Chương 25

Cố Chiếu bị tiếng mưa rơi bên ngoài đánh thức. Từ trong giấc mơ cô mở mắt ra, phát hiện cơn gió lành lạnh cuốn lấy tấm màn, bầu trời đang có mưa nhỏ.

Tháng ba rét lạnh ở thành phố S luôn như thế này, tới tới lui lui, khiến người ta đối phó đến mệt mỏi.

Cô xoa xoa cánh tay đóng cửa sổ, lo lắng cho Thẩm Quyết Tinh ở bên ngoài, cô lục tung tủ quần áo tìm chiếc áo lông vũ dài ấm nhất, rón ra rón rén đi vào phòng khách.

Phòng khách không treo rèm che nắng, ánh bình minh nhạt màu chiếu xuyên qua bức màn mỏng, chiếu vào trong phòng, tuy rằng tối tăm nhưng vẫn có thể nhìn thấy đồ vật.

Thẩm Quyết Tinh co ro ở trên sô pha, bọc chăn thật chặt. Cái áo khoác Cố Chiếu đưa cho anh lúc trước, cộng thêm áo khoác của anh cũng đều bị dém đến kín mít, thoạt nhìn là biết đã bị lạnh cóng.

Cố Chiếu cúi người xuống nhẹ nhàng đắp áo lông vũ ở trên người anh, đột nhiên bên ngoài nổi lên một đường sấm sét.

Cô hoảng sợ, mắt nhìn ra bên ngoài, đồng thời thu tay lại, kết quả giây sau cổ tay đã bị giữ chặt.

Thẩm Quyết Tinh vốn dĩ ngủ không yên ổn, sau khi bị tiếng sấm đánh thức, vừa mở mắt ra đã thấy một bóng người mặc váy ngủ màu trắng có mái tóc dài bù xù đang đứng bên cạnh, anh không tin thần không tin quỷ không sợ Sadako nhưng một khắc đó tim cũng đập lỡ một nhịp.

Cảnh giác nắm lấy tay đối phương đang rơi xuống trước người anh không biết nên làm như thế nào, anh ngồi dậy, nhíu mày gọi một tiếng: “Cố Chiếu?”

“Ừ, là tôi.” Cố Chiếu yếu ớt đáp lại.

“Hơn nửa đêm cậu không ngủ…” Thẩm Quyết Tinh còn chưa tỉnh ngủ, giọng nói khàn khàn, “Đi ăn trộm à?”

Anh xoa xoa cổ, xem di động một cái. Ồ, hóa ra không phải hơn nửa đêm, đã 5 giờ sáng.

“Không phải, trời trở lạnh, tôi mang thêm áo cho cậu.” Cố Chiếu xoa xoa cổ tay bị nắm đến đau, giải thích nói.

Lúc này Thẩm Quyết Tinh mới phát hiện trên người mình có thêm chiếc áo lông vũ.

“Xin lỗi, tôi ngủ đến hồ đồ.” Hắn quan sát Cố Chiếu vẫn luôn xoa cổ tay, “Làm đau cậu sao?”



Cố Chiếu chắp mu bàn tay ra phía sau, lắc lắc đầu: “Không sao.”

Im lặng lan tràn, ngoại trừ tiếng mưa rơi bất chợt nổi lên bên ngoài, nhất thời không ai nói tiếp nữa.

Qua một lát, Cố Chiếu mở miệng: “Vậy cậu ngủ tiếp đi, tôi đi về phòng.” Nói xong liền trở về phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.

Trong chốc lát mưa đã tạnh, trời quang mây tạnh suốt hai ngày. Tiểu khu Cố Chiếu không có thêm ca dương tính nhưng mấy tiểu khu ở quanh đó cũng lục tục thực thi phong tỏa. Những nhà có buôn bán phần lớn đều đóng cửa, trước đó trên phố còn nhìn thấy được một ít người đi đường, hai ngày này bên dưới hoàn toàn quạnh quẽ. Cũng may vẫn còn mua được đồ ăn trên đường, nhưng người mua thì nhiều mà hàng hoá lại không còn đầy đủ như lúc trước.

Trong thời gian này Cố Chiếu cũng nhận được điện thoại của Sở Viên Nguyên, tiền họp lớp lần trước cô ấy tính toán rõ ràng, chia đầu người mỗi người hơn 500 tệ, sợ Cố Chiếu không lên QQ không thấy được bèn gọi riêng cho cô để nói một tiếng.

Nhưng Cố Chiếu biết, đối phương lần này gọi điện thoại kỳ thật không riêng gì chuyện lấy tiền.

“Chuyện lần trước cậu đừng để trong lòng, loạn thành như vậy đều do tên Lý Mạc kia bệnh tâm thần, lần sau chúng ta không gọi cậu ta nữa, không được tích sự gì, chỉ đến phá không khí là giỏi. Đúng rồi, sau đó cậu và Thẩm Quyết Tinh… thế nào?”

Cố Chiếu liếc nhìn về hướng cửa, biết bên kia không nghe thấy gì nhưng cô vẫn che microphone lại.

“Cậu ấy đưa mình về xong liền đi rồi.”

Đương nhiên Sở Viên Nguyên không hề nghi ngờ.

“Mình chỉ tò mò thôi, không có ý gì khác đâu. Bộ hai cậu… lúc trước có liên lạc với nhau sao?”

Cố Chiếu liền hiểu ý tứ cô ấy, Thẩm Quyết Tinh ra mặt thay cho cô, còn đưa cô về nhà, mặc cho ai nhìn vào cũng thấy khó hiểu. SUy cho cùng cô và Thẩm Quyết Tinh thoạt nhìn như hai đường thẳng song song hoàn toàn không chút liên quan nào, thậm chí còn không có chung lợi ích.

“Không có.” Cố Chiếu nói.

Sở Viên Nguyên lúc này càng buồn bực, lập tức “Hừ” một tiếng: “Vậy thì Thẩm Quyết Tinh đó làm việc cũng thật tùy hứng. Hiện giờ Giảo Mộng đang làm trong chung cư cao cấp, hẳn là cậu cũng từng nghe qua tên công ty bọn họ, chính là ‘Thiên Hằng’ đó, một thời gian trước làm quảng cáo rất lợi hại. Mình nghe Giảo Mộng nói bên cung cấp dịch vụ thiết bị cho công ty bọn họ vốn không tốt lắm, đang tìm đến Thẩm Quyết Tinh để định chế lại giải pháp truy cập trực tiếp vào thiết bị nhà ở thông minh gì gì đó, hai người bọn họ tiếp xúc với nhau rất nhiều, mình cứ tưởng bọn họ trò chuyện với nhau đến sắp thành rồi, ai ngờ ngày hôm đó cậu ấy vậy mà bỏ mặc Giảo Mộng không thèm quan tâm, còn lôi kéo cậu chạy đi.”