Quý Kỳ ngủ một lúc chính là ngủ cả ngày, có ông chủ chống lưng, hơn nữa gần đây lượng công việc tổ người đều rõ như ban ngày, cũng không ai dám đi đến văn phòng Nhan Mục khiếu nại cô làm biếng đâu.
“Linh linh linh linh linh linh ——”
Ngủ mơ Quý Kỳ bị chuông di động đánh thức, cô lấy điện thoại, thấy điện thoại hiện lên tên họ người sao lúc sau giật mình một cái từ trên sô pha ngồi dậy.
“Chị.”
Trong điện thoại truyền ra giọng làm Quý Kỳ vừa tức giận vừa cao hứng.
Cô hoãn hơn nửa ngày mới ngăn chặn cảm xúc không đủ bình tĩnh của mình, hít sâu một hơi lạnh giọng nói: “Quý Hựu An, em còn biết gọi điện thoại cho chị a, thật là khó được khi em còn nhớ rõ người chị này.”
Xong rồi xong rồi xong rồi.
Đầu bên điện thoại Quý Hựu An hoảng đến không được.
Nhưng anh còn chưa mở miệng giải thích và xin lỗi, liền nghe được Quý Kỳ hỏi: “Bây giờ em ở đâu?”
“Ở ga tàu cao tốc.”
“Vậy giờ em đi trở lại trạm đứng tại chỗ đừng nhúc nhích.”
Quý Kỳ mang theo sự tức giận trực tiếp cúp điện thoại, ngẩng đầu cô mới phát hiện Nhan Mục ngồi ở trên ghế nhìn chăm chú vào mình.
“Luật sư Nhan, em……”
“Em trai bỏ nhà trốn đi cuối cùng đã trở lại?” Nhan Mục cười phất phất tay với cô, “Nhanh lên đi thôi, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian.”
“Cảm ơn.”
Đứng dậy gật đầu với Nhan Mục, Quý Kỳ cầm túi sách đặt ở trên bàn văn phòng chạy đi, tuy rằng cũng không có thất thố đến mức chạy vội, nhưng quần áo cô có chút không chỉnh tề dáng vẻ này vẫn làm đại mọi người có chút miên man bất định, đặc biệt là sau khi cô đi Nhan Mục ra khỏi văn phòng sau đó, an bài vài việc liên quan đến công việc, cũng đi theo về sớm.
“Hai người kia sẽ không ở bên nhau đi?”
“Tôi thấy giống.”
“Luật sư Nhan vẫn luôn có ý với Quý Kỳ, không ngạc nhiên không ngạc nhiên.”
“Tôi rất toan a, luật sư Nhan vì sao không phải tôi đấy? Luật sư Nhan không được, Quý Kỳ là tôi cũng đúng a!”
“Nhàn như vậy thì đi tiếp mấy cái án đi.”
Nghe mọi người trong văn phòng đột nhiên truyền đến chuyện phiếm, Trình Ninh Nhạc ý vị thâm trường mà cười cười, tình cảm của ông chủ Nhan chắc còn chưa từ bỏ rồi.
Xe của Quý Kỳ đa số đều để ở bãi đỗ xe công ty, mở xe chạy thẳng đến ga tàu cao tốc cô không phát hiện có một chiếc xe mà cô rất quen thuộc xe theo sau cô, vẫn duy trì vị trí không gần không xa, trước sau đều đi theo cô.
[ Định vị. ]
Nhận được tin nhắn của Quý Kỳ gửi tới, Quý Hựu An lập tức chia sẻ vị trí định vị của mình cho cô, sau đó không chờ bao lâu, cổ áo mình đã bị người từ phía sau kéo lại.
“Quý Hựu An, bản lĩnh giỏi rồi phải không? Còn học được cách chốn khỏi nhà?”
Quay đầu lại lập tức ôm lấy Quý Kỳ đang trong cơn giận dữ, nếu không phải bây giờ còn ở bên ngoài ga tàu cao tốc, Quý Hựu An chỉ muốn dồn áp lực đè trong mấy ngày nay toàn bộ dùng môi hôn truyền lại cho cô.
“Em không rời nhà đi trốn.” Quý Hựu An ủy khuất mà gác cằm trên vai Quý Kỳ, “Em đi bệnh viện làm một cái phẫu thuật nho nhỏ.”
“Cái gì?!”
Nói ra tới Quý Kỳ mới ý thức được giọng mình quá lớn, cô giữ chặt tay Quý Hựu An trong lòng bàn tay, kéo anh đi vào chỗ đỗ xe.
Quý Kỳ không nói nữa, Quý Hựu An cũng không dám mở miệng.
Anh nhắm mắt theo đuôi đi theo sau Quý Kỳ. Nhìn sườn mặt cô nhíu chặt mày, Quý Hựu An thực mau phát hiện quầng thâm mắt của Quý Kỳ có chút nặng.
Lên xe, khởi động, Quý Kỳ rời xe ra khỏi chỗ đỗ ra, ngừng ở một nơi gần ga tàu cao tốc, một nơi rất hẻo lánh.
“Phẫu thuật cái gì? Vì sao không nói cho chị?”
“Buộc ga-rô.”
Hai chữ này làm huyệt Thái Dương Quý Kỳ thình thịch khiêu hạ hai, cô quay đầu nhìn chằm chằm đôi mắt anh hỏi: “Buộc ga-rô? Vì sao?”
“Thuốc tránh thai uống nhiều đối với thân thể chị không tốt.”