Gần như ngay lúc bàn tay rời khỏi má cô, khuôn mặt Nghiêm Khả Khả liền cảm thấy một cơn đau bỏng rát.
Cô khẽ liếʍ khóe môi, lẳng lặng nhìn Cố Thần đang đỡ Nghiêm Thảo dậy.
Ngay lập tức, cô tát một cái đáp trả lại Cố Thần, thời điểm rất vừa vặn.
"Hôm qua cô ta tự ý vào nhà người khác, hôm nay anh lại bạo hành gia đình, anh đoán xem liệu mấy chú cảnh sát có bắt tạm giam hai người không?"
Đọc FULL bộ truyện.
Cô chế nhạo, nhìn thẳng vào đôi mắt như đang phun lửa của Cố Thần mà không hề sợ hãi.
Thật nực cười khi chính Cố Thần đã buộc cô ký một hợp đồng tài sản trước hôn nhân.
Mà ngôi nhà này là quà cưới mà ba cô đã tặng cho cô trước khi cưới.
"Nghiêm Khả Khả!" Cố Thần dường như là nghiến răng nói ra tên cô.
Gân xanh nổi lên, anh nhìn chằm chằm cô trong vài giây rồi mới nắm tay Nghiêm Thảo rời đi.
Nghiêm Khả Khả không chút cảm xúc, sờ lên khóe môi đang sưng tấy của mình, không biết là bởi vì đau hay vì thứ gì khác mà trong mắt cô như thể đang nhòe lệ.
Khi cô đến công ty, một bên mặt của cô đã hơi sưng lên thành một cái bánh bao nhân thịt rồi.
Cái tát mạnh đến nỗi ai không biết còn tưởng người mà cô từng hại chết là mẹ của Cố Thần!
Đại khái là cô quá thê thảm, ông trời đóng lại của cô một cánh cửa thì tốt xấu gì cũng coi như mở cho cô một cánh cửa sổ rồi.
Khi Đường Thu Dạ đang định mắng cô thì nhìn thấy một bên mặt sưng như bánh bao của cô, lập tức sa sầm mặt.
"Ai đánh?" Đường Thu Dạ vốn là một người phụ nữ mạnh bạo, chuyện này đã khiến toàn thân cô ấy toát ra sự lạnh lẽo cực độ.
Không biết so với Cố Thần, thì ai mới là người biến thành chiếc máy điều hòa sống được yêu thích nhất mùa hè này nữa.
Nghiêm Khả Khả đang mải nghĩ vẩn vơ, cô bình tĩnh lại, lắc đầu với vẻ mặt ngây thơ vô số tội.
Đây là hình ảnh mà cô cố ý dựng nên trước mặt Đường Thu Dạ, không thể bị bể được.
"Chị Đường, chị Nghiêm, đại Boss bảo họp đột xuất.”
Người ở văn phòng bên cạnh đã giải vây cho cô.
Nghiêm Khả Khả trịnh trọng gật đầu rồi lập tức nắm tay “điều hòa” đi ra ngoài, không dám cho Đường Thu Dạ thêm cơ hội chất vấn mình nữa.
Công ty mà Nghiêm Khả Khả ký hợp đồng tên là "Công ty giải trí Diệu Tinh", là một trong những sản nghiệp của Cố Thần, nên hiển nhiên đại boss chính là Cố Thần.
Còn cô chính là nữ nghệ sĩ xinh đẹp nhất, nổi tiếng nhất và cũng nhiều antifan nhất công ty.
Ở đầu bên kia hành lang chính là phòng họp.
Cấp trên cùng một số ngôi sao đang lên của công ty đã ngồi vào chỗ, chỉ có vị trí đầu tiên góc trong cùng là trống.
Vị trí của cô là ở trong góc, đó là một nơi để thả hồn lên mây, rất tuyệt vời để đánh một giấc.
Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình được một lúc thì Cố Thần từ ngoài cửa sải bước đi vào.
Quần áo chỉnh tề, đẹp trai chết người nếu bỏ qua một bên má trái bị đánh sưng phù của anh.
Không giống như một bên má "Bánh bao thịt" được phấn che của Nghiêm Khả Khả, “gò đất” của Cố Thần để lộ trước mặt bàn dân thiên hạ.
Nhất là dấu bàn tay mờ mờ khiến người ta hết hồn kia.
