Anh Hùng Xạ Điêu

8.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: The Legend of the Condor Heroes Xạ Điêu Anh Hùng Truyện
Bộ 1 Xạ Điêu Tam Bộ Khúc Hệ Liệt
Quách Tỉnh tuy được bảy quái nhân nuôi dưỡng truyền thụ võ công, nhưng khi trưởng thành lại hành hiệp trượng nghĩa. ...Trái lại Dương Khang tuy được Toàn Chân thất tử thu nhận làm đồ đệ, hết lòng dạy  …
Xem Thêm

***

Giang Nam lục quái từ đó định cư ở sa mạc dạy võ công cho Quách Tĩnh và Đà Lôi. Thiết Mộc Chân biết bản lĩnh cận chiến ấy chỉ có thể phòng thân chứ không đủ để xưng vương chiếm đất, vì vậy bắt Đà Lôi và Quách Tĩnh chỉ học quyền cước qua loa, còn phần lớn thời gian thì học các công phu cưỡi ngựa bắn tên, xung thành hãm trận trên chiến trường. Loại tài năng này thì không phải là sở trường của lục quái, nên người dạy hai đứa chủ yếu vẫn là Thần tiễn thủ Triết Biệt và Bác Nhĩ Hốt.

Cứ mỗi buổi chiều Giang Nam lục quái lại gọi riêng Quách Tĩnh tới, quyền kiếm ám khí, khinh công nội công từng môn, từng môn dạy cho. Quách Tĩnh thiên tư ngu độn nhưng được cái là biết chỉ có dựa vào nhưng công phu ấy mới trả thù được cho cha nên cắn răng vùi đầu khổ luyện. Tuy nó lãnh hội được rất ít những chỗ khéo léo uyển chuyển của Chu Thông. Toàn Kim Phát. Hàn Tiểu Oanh, nhưng công phu cơ bản của Hàn Bảo Câu và Nam Hy Nhân dạy cho thì nó nhất nhất luyện tập theo, quả nhiên luyện thành rất thuần thục. Nhưng những công phu căn bản ấy cũng chỉ có thể làm thân thể khỏe mạnh mà thôi, rốt lại vẫn không phải là thủ đoạn khắc địch chế thắng. Hàn Bảo Câu thường nói:

- Ngươi luyện công cũng như lạc đà mạnh thì mạnh đấy, nhưng lạc đà có đánh thắng được báo không?

Quách Tĩnh nghe thế chỉ cười ngờ nghệch.

Lục quái tuy ra sức dạy dỗ không hề trễ nải, nhưng thấy dạy mười chiêu thì nó chỉ học được không đầy một chiêu cũng không khỏi chán nản, lúc ngồi riêng nói chuyện với nhau chỉ lắc đầu thở dài, đều biết muốn thắng được đồ đệ của Khưu Xử Cơ thì chỉ có một trong trăm phần, có điều cái hẹn còn đó, chẳng lẽ bỏ ngang nửa chừng. Nhưng Toàn Kim Phát là người buôn bán, giỏi tính toán, thường nói:

- Khưu Xử Cơ muốn tìm được vợ họ Dương, nhiều lắm cũng chỉ có tám phần hy vọng, trước mắt chúng ta đã thắng được hai phần rồi. Vợ họ Dương biết đâu lại sinh ra con gái, chỉ có một nửa là sinh được con trai, chúng ta lại thắng được bốn phần nữa. Nếu là con trai cũng chưa chắc đã nuôi được đến lớn, chúng ta lại thắng thêm một phần. Cứ cho là nuôi được đến lớn đi, thì biết đâu cũng ngu ngốc như Tĩnh nhi. Cho nên tôi nói chúng ta đã chiếm được tám phần thắng rồi.

Ngũ quái nghĩ nói thế cũng không sai, nhưng nói con trai họ Dương học võ cũng ngu xuẩn như Quách Tĩnh thì chẳng qua chỉ là lời an ủi của Toàn Kim Phát. Nhưng rốt lại Quách Tĩnh tính nết thuần hậu, lại biết vâng lời lục quái, về nhân cách của y thì vô cùng vui mừng.

