Edit: Linh Tiểu Linh
Phần 6:
Ở đây có một số người không biết Tần Việt là ai.
Những vị khách hôm nay đều là những nhân vật nổi bật trong giới Bắc Kinh.
Chắc chắn rồi, khi tôi vừa nói xong.
Bốn phía xì xào bàn tán, bọn họ chỉ tò mò là ai đã cầu hôn cục vàng của Từ gia.
Tần Việt rất tự mãn.
Anh ta không bao giờ mất mặt trước người khác.
Vì vậy, khi đối mặt với sự sỉ nhục của tôi, anh ta liền mỉm cười chân thành.
Có thể nói anh ta là người có thể cong được và duỗi được.
Anh ta nói: “Vi Vi, anh nhất định cố gắng để xứng đáng với em.”
Tôi luôn thích tát vào mặt người khác và sau đó cho họ chút kẹo ngọt.
Tôi vỗ nhẹ vào má Tần Việt rồi kéo anh ta lên khỏi mặt đất.
Tôi nói: “Tần thiếu gia, tôi vẫn cần một bạn nhảy. Anh có muốn đi cùng tôi không?”
Tần Việt giống như một con công đang tìm kiếm bạn tình, trong sáng và khoa trương.
Tôi đã giới thiệu anh ta với một vài người bạn và anh ta rất hào hứng.
Đặc biệt, tôi tập trung giới thiệu cho anh ấy về Kỷ Đồng của công ty Công Nghệ Tử Vân.
Kỷ Đồng là bạn tốt của anh trai tôi, anh ấy đã chứng kiến tôi lớn lên từ khi còn nhỏ.
Gia đình anh ấy kinh doanh vật liệu xây dựng nhưng anh lại đam mê lĩnh vực về phân tử sinh học.
Anh ấy còn trẻ nhưng đã có một sự nghiệp thành công.
Nếu rượu A của công nghệ Bạch An tập trung vào hiệu quả chi phí thì hoạt động nghiên cứu và phát triển của công nghệ Tử Vân là hàng đầu thế giới.
Tần Việt làm sao có thể không cảm động?
Anh ta giống như một cậu bé ngốc nghếch vừa mới bắt đầu nói chuyện khi nói chuyện với Kỷ Đông về nghiên cứu thành phần.
Đến cuối bữa tiệc, Tần Việt đã say đến bất tỉnh.
Sau khi sắp xếp tài xế đưa anh ta về, Kỷ Đồng đứng cạnh tôi.
Anh ấy trêu: “Em chắc hẳn không phải là người có thể yêu thích kiểu người này. Nhưng anh thấy em có vẻ rất thích anh ta.”
Tôi nói: “Không hẳn, anh ta chỉ là một kẻ có đầu óc yêu đương thôi.”
Tề Đồng lắc đầu nói: "Em cũng giống như anh trai của em, cho dù có yêu thì cũng yêu chính mình nhất."
Tôi ngạc nhiên khi mình có thể nhận được loại đánh giá này.
Kỷ Đồng hỏi: “Tần Việt có ý định dẫn Pila đến hợp tác với Tử Vân, em thấy thế nào?”
Tôi lắc đầu nói: “Tần Việt là con người đầy tham vọng, lợi dụng danh tiếng của mình để nâng Pila lên hàng xa xỉ bình dân. Tuy nhiên, thành phần cốt lõi của nó vẫn là cấp thấp và chưa được cải thiện. Hiện nay ngành chăm sóc da và trang điểm đang phát triển mạnh mẽ. Nếu cải thiện lại, hắn có thể muốn tận dụng cơ hội này, hoàn toàn thâm nhập thị trường quốc tế ”.
“Vậy kế hoạch tiếp quản Công ty Hóa Chất Phiên Dương của Tianci là gì?”
Kỷ Đồng hỏi lại.
Tôi mỉm cười nói: "Em coi trọng các sản phẩm hóa chất hàng ngày hơn. Anh Kỷ có thể hợp tác nhiều hơn với công ty trong tương lai đó."
Kỳ Đồng vỗ vỗ vai tôi, cười nói: “Anh không hiểu tại sao em nhất quyết muốn bước vào làng giải trí và lãng phí mấy năm trời. Nhưng anh nghĩ rằng em nhất định có lý do của riêng mình. Bây giờ cuối cùng em cũng đã trở về với chính mình. Anh tin nhất định chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ."
"Về phần bạn trai nhỏ của em, anh trước tiên liền kệ hắn vì anh không biết em có dự định như thế nào."
Sau sự việc này, tôi và Trần Việt đã lấy lại được chút ngọt ngào trước đây.
Anh ta sẽ đến Từ gia đón tôi tới công ty, cũng sẽ đi qua nửa thành phố chỉ để cùng tôi ăn một bữa trưa.
Khúc nhạc đệm ở tiệc ăn mừng đêm đó như được chúng tôi chôn dưới đáy lòng.
Ai cũng không nhắc lại.
Chẳng qua bây giờ mối quan hệ của chúng tôi như đổi ngược đến long trời lở đất.
Trước kia anh ta thích tôi nên nhiều khi tôi yêu cầu gì anh ta cũng đồng ý. Nói chung lúc đó anh ta khá cưng chiều tôi. Nhưng trong nhiều tình huống, anh ta sẽ không thoả hiệp.
