Chương 17: Hai người đàn ông

Hả?”

Từ phát ngốc phục hồi tinh thần lại, Quý Kỳ nhớ lại vừa rồi trong lúc vô tình đại não, cách hơn nửa ngày mới trả lời: “Thật sự không có, Trình Ninh Nhạc nói anh cũng tin sao?”

Quý Kỳ nói cô không yêu đương khẳng định cô không dối, trong lòng Nhan Mục sự tin tưởng đối với cô có địa vị nhất định.

Không nhắc đề tài làm nhân tâm nữa.

Nhan Mục bắt đầu trò chuyện với cô về những đám người trồng hội nghị nghị ngày hôm nay và một ít án thú vị.

Nói nói, lúc dừng xe chờ đèn xanh, người đàn ông quay đầu nghiêm túc mà nhìn chăm chú vào đèn đường chiếu rọi trên mặt mờ nhạt của Quý Kỳ hỏi: “Quý Kỳ, em cảm thấy tôi thế nào?

Ý là làm bạn trai.”

Tới gần đêm khuya, trên quốc lộ Bình Xuân vẫn có không ít xe lui tới.

Đối diện với đèn xe chói mắt làm Quý Kỳ trong vài giây không có thể thấy rõ vẻ mặt Nhan Mục, người đàn ông hỏi vấn đề nghiêm túc sao? Hay vẫn là nói giỡn vậy?

“Hẳn là…… Không, thầy, khẳng định sẽ là một người bạn trai vô cùng tốt.”

Hai từ thầy(Lão sư) không thể nghi ngờ kéo xa quan hệ thân phận của bọn họ.

“Trong nơi ít người không cần gọi tôi là thầy.”

Nhan Mục dừng xe dưới chung cư của Quý Kỳ, lúc Quý Kỳ chuẩn bị mở cửa xe xuống xe, hắn giữ chặt cánh tay cô, thân thể trước khuynh, cơ hồ muốn cùng cô mặt đối mặt bên. Khoảng cách hai người mặt thật sự gần, gần đến mức Quý Kỳ có thể thấy rõ môi mềm mỏng ấm áp của người đàn ông, cảm nhận được hắn thở ra khí nóng.

“Tôi vốn muốn nhẫn lại chờ một chút.” Trước đây Nhan Mục vĩnh viễn nắm trước tất cả trên mặt, hiện tại tràn ngập không xác định, “Chờ tất cả nước chảy thành sông mới nói.”

Tâm tình khϊếp sợ ở câu hỏi thứ hai của hắn, lúc này Quý Kỳ mới cảm nhận được.

Quý Kỳ không phải người ngu dốt, nói đến như vậy, cô đã không thể lại làm bộ cái gì cũng không biết: “Thực xin lỗi, em bây giờ không muốn……” Mỗi khi có người đề cập với cô thích hoặc là yêu đương, trong đầu cô chỉ biết hiện ra thân ảnh của Quý Hựu An.

“Để tôi nói xong hết được không.” Một lần nữa ngồi lại ghế điều khiển, Nhan Mục từ trong xe lấy ra một túi đồ ăn vặt đưa cho Quý Kỳ.

Sao anh có thể cho đồ ăn vặt mà cô thích vậy.

Ngược không phải nói Quý Kỳ EQ thấp, mà là bởi vì cô cơ hồ đều dùng vào công việc, hơn nữa Nhan Mục luôn là cho cô đồ ăn vặt hành vi quá quen, không tiếng động đến bây giờ cô mới ý thức được này hành vi này cuối cùng có bao nhiêu đặc thù.

“Em không cần vội vã từ chối tôi, tôi thích em, tôi cũng tự tin vào năng lực của mình có thể cho em hạnh phúc và tự do, trước thử xem kết giao rồi mới cự tuyệt có thể chứ?”

“Tự do?” Quý Kỳ theo bản năng mà lặp lại lời hắn vừa nói nhất có thể gợi lên khát vọng của mình.

“Ừ, tự do.” Nhan Mục lại miệng lại gần lỗ tai của Quý Kỳ nhỏ giọng nói, “Kỳ thật tôi muốn tự mình mở văn phòng luật, chỉ cần em nguyện ý tới, tôi có thể cho em sự tự do tuyệt đối, chúng ta có thể dùng cách này cách xa chuyện phiền não một chút..”

Đay tuyệt đối không phải lừa gạt, mà là Nhan Mục lên kế hoạch cùng hứa hẹn, Quý Kỳ cũng tin tưởng hắn có năng lực làm được.

Quý Kỳ cần thiết thừa nhận, cô tâm, trong nháy mắt buông lỏng.

“Linh linh linh linh linh linh……”

Điện thoại báo thanh làm cuộc nói chuyện của Quý Kỳ và Nhan Mục dừng lại, hình ảnh hiện lên một chàng trai làm nũng. Lấy điện thoại ra thấy rõ báo hiu Quý Kỳ nói xin lỗi Nhan Mục vội vàng chuyển được nghe điện thoại.

“Chị, chị hôm nay chị còn về nhà sao? Chị không sao chứ? Em không muốn phiền chị, chính là làm cơm đã lạnh, em rất lo lắng cho chị.”

Quý Hựu An nói hàm hàm hồ hồ, Quý Kỳ sao nghe như thế nào cũng cảm thấy không thích hợp.

“Chị đã đến tiểu khu, lập tức về nhà, em ngoan ngoãn ở nhà chờ chị .”

“Là ai a?” Nhan Mục lần này cũng không có che giấu sự ghen tuông của mình, “Có phải bởi vì em kim ốc có tàng kiều, cho nên mới một người đàn ông đẹp trai như tôi mới không có hứng thú.”

“Là em trai ruột.”

Trong lòng lo lắng Quý Hựu An, Quý Kỳ nhìn Nhan Mục xin lỗi gật gật đầu.

“Thực xin lỗi, bởi vì là cho anh nên tôi mới không muốn lừa gạt anh.”

“Tôi đã biết, nếu sốt ruột vậy em chạy nhanh về nhà trước đi.”

Mắt thấy Quý Kỳ lại muốn mở miệng xin lỗi, Nhan Mục trực tiếp vói qua khoảng cách đến gần môi cô chỉ cách centimet địangừng lại: “Lại khách khí như vậy, tôi phải cưỡng hôn em.”

Quý Kỳ thành công mà bị hắn dọa đến mức không nói chuyện nữa, nhưng Nhan Mục một chút cảm giác vui vẻ đều không có.

Rốt cuộc là vì sao còn sờ không được tới tận cùng bên trong trái tim cô ?

Người đàn ông xuống xe dựa vào cửa xe, nhìn Quý Kỳ trước mắt hắn biến mất, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua vị trí phòng ở của cô.

“Em trai ruột sao?”

——————

Quý Hựu An: Quả nhiên vẫn là tôi càng quan trọng hơn một chút!