Trên thảo nguyên sa mạc phía bắc, mùa hè cỏ xanh, mùa đông tuyết trải, thấm thoát đã qua mười năm. Quách Tĩnh đã là một thiếu niên mười sáu tuổi to lớn khỏe mạnh, chỉ còn cách cái hẹn hai năm. Giang Nam lục quái đốc thúc y càng nghiêm ngặt, bắt y tạm ngừng luyện tập cung ngựa, từ sáng đến tối chỉ khổ luyện quyền kiếm.

Trong mười năm ấy. Thiết Mộc Chân chinh chiến không ngừng, thôn tính rất nhiều bộ tộc trên sa mạc. Y thống suất quân sĩ kỷ luật nghiêm minh, ai cũng dũng cảm thiện chiến, y lại trí dũng song toàn, hoặc lấy sức đánh, hoặc dùng mưu cướp, tung hoành ở phương bắc không ai chống nổi. Lại thêm bò ngựa sinh sôi nảy nở, nhân khẩu cũng tăng lên, dần dần đã có cái thế sánh ngang Vương Hãn.

***

Gió bắc dần tắt, tuyết lớn ngừng rơi, sa mạc phương bắc vẫn còn giá lạnh.

Hôm ấy là tiết Thanh minh. Giang Nam lục quái dậy sớm, mang lễ vật tam sinh cùng Quách Tĩnh đi tảo mộ Trương A Sinh. Người Mông Cổ không định cư một chỗ, lúc ấy chỗ họ ở cách mộ Trương A Sinh khá xa, ngựa hay phóng mau hơn nửa ngày mới tới. Bảy người lên núi hoang, quét dọn tuyết đọng trên mộ, đốt nến thắp hương quỳ lạy trước phần mộ.

Hàn Tiểu Oanh lầm rầm khấn khứa Ngũ ca, mười năm nay chúng tôi dốc lòng dốc sức dạy dỗ thằng nhỏ này, chỉ là y thiên tư không cao, không thể học hết công phu của chúng tôi. Nhưng mong Ngũ ca trên trời linh thiêng phù hộ, lúc tỷ võ năm tới ở Gia Hưng đừng để y làm mất oai phong của Giang Nam thất quái chúng ta. Lục quái vốn đều sinh trưởng ở vùng Giang Nam sông nước êm đềm, lần này cư ngụ trên sa mạc gió sắc như dao suốt mười sáu năm, băng tuyết phôi pha, râu tóc đều lốm đốm bạc. Hàn Tiểu Oanh phong tư tuy không giảm nhưng cũng không còn nhan sắc như xưa.

Chu Thông nhìn tới mấy đống đầu lâu cạnh phần mộ trải gió tuyết mười năm vẫn chưa mục nát, trong lòng cảm khái vô cùng. Trong bấy nhiêu năm y và Toàn Kim Phát hai người đã sục sạo khắp từng xó hang góc động trong mấy trăm dặm chung quanh để tìm xác Thiết thi Mai Siêu Phong. Người này nếu trúng độc mà chết nhất định phải còn hài cốt, còn nếu chưa chết thì một người đàn bà mù lòa như y thị rất khó có thể ẩn náu suốt bấy nhiêu năm mà không để lộ ra dấu vết, nào ngờ y thị lại như hồn ma đột nhiên mất tích, chỉ còn một ngôi mộ nhỏ, mấy đống đầu lâu trên núi hoang ghi lại ác tích của Hắc Phong song sát năm xưa.

Bảy người bày rượu thịt ra ăn uống trước phần mộ rồi trở về, nghỉ ngơi một lúc, lục quái bèn dắt Quách Tĩnh ra sườn núi luyện võ.

Hôm ấy y và Tứ sư phụ Nam Sơn tiều tử Nam Hy Nhân đối chiêu luyện Khai sơn chưởng pháp. Nam Hy Nhân cố ý giục y thi triển hết công phu, liên tiếp đánh bảy tám mươi chiêu, chợt chưởng trái vỗ ra một cái, lật người dùng một chiêu Thương ưng bác thố, tay chưởng từ trên đập xuống. Quách Tĩnh đang định lui lại biến chiêu thì Nam Hy Nhân kêu lên:

- Nhớ lấy chiêu này?

