Chương 30

Thẩm Dục gọi điện cho Ngu Hạm bằng WeChat, Ngu Hạm nhanh chóng bắt máy.

“Đại thần, có chuyện gì vậy?” Giọng Ngu Hạm nghe qua rất mệt mỏi, giống như bị đánh thức khỏi giấc ngủ.

Trong lòng Thẩm Dục có hơi áy náy nhưng vẫn không thắng được cái cảm giác lo lắng của anh dành cho Nguyễn Viên, anh vội hỏi: “ Xin lỗi vì đã làm phiền em. Em có thể nói số nhà của chị gái em cho anh biết được không?”

Sau khi nghe được câu hỏi của Thẩm Dục, Ngu Hạm liền tỉnh giấc, giọng nói của đại thần rất sốt ruột, theo thói quen cô hỏi: “ Đã có chuyện gì xảy ra sao?”

Trong đầu Thẩm Dục có rất nhiều suy nghĩ.

Nguyễn Viên chưa bao giờ nói với bạn bè, người thân rằng cô chơi game, thậm chí còn làm streamer. Chưa có được sự đồng ý của cô, nếu anh tùy tiện nói ra chuyện này, chắc chắn sẽ khiến mọi chuyện trở nên rắc rối hơn.

Hơn nữa, nếu cô biết anh lừa cô, có lẽ cô sẽ không bao giờ để ý đến anh nữa.

Nghĩ đến đây, Thẩm Dục bình tĩnh lại một chút, anh cố gắng đè nén tâm trạng bản thân ổn định lại rồi mới nói với Ngu Hạm: “Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là có chút đồ … Anh muốn ngày mai đem qua tặng cho cô ấy”.

Ngu Hạm nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng chị họ cô xảy ra chuyện gì đó nghiêm trọng. Giọng điệu của Thẩm Dục vừa rồi làm cô giật hết cả mình.

Ngu Hạm lại nằm trên giường, nhắm mắt lại, giọng nói rất lười biếng: “Nhắn tin WeChat hỏi em là được, em sẽ đưa cho anh. 802 tòa nhà E. Em ngủ đây. Đại thần, nếu anh lại làm phiền em như vậy, em sẽ chặn anh”.

Thẩm Dục “Ừ” một tiếng, lại nói vài câu xin lỗi, Ngu Hạm mới ngắt cuộc gọi.

Anh cảm thấy lúc này bản thân không thể nào bình tĩnh nổi nữa rồi, xúc động dâng trào. Anh chỉ nghĩ muốn đi gõ cửa nhà Nguyễn Viên.

Lỡ cô ấy ngủ mất rồi thì sao? Nhưng anh vẫn đang xem livestream của Nguyễn Viên nên biết cô vừa mới tắt livestream. Chắc là cô ấy không ngủ nhanh vậy đâu.

Nhìn tài liệu trên tay, Thẩm Dục gọi điện cho luật sư: “Trước tiên gửi thư thông báo, nếu bọn họ vẫn không chịu nói thì lúc đó chúng ta mới tìm người xử lý đám người đó”.

Dù sao đi nữa Nguyễn Viên cũng là một streamer có tiếng của nền tảng Đấu Miêu, mà nền tảng Đấu Miêu lại trực thuộc công ty RS. Chuyện này khiến anh cảm thấy có chút kỳ lạ.

Người đã thuê thủy quân bôi nhọ thanh danh của Nguyễn Viên lại còn viết bài muốn cô ấy cút ra khỏi giới streamer, chắc chắn người này cũng ở trong giới streamer.

Chuyện này không quan trọng, dù sao anh vẫn sẽ tìm cách để giải quyết tốt hậu quả và bảo vệ an toàn cho Nguyễn Viên. Vấn đề lớn nhất lúc này chính là Nguyễn Viên chưa từng nói với anh rằng, cô là streamer có tên Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội.

Nếu tối nay anh xúc động quá độ, rồi chạy thẳng qua nhà cô gõ cửa, sau đó đem chuyện này nói ra thì chắc chắn việc đầu tiên mà cô làm sẽ là hỏi anh vì sao biết cô là Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội.

Bị người khác bóc ra thân phận khác trên mạng là một chuyện khá khó chịu. Thẩm Dục luôn là người biết quan tâm đến người khác, huống chi người này lại còn là Nguyễn Viên.

Chân tay lóng ngóng chính là từ thích hợp nhất để miêu tả anh vào lúc này.

Thẩm Dục vừa cầm điện thoại, vừa thấp thỏm, bất an. Lúc này anh cần biết Nguyễn Viên đang làm gì, đang suy nghĩ điều gì.

Mới vừa thay giày xong, điện thoại đã rung lên. Thẩm Dục thấy là Nguyễn Viên gọi đến liền vội vàng nhấc máy.