Cố Thần quét mắt liếc nhìn đám đông, và khi mắt anh chạm phải bóng dáng lười nhác của người nào đó trong góc phòng thì trong ánh mắt chợt lóe lên một tia tức giận.
Cảm xúc này chỉ tồn tại trong một giây, trước khi nó biến thành sự thờ ơ.
"Đầu tiên, để tôi giới thiệu với mọi người một nghệ sĩ mới ký hợp đồng với tôi hôm qua, Nghiêm Thảo."
Mọi người dõi theo ánh mắt của anh nhìn về phía cửa, Nghiêm Thảo mặc một chiếc đầm trắng dài, tóc tết nhẹ buông lơi.
Không đẹp một cách sắc sảo nhưng càng ngắm lại càng thấy đó là một vẻ đẹp khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Không như Nghiêm Thảo, Nghiêm Khả Khả thuộc về một thái cực khác, ngoại hình quá lộng lẫy và các đường nét trên khuôn mặt cô ấy quá sắc sảo, ai thấy cũng không thể không cảm thán ông trời quá thiên vị cô.
Thêm nữa, bình thường cô còn thích mặc những bộ trang phục gam màu tối thu hút sự chú ý, nên cho dù là tướng mạo hay thần thái đều mang đến cho người ta cảm giác cao quý, quyến rũ nhưng lạnh lùng, xa cách khó gần.
"Tiếc cho cái đầm quá đi." Nghiêm Khả Khả nhỏ giọng than, vừa mới mở miệng, đã bị Đường Thu Dạ trừng mắt một cái, cô đành nuốt trọn những lời định nói vào trong.
"Tôi là Nghiêm Thảo, trước đây vẫn luôn ở nước ngoài phát triển sự nghiệp, sau này mong được mọi người dìu dắt, nâng đỡ.”
Nói xong cô ta còn tinh nghịch nháy mắt một cái khiến mọi người vô cùng thích thú.
Ai mà không biết danh tiếng nổi như cồn của Nghiêm Thảo ở nước ngoài chứ, giải thưởng lớn nhỏ gì cũng vào tay cô ta hết.
Bây giờ lại còn cúi chào bọn họ như vậy thì sao mà không thích cho được.
Cố Thần không có ý kiến gì, ra hiệu Nghiêm Thảo ngồi vào chỗ rồi nói: "Về sau Nghiêm Thảo sẽ do Tư Tề làm người quản lý."
Mọi người không khỏi chấn động, Diệu Tinh có tổng cộng là hai người quản lý át chủ bài, một người là Đường Thu Dạ, quản lý cho chị đại, còn một người đang nghỉ phép là Tư Tề.
Bây giờ bảo Tư Tề làm quản lý cho Nghiêm Thảo chẳng khác nào để cô ta tranh giành giang sơn với chị đại.
Mọi người còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, Cố Thần lại tung ra một quả bom hạng nặng khác: "Sắp xếp vai nữ chính trong hai bộ phim《 Hương Phường 》 cùng 《 Đuổi theo tình yêu 》 cho Nghiêm Thảo, còn các hoạt động khác sẽ do Tư Tề làm chủ."
"Tôi có ý kiến!" Cố Thần vừa dứt lời, Đường Thu Dạ liền đứng lên phản đối.
Hai bộ phim truyền hình này là trọng điểm đầu tư của Diệu Tinh trong nửa đầu năm nay, mặc kệ cốt truyện hay bối cảnh đều cho thấy chúng có khả năng sẽ gây tiếng vang lớn.
Cố Thần khẽ cau mày, có vẻ không hài lòng.
Đường Thu Dạ dù sao thì cũng có chút sợ hãi, khí thế suy yếu đi không ít nhưng vẫn tiếp tục nói: "Kịch bản của hai bộ phim này Khả Khả đang bắt đầu nghiên cứu rồi, cô ấy còn ăn kiêng từ lâu để chuẩn bị cho vai diễn đó, bây giờ anh nói đổi người là đổi, như vậy không công bằng với Khả Khả và cũng là hành động lừa gạt đối với fan hâm mộ của cô ấy.”
"Công ty của tôi đương nhiên là do tôi đề ra quy tắc, tôi nói công bằng thì đó chính là công bằng.”
