa một cái cục sắt.

À, là hai cục, một trong hai đã được cột vào cây dựng lên.

Phó đạo diễn ở bên cạnh quan sát một hồi liền đi tới hỏi Tinh Tinh, đây là bạn của cô?

Không phải. Kiều Tinh Tinh lãnh khốc vô tình nói Đây là thợ sửa chữa tôi mời đến.

Phó đạo diễn: ?????

Anh chạy đi không bao lâu liền quay lại. Đạo diễn hai tay bắt vào nhau thong thả bước đến. Ông khẽ ho một tiếng, Vu Đồ và Tinh Tinh đứng lên chào hỏi.

Tiếp tục đi, tiếp tục đi. Ông tò mò ngồi xuống hỏi Cái gì đây?

Dụng cụ tăng cường tín hiệu. Vu Đồ trả lời.

Đạo diễn nhất thời không nghe rõ Cái gì? Sau đó lại giật mình nói Tôi nhớ chúng tôi đã lắp đặt nó rồi, phải không, Tiểu Hoàng?

Tiểu Hoàng chẳng biết từ lúc nào đã ở bên cạnh đạo diễn, gật đầu nói Đã cài đặt, nhưng tín hiệu vẫn không tốt hơn trước một chút nào, thật ra rất vô dụng.

Tinh Tinh đã nói lại với tôi. Vu Đồ một bên điều chỉnh thiết bị một bên giải thích Những thiết bị này trên thị trường thật giả lẫn lộn, cái mọi người mua có lẽ chất lượng không được tốt lắm. Tôi đã tháo nó ra, chất lượng không tốt gắn vào máy chủ cũng vô dụng, đối với máy còn hại hơn.

Phó đạo diễn đã nghe thấy, nhưng vẫn chưa nghe đến chỗ quan trọng.

Vậy cậu có thể làm lại không?

Có lẽ có thể. Bộ thiết bị này là Vu Đồ nhờ người bạn chuyên nghiệp mua gửi đến, thời điểm mua hắn vẫn lo lắng sẽ không chuyển đến kịp, nhưng may sau vẫn kịp thời gian.

Lại điều chỉnh một hồi, Vu Đồ nói:

Xong rồi.

Tôi thử xem. Phó đạo diễn lập tức rút điện thoại ra thử, một lát sau kinh ngạc nói Thật sự là tốt hơn rồi.

Ơ. Đạo diễn cũng rất vui mừng: Thật sự cảm ơn cậu đã giúp chúng tôi giải quyết vấn đề.

Không cần khách sáo, tôi cũng là vì chính mình. Vu Đồ khẽ mỉm cười nhìn Kiều Tinh Tinh Tín hiệu nơi này quá tệ làm chậm trễ giấc ngủ của tôi.

26/05/2019

Mục giải trí của diễn đàn nào đó.

Tiêu đề: Tôi vừa gặp phải hai chuyện cực kì vui nhộn.

Nội dung: Gần đây nhất, trong một tổ làm phim, có hai người nữ A và B, hai người luôn luôn bất hòa, bên trên lại có một bộ phim lớn phải quay ở một nơi xa, vì cả hai đều là nữ nên ở chung với nhau. Sau đó bạn trai của B đến thăm trước, khi đến vô cùng khoa trương, mang theo đầu bếp giỏi người Nhật, chế biến không ít món, còn có cả một xe đồ uống. Bạn có tin không? Chỗ quay phim rất xa, để làm điều này rất khó, tóm lại là rất hào phóng.

Sau đó hôm qua, bạn trai A cũng đến thăm, là lén lút đến, lái một chiếc xe việt dã cũ, đồ ăn thức uống gì cũng không mang, nhưng mà! Xin cho phép chủ thớt dùng tám vạn dấu chấm than để tỏ vẻ!!!!!!!!!!!!!!!

Anh ta giúp điện thoại của mọi người có lại tín hiệu đầy đủ! ! ! ! ! !

Tôi từng nói qua do vị trí quay phim rất xa, tín hiệu rất kém, đến điện thoại còn thường xuyên mất sóng thì nói gì đến việc lên mạng. Anh ta mang đến một thiết bị gì đó, chủ thớt nghe qua không hiểu, nhưng khi lắp vào điều chỉnh một chút tín hiệu liền tốt hơn.

Cả đoàn đều cảm động phát khóc.

Thời điểm anh ta đi đạo diễn còn đưa cho hắn chút đồ để ăn trên đường há há~

Đây chính là sức mạnh của kiến thức sao?

1L: Lầu trên đang nói đến Kiều Tinh Tinh? Chu Tiểu Kỳ?

2L: Tôi đã cười trong ba phút, người kia thật giỏi, Chu Tiểu Kỳ khẳng định tức chết.

6L: Bạn trai của Kiều Tinh Tinh có phải là cái người trong hàng không vũ trụ không? Thật đúng là nhân tài ha ha ha ha, tôi thật sự cười lăn lộn. Người khác đến thăm đều gửi đồ ăn nước uống, anh gửi tín hiệu.

8L: Thay mặt người khác, có thể không được ăn đồ Nhật nhưng nhất định phải có tín hiệu!

10L: Tôi cần tín hiệu ha ha.

16L: Chủ thớt, cho tôi biết lúc đó phản ứng của Chu Tiểu Kỳ như thế nào?

27L: Tôi nói này, mọi người không chú ý đến sao? Bạn trai Kiều Tinh Tinh mang theo thiết bị, chính là đã có chuẩn bị rồi mới đến... Ngàn dặm xa xôi đến chỉ để cho bạn gái có tín hiệu tốt một chút, dễ dàng cùng anh ta liên lạc... Người đàn ông của khoa học kỹ thuật thật lãng mạn, tôi thật sự khóc trong hũ mật này mất.

28L: Khóc trong hũ mật +10086