“Alo. Thẩm Dục, anh gọi cho em nhiều cuộc như vậy là vì có chuyện gì sao?”

Nguyễn Viên vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, bây giờ cô đang cầm khăn lau mái tóc. Nhìn qua chỗ điện thoại vẫn luôn sáng, cô nghĩ chắc là có thông báo mới. Nguyễn Viên cầm điện thoại lên thì thấy Thẩm Dục gọi cho cô 6 cuộc điện thoại.

Tưởng có chuyện gì gấp, cô vội vàng gọi lại.

Thẩm Dục không biết phải nói gì để che đậy cảm xúc của anh.

Đầu óc anh trong thoáng chốc như bị tảng đá đè lên. Bây giờ anh không nghĩ ra được lý do nào để trả lời cô.

Nguyễn Viên lại “Alo” 2 lần nữa, Thẩm Dục giật mình nói: “Em không sao chứ?”

Cô cho rằng, Thẩm Dục lo lắng là vì lâu như vậy mà cô không bắt máy. Nguyễn Viên cười một cái: “Không sao, em vừa mới đi tắm cho nên không thấy cuộc gọi của anh”.

Thần kinh đang căng thẳng của anh rốt cuộc cũng được thả lỏng một chút, anh cởi giày, lại mang dép lê, chậm rãi đi đến bên cạnh cửa sổ nhìn tòa nhà nơi Nguyễn Viên đang ở.

“Chỉ là anh định … ngày mai rủ em ra ngoài đi chơi. Đã muộn như vậy rồi, anh không làm phiền em chứ? Em đừng tức giận nhé”.

Nguyễn Viên vừa định nói “Em không giận” thì bỗng nhiên cô cảm thấy giọng điệu này khá quen thuộc, làm cô cảm thấy có chút nghi ngờ.

Trong đầu cô hiện lên một suy nghĩ, Nguyễn Viên cảm thấy được lông mày mình nhăn lại.

“Em không giận đâu, nhưng hai ngày nay em không muốn đi đâu chơi. Hay là … ngày mai anh tới nhà em ăn cơm? Lần trước anh mời em ăn cơm, lần này em mời lại anh, được không?”

Nguyễn Viên cất khăn lau tóc, cô cảm thấy đầu cô bỗng dưng rất đau.

Làm sao Thẩm Dục có thể từ chối Nguyễn Viên, anh trả lời “Được”, sau đó nói cô đi ngủ sớm một chút rồi cúp điện thoại.

Thẩm Dục thở dài một tiếng, trái tim đang đập loạn vì lo lắng cuối cùng cũng bình thường trở lại.

Cô ấy không có việc gì là tốt rồi. Anh còn tưởng cô sẽ vì những tin tức không tốt đó mà làm ra chuyện gì gây tổn hại đến bản thân, nhưng nghe giọng nói của cô rất bình thường, đã vậy ngày mai còn mời anh ăn cơm. Có lẽ cô ấy thật sự không sao.

Nguyễn Viên bật máy sấy tóc lên, một bên chậm rãi sấy khô tóc, một bên tìm kiếm ID của cô rồi đem bài viết Weibo bôi nhọ cô chụp lại toàn bộ, sau đó cô còn đem toàn bộ những thứ gọi là “chứng cứ” tải xuống.

Không ai có khả năng điều tra xem ai là người đứng sau Weibo này. ID của người viết bài Weibo bôi nhọ Nguyễn Viên có tên là “Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội cút ra khỏi giới streamer đi”. Toàn bộ Weibo chỉ có một bài viết duy nhất, chính là bài viết bôi nhọ cô. Vừa nhìn một cái, cô liền biết đây là một tài khoản phụ.

Nguyễn Viên xem xét tài khoản Weibo này kỹ càng một lần nữa. Người kia lấy thông tin QQ của cô ra nói, ghi chú là “Tiểu Nhuyễn Muội” mà QQ của cô có biệt danh là Anh Anh Quái.

Vẫn không tìm ra được thêm việc gì, chỉ là cô không biết chuyện này có ảnh hưởng gì đến Thẩm Dục hay không?

Nguyễn Viên chưa từng nói với Thẩm Dục rằng cô biết chơi game, lại còn làm streamer. Nếu chuyện này ảnh hưởng đến Thẩm Dục sẽ khiến cô cảm thấy rất có lỗi.

Chỉ là khi nãy, cô nói chuyện với Thẩm Dục, nghe được giọng điệu quen thuộc, trong lòng cô đột nhiên nhảy ra một cảm giác.

Thẩm Dục có lẽ là đồ đệ của cô.

Khoan đã …

Trong lòng Nguyễn Viên nhảy ra một suy đoán không tốt.

