Chương 24: Cáo già

Đấy là câu truyện của 30 phút trước thôi.. giờ thì Như với Khải đang lang thang đi mua đồ đây.. cả hai anh em có áo đôi nhé.. điện thoại đôi này... vừa hay An Nhi với Khánh đi qua.. mặt ngẩng cao chưa kìa.. cũng phải thôi.. được chọn làm người mẫu quảng cáo cho hãng kẹo nổi tiếng trong và ngoài nước cơ mà.... thực ra thì.. do Như với Khải không đồng ý nên mới chọn đôi giải nhì..

- a~~ chào Khải!! chúc mừng cậu nha!_ An Nhi tíu tít..

- à ừ... đây là...

Khải điềm tĩnh nhìn sang người bên cạnh An Nhi.. cái tên mà suốt từ nãy giờ cứ nhìn chằm chằm con bé nhà mình..

- à.. đây là Khánh! bạn từ thời nhỏ của tớ!!

- ra vậy hả?? thế nhé! hai người đi chụp hình đi không họ đợi.. tụi tớ đi về trước! bye!!

- bye!!

Khải lôi con bé kia đi.. An Nhi nhìn theo.. lát sau quay đi, nghiến răng kèn kẹt.. rõ là tức mà, năm lần bảy lượt mất mặt chỉ vì cái con bé kia.. nhục thật...

- anh....!! em muốn mua chiếc móc điện thoại kia!!

Như chỉ tay về phía quầy bán đồ lưu niệm.. Khải khẽ cau mày.. con bé này tính đeo cái nơ vớ vẩn linh tinh kia vào máy của cậu hả??

- lấy cái chuông bạc kia đi!!

- dạ...

Như đứng đơ ra.. đến lúc anh mua về mới thấy.. cái chuông bé bé xinh xinh này nhìn đẹp thật nha... mắt Như sáng rực lên..

- mua đủ chưa?? giờ thì về thôi!

- dạ vâng ạ!

Khải với Như lấy xe rồi đạp về nhà.. trên đường đi.. Như thấy anh vòng đi đâu ấy.. đây có phải đường về nhà đâu..

- anh đi đâu mà lòng vòng nãy giờ thế ạ...

Khải đỏ mặt.. chẳng kẽ phải nói thẳng ra là "" tôi muốn được ở cùng cô thêm lúc nữa"" hả??

- sắp tới thi tốt vào!

- dạ! em của anh giỏi mà!_ Như cười tít mắt.. giơ chiếc chuông bạc lên ngắm ngía

- phải rồi...

Khải cau mày... dừng xe.. kiếm cái ghế đá cạnh công viên ngồi.. cậu lôi trong túi ra thứ đỏ đỏ bé xíu dơ trước mặt Như..

- ủa??? lá bùa của em... anh giữ nó đến bây giờ ạ??_ Như ngạc nhiên..

- trả lại cho cô đó! hết may mắn rồi!!

Khải đút tay vào túi áo..

- thơm quá...

Như dơ túi bùa lên.. có hương thơm nhẹ thoang thoảng từ túi bùa xíu xiu này nè..

- coi như đấy là bùa may mắn của cô đi!! giữ cẩn thận hôm đi thi! thi cho tốt! đỗ thủ khoa cô muốn gì tôi cũng làm!

Như khẽ cúi xuống.. may thế hôm qua vừa ngoáy lỗ tai xong..

- móc tay đi ạ!

Như quay sang.. dơ tay lên cười cười, Khải lườm nhưng vẫn dơ tay lên..

- hứa nhé!!

Hôm thi cuối cùng cũng tới.. Như trong tâm trạng khá thoải mái.. Nhưng không hiểu sao cứ được 10 phút bụng lại đau quặn lên.. không biết ăn phải cái gì mà bị tiêu chảy nữa.. may vẫn hoàn thành bài.. Khải đứng đợi con bé kia trước cổng cũng đâm sốt ruột... thấy Như xanh xao đi ra.. Khải vội vàng chạy tới..

- làm gì mà mặt xanh lét ra thế??? ốm hả?? có mệt đâu không? trán nhiều mồ hôi quá này!

- em đau bụng.....

Như vừa dứt câu.. liền gục đầu vào vai anh.. chứ người cô khó chịu cực kì luôn a~~

- này... không bị ngất đó chứ??

Khải cuống lên..

- em không ngất chỉ vì bị đau bụng vớ vẩn vậy đâu!!

Khải thở dài.. lấy máy điện thoại gọi taxi.. đợi xe đến Như cũng lả đi rồi..

- Ngủ đi!!

Khải xoa đầu Như, bế cô lên xe.. sau khi về đến nhà.. trả tiền xe xong.. Cậu quay ra mở cửa..

- đi được chứ??

- dạ được!

Như nặng nhọc ôm bụng.. cơn đau lại bắt đầu..

- vào nhanh đi! tôi đi mua thuốc!!

- dạ vâng ạ! _ Như ôm bụng chạy vào nhà...

Sau khi cơn đau bụng nguôi nguôi.. Như nhăn nhó đi ra.. thấy anh đứng lù lù trước cửa phòng vệ sinh, trán lấm tấm mồ hôi, tay cầm túi thuốc.. mà cái quán bán thuốc đâu phải gần lắm đâu..

- bánh với sữa đây! ăn xong thì uống thuốc!..

- dạ! em cảm ơn..h..hức...._ Như sụt sịt.. mắt long lanh..

- đau lắm hả??_ Khải nhăn nhó

- dạ không... anh tốt với em quá...

- rồi rồi! sau này trả thân... à... trả ơn cho tôi là được!_ Khải đủng đỉnh quay đi..

Như nghiêng nghiêng đầu... cái câu đầu tiên anh nói cái gì ấy nhỉ?? ...Khải quay lại thấy con bé kia vẫn đứng ngây ra.. quát mới chịu đi ăn..

- bánh ngon ghê ... anh mua đâu thế ạ??_ Như ngoạm hết nửa cái bánh thì quay sang.. Khải nhìn cái má phình lên thì không nhịn được cười..

- ăn đi không cần hỏi! lớn tướng rồi mà ăn không có ý tứ gì cả! con gái con đứa...

- ý tứ ở nhà làm gì ạ??

- thế cô không tính lấy chồng à?? con gái nhé.. là phải rèn từ bé.. mà biết rèn với mục đích là gì không?? để sau này lấy được chồng tốt!

- anh nói giống mẹ thế??? em không cần.. ở với anh được rồi!!_ Như cười cười quay ra ăn tiếp

- ở được suốt không mà kêu.. sau này tôi còn lấy vợ chứ.._ Khải khoanh tay

- ờ ha~~ thế.. em ở với mẹ vậy! hà hà.. cho anh chăm sóc vợ con nhé :3

Như tủm tỉm..kiểu gì anh lấy vợ thì cũng phải ở đây thôi.. mà Như lại ở với mẹ thì chắc chắn là được ở cùng anh rồi..

- cưới tôi ra ở riêng!!

rắc..rắc...

..........

Như không thể chèn thêm câu nào nữa... công nhận anh cáo già thật.... còn hơn cả cô nữa.. TT.TT hết đường lí do luôn..