Chẳng sợ người lạnh nhạt làm ngơ, em vẫn sẽ nguyện vì người không ngại gian nan hiểm trở. Chỉ cần người cho em một chút dũng khí, một người mắt cổ vũ hay một nụ cười rực rỡ, em đều có thể vì người vượ …
Chẳng sợ người lạnh nhạt làm ngơ, em vẫn sẽ nguyện vì người không ngại gian nan hiểm trở.
Chỉ cần người cho em một chút dũng khí, một người mắt cổ vũ hay một nụ cười rực rỡ, em đều có thể vì người vượt mọi chông gai, dũng cảm tiến về phía trước.
Em cho rằng nỗ lực lâu đến vậy, người rồi cũng đổi thay nhưng cuối cùng, vẫn chỉ là “cho rằng” mà thôi.
Nếu có thể chọn lại, khi em đứng trước mặt người thốt ra những lời lẽ ấy, người sẽ thế nào đây?