Tay trái vươn ra vỗ vào trước ngực Quách Tĩnh. Quách Tĩnh chưởng phải lập tức dựng lên, một chưởng này cũng kể là rất nhanh. Nhưng Nam Hy Nhân chưởng trái đã đánh tới chát một tiếng song chưởng giao nhau, tuy chỉ dùng ba thành công lực nhưng Quách Tĩnh thân hình đã không tự chủ được lảo đảo ngã xuống. Y chống hai tay xuống đất một cái, lập tức đứng lên, mặt đầy vẻ xấu hổ.

Nam Hy Nhân đang định chỉ điểm cho y về chỗ tinh yếu của chiêu này, chợt trong đám cây rậm vang lên hai tiếng cười, kế đó một thiếu nữ bước ra vỗ tay cười nói:

- Quách tĩnh lại bị sư phụ đánh phải không?

Quách Tĩnh đỏ bừng mặt nói:

- Ta đang luyện quyền, cô đừng tới quấy rầy!

Thiếu nữ ấy cười nói:

- Ta lại thích xem ngươi bị đánh?.

Thiếu nữ ấy chính là Hoa Tranh con gái út của Thiết Mộc Chân. Nàng tuổi cũng xấp xỉ Đà Lôi. Quách Tĩnh, từ nhỏ vẫn cùng nhau chơi đùa. Nàng vì được cha mẹ yêu chiều nên tính nết không khỏi có chỗ kiêu căng. Quách Tĩnh thì tính tình ngay thẳng, lúc nàng vô lý gây sự thì nhất định không nhường nhịn, nhưng sau khi cãi cọ không lâu lại làm hòa với nhau, lần nào cũng là Hoa Tranh tự biết mình vô lý, tới năn nỉ y. Mẹ Hoa Tranh nghĩ tới việc Quách Tĩnh từng xả thân cứu mạng con gái khỏi miệng báo nên đối xử với y rất có biệt nhãn, thường đưa biếu mẹ con y thức ăn thức mặc và gia súc.

Quách Tĩnh nói:

- Ta đang chiết chiêu với sư phụ, cô tránh ra đi!

Hoa Tranh cười nói:

- Chiết chiêu cái gì? Bị đánh thì có!

Đang trò chuyện chợt có mấy tên quân Mông Cổ cưỡi ngựa phi tới, viên Thập phu trưởng đi đầu tới gần liền tung người nhảy xuống ngựa, khẽ khom lưng nhìn Hoa Tranh, nói:

- Hoa Tranh! Đại hãn gọi cô về!

Lúc ấy người Mông Cổ chất phác không biết văn hoa, xưng hô không cung kính như người Hán, tuy Hoa Tranh là con gái của Đại hãn nhưng mọi người vẫn gọi thẳng tên. Hoa Tranh nói:

- Có chuyện gì vậy?

Viên Thập phu trưởng nói:

- Sứ giả của Vương Hãn tới rồi.

Hoa Tranh lập tức cau mày, tức giận nói:

- Ta không về.

Viên Thập phu trưởng nói:

- Cô mà không về Đại hãn sẽ nổi giận đấy.

Hoa Tranh lúc nhỏ đã được cha hứa gả cho cháu nội Vương Hãn là Đô Sử, nhưng trong bấy nhiêu năm lại gần gũi thân thiết với Quách Tĩnh, tuy ai cũng còn nhỏ chẳng biết gì là tình ái, nhưng mỗi khi nghĩ tới tương lai phải chia tay Quách Tĩnh về làm vợ Đô Sử nổi tiếng rông càn ngang ngược thì vẫn không thích, lúc ấy chẩu miệng ra im lặng không đáp, một lúc sau rốt lại cũng không dám trái lệnh cha, bèn theo viên Thập phu trưởng ra về. Vốn là Vương Hãn và Tang Côn thấy Đô Sử đã lớn, muốn chọn ngày thành hôn nên sai người đưa lễ vật qua. Thiết Mộc Chân muốn nàng gặp mặt sứ giả.

Thêm Bình Luận