Nếu Thẩm Dục là đồ đệ của cô thì chắc chắn anh biết chuyện cô làm streamer. Vì vậy 6 cuộc gọi kỳ lạ tối nay của Thẩm Dục đã có thể giải thích được rồi.

Anh nói anh muốn đưa cô ra ngoài chơi, có lẽ đây là lý do anh dùng để đối phó với cô.

Có đôi khi giác quan thứ sáu của con gái thật sự rất thần kỳ.

Trong khoảng thời gian này, cô xem phim tài liệu và các bài báo về chiến đội RS rất nhiều lần. Thẩm Dục là một người có trái tim nhân ái và mạnh mẽ, gặp hiểm nguy vẫn luôn bình tĩnh. Máu của tướng không còn nhiều nhưng anh vẫn quay lại đánh với đội đối phương. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt anh cũng biết anh là một người rất trầm tĩnh.

Tối nay anh gọi nhiều cuộc gọi cho cô như vậy có lẽ là lo lắng cho cô, hay là anh muốn dùng chuyện này để làm cô có thêm nhiều cảm tình đối với anh?

Nghĩ như thế về anh thì không tốt lắm. Nguyễn Viên cảm thấy, không nên mỗi khi gặp chuyện gì khó khăn cũng đều nghĩ người ta lập âm mưu, quỷ kế với cô.

Hơn nữa, tình cảm của Thẩm Dục dành cho cô rất rõ ràng. Vì thế, anh không cần thiết phải làm ra loại chuyện này.

Cô càng suy nghĩ nhiều thì càng cảm thấy hoảng loạn, giống như có một màn sương mù mà cô không có cách nào nhìn rõ ràng.

Cô cảm thấy cả người đều lạnh. Máy sấy dần sấy khô mái tóc của cô nhưng cũng khiến mái tóc rối tung rối mù. Cô cũng không có tâm trạng sửa lại.

Chỉ còn cách tốt nhất là ngày mai mời Thẩm Dục đến ăn cơm rồi hỏi.

Nếu anh không phải đồ đệ của cô thì cô sẽ nói lời xin lỗi với anh, không nên chơi trò ái muội với anh, lại còn đi chơi game với người khác.

Nếu Thẩm Dục là đồ đệ của cô thì …

Nguyễn Viên không biết phải làm sao nữa.

Cô phát hiện bản thân càng suy nghĩ càng loạn. Những điều này không phải là do cô muốn thấy mà chúng tự tìm đến cô.

Cuộc sống chính là như thế. Bạn không chủ động đi tìm rắc rối, nhưng rắc rối sẽ tự động đúng giờ, đúng ngày đến làm phiền bạn.

Nguyễn Viên để điện thoại xuống, lấy lược chải lại một bên tóc, bên còn lại vẫn dùng máy sấy tiếp tục sấy.

Tóc khô rồi, Nguyễn Viên đem cất máy sấy. QQ có rất nhiều tin nhắn, đều hỏi có chuyện gì đã xảy ra, cũng có rất nhiều người mắng chửi cô.

Tại sao lại có mấy người như vậy ở trong danh sách bạn bè của cô? Kéo vào danh sách đen thôi.

Một câu không hợp ý liền chửi người khác, đây là loại người mà cô ghét nhất.

Còn lại đều là những người nhắn tin quan tâm, thăm hỏi, cô đều nhắn trả lời từng người. Nguyễn Viên kéo từ trên xuống dưới nhưng không nhìn thấy tin nhắn của đồ đệ.

Bấm vào trang trò chuyện thì thấy đồ đệ đã offline. Biệt danh QQ của đồ đệ là Thủy Hỏa, avatar vẫn là hình con chim cánh cụt ngu ngốc, trang cá nhân cũng không đăng gì nhiều, lượt người quan tâm cũng chỉ hơn 100 người.

Không có gì đáng để quan tâm.

Nguyễn Viên rời khỏi trang cá nhân của đồ đệ, lại gửi vài dòng tin nhắn, sau đó để điện thoại xuống, bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Giờ Nguyễn Viên hẹn Thẩm Dục đi ăn đã tới. Sáng sớm cô đã ra ngoài mua đồ ăn. Cô hỏi anh thích ăn món gì, nhưng Thẩm Dục nói món gì cũng được, cô làm món gì thì anh ăn món đó.

Sau khi nói xong, anh liền đi ra cửa hàng bán hoa mua một bó hoa hồng to, gói rất đẹp. Anh hy vọng, khi Nguyễn Viên nhìn thấy những bông hoa này thì cô sẽ không nghĩ đến những chuyện khó chịu ở trên mạng nữa.

Chuẩn bị xong mọi thứ, Thẩm Dục đi gõ cửa nhà Nguyễn Viên.