Cố Thần nghiêm mặt lạnh lùng, nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy mà vẫn giữ được sự bình thản thong dong, nếu không phải vì anh ta đẹp trai thì không biết đã bị người ta gϊếŧ bao nhiêu lần rồi! Nghiêm Khả Khả bĩu môi, thầm nghĩ.
"Còn nữa, hãy quản lý cho tốt nghệ sĩ của mình, đừng để cho sự tùy hứng của cô ta kéo đám phóng viên tới tận cửa nữa.”
"Tôi về nhà đón sinh nhật cùng gia đình là chuyện đương nhiên, không phải tùy hứng, tôi nghĩ tổng giám đốc nên chọn từ cẩn thận khi phát ngôn."
Nghiêm Khả Khả bĩu môi, đứng lên giải cứu Đường Thu Dạ.
Trong công ty, ngoại trừ người trong cuộc thì chỉ có Đường Thu Dạ biết Nghiêm Khả Khả đã kết hôn.
Nhưng Đường Thu Dạ cũng không biết chồng của cô rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào.
Trong mắt Cố Thần đang phát biểu chợt lóe lên một tia khác thường, như kinh ngạc, lại như mơ hồ.
Nhưng không đợi anh ngẫm nghĩ rõ ràng, Nghiêm Thảo đã kéo kéo vạt áo của Cố Thần.
Nghiêm Khả Khả cười khẩy: “Nhưng vẫn phải cảm ơn ngài tổng giám đốc, tôi vừa mới nói là mình không muốn quay phim truyền hình ngài đã lập tức tìm người thay thế, hiệu suất làm việc quá ư là tuyệt vời.”
Cô ấy dễ dàng thỏa hiệp như vậy, tất nhiên không phải vì sợ hãi mà là một mặt cô không muốn Đường Thu Dạ lấy trứng chọi đá với Cố Thần, một mặt cô đã gạt Đường Thu Dạ… Cô chưa từng liếc mắt đến kịch bản nên hiển nhiên là cũng không hề ăn uống điều độ.
Ăn được ngủ được là tiên đó biết không!
Nhưng Đường Thu Dạ thì không nghĩ như vậy, cô ấy cảm thấy Nghiêm Khả Khả đang sợ, cũng không biết Nghiêm Khả Khả rốt cuộc đã làm ra chuyện gì hại người hại mình nên cứ luôn cảm thấy cô thật đáng thương.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Nghiêm Khả Khả bị buộc phải đến văn phòng tổng giám đốc để thảo luận.
Lúc cô vào, Nghiêm Thảo đang xoa bên má đỏ bừng của Cố Thần, động tác giữa hai người cực kỳ mờ ám.
"Chậc chậc chậc, Nghiêm Thảo, em làm người thay thế đến nghiện luôn rồi à, vừa đóng phim thay chị lại vừa chăm sóc chồng giúp chị, để hôm nào chị lì xì cho em coi như phần thưởng nhé."
Nghiêm Khả Khả khoanh tay trước ngực, nói một câu ám chỉ đủ điều.
Nghiêm Thảo cúi đầu, dè dặt nói: "Chị, em xin lỗi, em không biết chị muốn quay hai bộ phim đó, em đã nói với anh Thần rồi…”
"Không không không, chị thật sự không muốn quay hai bộ phim này, em cứ an tâm làm cho tốt vai trò thay thế là được." Nghiêm Khả Khả ngắt lời cô ta.
"Đủ rồi!" Cố Thần ôm Nghiêm Thảo vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Em ra ngoài trước đi, anh và Nghiêm Khả Khả có chuyện cần bàn."
Nghiêm Thảo ngẩng đầu nhìn Cố Thần một hồi lâu rồi mới gật đầu, cầm đồ rời đi.
Lập tức căn phòng yên tĩnh một cách đáng sợ.
Nghiêm Khả Khả không chịu nổi sự im lặng này nên nói nửa đùa nùa thật: "Không phải nói Nghiêm Thảo vừa thấy em liền phát bệnh sao? Vậy mà anh còn dám để cô ta làm chung chỗ cơ đấy."
"Tôi có thể giao cho cô hai bộ phim này."
Cố Thần nhìn thẳng vào mắt Nghiêm Khả Khả, người ta hỏi một đằng anh trả lời một nẻo.
Nghiêm Khả Khả nhíu mày chờ anh nói nửa câu sau.
Cố Thần bình tỏ vẻ tĩnh nói: "Nhưng cô phải đồng ý ly hôn với tôi."