Nhưng bây giờ, anh ta nhiều hơn là đem tôi nâng trong lòng bàn tay. Mỗi một câu tôi nói đều là thánh chỉ, mà anh ta thì như là một quân thần, không thể kháng chỉ.
Như bao hôm nào, hôm nay, Tần Việt lại đưa tôi đi ăn cơm.
Chẳng qua hôm nay anh ta trông có vẻ rất buồn, dáng vẻ tâm sự nặng nề.
Tôi nhìn anh ta, nhẹ nhàng híp mắt: "Sao vậy?"
Tần Việt xoa huyệt thái dương, mặt đầy mệt mỏi: "Anh không sao."
Tôi cũng không hỏi lại.
Tuy nhiên, anh ta có chút không kiên nhẫn, lúc đang ăn tối, anh ta đột nhiên hỏi:
"Vi Vi à, em có thể giúp anh nói chuyện một chút cùng Kỷ tổng được không? Lần trước, anh có hỏi Kỷ tổng một chút chuyện hợp tác."
Tôi cố giả vờ kinh ngạc: "Kỷ tổng ở công ty Công Nghệ Tử Vân hả? Các anh từ bao giờ đã nói chuyện hợp tác vậy?"
Tần Việt cười một tiếng: "Đó còn không phải là nhờ mặt mũi của em. Bất quá Kỷ tổng rất bận rộn, anh ấy nói là gần đây anh ấy đang tham gia hội nghị ở Hương Cảng. Mà thời gian trước Pila đã thông báo chuyện ra sản phẩm mới nhưng đến bây giờ công ty cũng chưa có động tĩnh..."
Sau khi Tần Việt cùng Trần Lệ Á cấu kết thì đã nhanh chống tuyên bố Pila sẽ đổi mới sản phẩm. Nhưng chưa kịp chờ đến ngày tạo ra sản phẩm thì anh ta biết chuyện tôi là thiên kim của Từ gia nên đã không do dự mà đá Trần Lệ Á.
Vì vậy, Pila lúc đó dự đoán sẽ ra mắt sản phẩm sau nửa tháng nhưng sau khi xảy ra chuyện này thì chưa có động tĩnh gì. Mà bây giờ đã quá hạn nhưng sản phẩm chưa bắt đầu chế tạo, khó trách anh ta cuống cuồng như vậy.
Tôi cố ra vẻ trầm tư, hồi lâu mới nói: "Chuyện này anh không nên tìm Kỷ Đồng. Anh ấy chỉ là một thiếu gia ăn chơi. Người nắm quyền thực sự của Tử Vân hình như là anh họ anh ấy, Vương Khôn.
Tần Triệt hai mắt sáng lên, "Khó trách anh luôn có cảm giác Kỷ tổng tựa hồ không để ý lắm. Sớm biết như vậy anh đã hỏi em trước."
Tôi khẽ mỉm cười, ăn miếng thịt bò cuối cùng trong đĩa.
Tôi nói thêm: "Đó cũng chỉ là suy đoán của em. Dù sao em cũng vừa mới trở về, rất nhiều chuyện cũng không hiểu lắm. Tốt nhất anh nên hỏi thăm rõ ràng rồi quyết định."
Tần Triệt gật đầu liên tục nhưng hiển nhiên, anh ta không để lời tôi nói ở trong lòng.
Mấy ngày sau, Kỷ Đồng gọi điện nói chuyện với tôi về việc Tần Triệt đang hợp tác cùng Vương Khôn."
Tôi cười nói: "Tần Triệt vừa ngu vừa nhiều tiền. Đó không phải là thứ Vương Khôn mong muốn sao?"
Kỷ Đồng cũng cười theo, "Mấy năm trước anh xảy ra tai nạn xe cộ, bất đắc dĩ anh mới phải đem Tử Vân giao cho Vương Khôn quản lí. Anh vốn nghĩ anh ta là anh họ của anh nên sẽ không hại anh. Nhưng lòng người hiểm ác, Vương Khôn quá tham lam. 3 năm đầu anh ta trộm cách điều chế của công ty. Anh đang định dọn dẹp một chút tàn dư trong công ty thì em lại đem Tần Triệt đưa cho hắn. Điều đó khiến anh hạ thủ không được tốt lắm."
Tôi đứng ở tầng 25 của trụ sở chính tập đoàn, nhìn xuống thành thị đông đúc.
"Vậy thì phiền toái Kỷ tổng tốn sức một chút để thu thập cả 2 con cá."
Ngày hôm sau, tôi ngồi lên phi cơ.
Tôi đại diện cho Công ty Hóa Chất Phiên Dương tham gia Hội nghị trao đổi công nghiệp hóa chất hàng ngày lần thứ 12.
Kỳ hạn nửa tháng của Tần Triệt đã đến.
Sản phẩm mới của Pila đúng hạn đưa ra thị trường. Hơn nữa còn khí thế cuồn cuộn đưa ra.
Cờ hiệu: "Pila và Tử Vân sinh vật" được cường điệu.
Tần Triệt gọi điện thoại cho tôi với dáng vẻ vui mừng,
"Vi Vi, lần này thật cảm ơn em. Em chính là may mắn của anh.