Anh Hùng Xạ Điêu

8.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: The Legend of the Condor Heroes Xạ Điêu Anh Hùng Truyện
Bộ 1 Xạ Điêu Tam Bộ Khúc Hệ Liệt
Quách Tỉnh tuy được bảy quái nhân nuôi dưỡng truyền thụ võ công, nhưng khi trưởng thành lại hành hiệp trượng nghĩa. ...Trái lại Dương Khang tuy được Toàn Chân thất tử thu nhận làm đồ đệ, hết lòng dạy  …
Xem Thêm

Y đưa tay trái nắm Quách Tĩnh kéo một cái ra phía sau lưng, cười nhạt nói:

- Tàn ác với trẻ con không xấu hổ à?

Bọn quân sĩ đều giơ đao chĩa mâu vây quanh Triết Biệt. Triết Biệt thấy không thể chống cự vứt thanh mã đao trong tay xuống đất. Truật Xích bước lên đánh thắng vào bụng y một quyền. Triết Biệt không hề đón đỡ, quát lên:

- Gϊếŧ ta mau đi?

Rồi dằn giọng nói:

- Tiếc cho ta không được chết dưới tay bậc anh hùng hảo hán!

Thiết Mộc Chân nói:

- Ngươi nói gì?

Triết Biệt nói:

- Nếu ta ở trên chiến trường, bị kẻ hảo hán giỏi hơn gϊếŧ chết thì cũng cam lòng. Bây giờ lại như chim ưng lớn rơi xuống đất, bị kiến cắn chết!

Nói xong trợn tròn hai mắt gầm lên một tiếng. Sáu con chó của Sát Hợp Đài đang đè con chó chăn dê xuống đất cắn túi bụi, chợt nghe tiếng gầm oai mãnh dị thường hoảng sợ nhất tề nhảy dựng lên, cụp đuôi len lét lui ra.

Đột nhiên bên cạnh Thiết Mộc Chân có một người bước ra nói:

- Đại hãn đừng cho thằng tiểu tử này khoe khoang, tôi xin đánh nhau với y.

Thiết Mộc Chân nhìn lại thì ra là đại tướng Bác Nhĩ Truật, trong lòng rất mừng rỡ, nói:

- Được, ngươi ra tỷ thí với y đi. Chúng ta không phải không có anh hùng hảo hán.

Bác Nhĩ Truật bước lên vài bước nói một mình ta gϊếŧ ngươi, cho ngươi có chết cũng vui lòng Triết Biệt thấy y thân thể cao lớn, giọng nói sang sảng, bèn hỏi:

- Ngươi là ai?

Bác Nhĩ Truật nói:

- Ta là Bác Nhĩ Truật. Ngươi chưa nghe qua à?

Triết Biệt giật mình nghĩ thầm: Từ lâu đã nghe nói:

- Bác Nhĩ Truật là anh hùng trong quân Mông Cổ, té ra là y.

Rồi ngước mắt ngạo nghễ nhìn Bác Nhĩ Truật, hừ một tiếng.

Thiết Mộc Chân nói:

- Ngươi tự khoe giỏi nghề cung tiễn, mọi người gọi ngươi là Triết Biệt, ngươi cứ so tài cung tên với người bạn thân này của ta.

Trong tiếng Mông Cổ. (Triết Biệt có nghĩa là giáo mác, cũng có nghĩa là tay thần tiễn. Triết Biệt vốn có tên khác nhưng vì y tiễn pháp như thần nên mọi người gọi là Triết Biệt, còn tên thật thì không ai rõ.

Triết Biệt nghe Thiết Mộc Chân gọi Bác Nhĩ Truật là bạn thân bèn nói:

- Ngươi là bạn thân của Đại hãn thì ta cứ gϊếŧ ngươi trước đã.

Quân sĩ Mông Cổ nghe thấy đều cười ha hả. Mọi người đều biết Bác Nhĩ Truật võ nghệ cao cường, trước nay vô địch, nổi tiếng khắp vùng sa mạc, tuy đã thấy qua tiễn pháp cao cường của Triết Biệt, nhưng nói muốn gϊếŧ Bác Nhĩ Truật thì đúng là không biết tự lượng sức mình.

***

Lúc Thiết Mộc Chân còn trẻ, bị người bộ lạc Tần Diệc Xích Ngột bắt giam, bị đóng gông giam cầm. Bộ lạc Tần Diệc Xích Ngột mở tiệc ở bến Nạn Hà, vừa uống rượu vừa dùng roi đánh đập, định làm nhục y xong sẽ gϊếŧ chết. Sau cùng, những người dự tiệc uống rượu quá say. Thiết Mộc Chân bèn dùng gông đánh tên lính canh giữ chết ngất, trốn vào rừng rậm.

Người Tần Diệc Xích Ngột đổ ra truy bắt. Có một thanh niên tên Xích Lão Ôn không sợ nguy hiểm, khẳng khái giữ y lại, đập vỡ cái gông của y vứt vào đống lửa đốt rụi, cho y lên một chiếc xe chở lông dê. Quân đuổi theo tới nhà Xích Lão Ôn tra xét, tìm tới trước xe, bốc mấy nắm lông dê lên, sắp lộ ra bàn Chân Thiết Mộc Chân. Cha của Xích Lão Ôn lúc nguy cấp chợt nảy ý khôn, cười nói:

- Trời nóng thế này ai mà núp được trong đống lông dê? Nếu y có trong đó thì cũng đã chết nóng rồi. Lúc bấy giờ đang mùa hè, ai cũng mồ hôi như tắm, đám quân đuổi theo thấy có lý bèn bỏ qua không lục soát nữa. Thiết Mộc Chân bình sinh trải qua vô số nguy hiểm, nhưng lần ấy quả thật là nguy tựa chỉ mành treo chuông.

Thiết Mộc Chân sau khi trốn thoát vô cùng vất vả cùng mẹ và em dựa vào nghề săn bắt thú rừng để sống qua ngày.

Có một hôm tám con ngựa trắng y nuôi bị một bộ lạc khác bắt trộm. Thiết Mộc Chân một mình đuổi theo, gặp một thanh niên đang vắt sữa ngựa. Thiết Mộc Chân hỏi tin tức bọn trộm, thanh niên ấy chính là Bác Nhĩ Truật, bèn nói:

- Sự khốn khổ của bậc nam nhi đều giống nhau, ta và ngươi kết bạn với nhau đi.

Hai người cưỡi ngựa đuổi theo, đuổi suốt ba ngày thì gặp bộ lạc trộm ngựa. Hai người tên bắn không phát nào sai, gϊếŧ chết mấy trăm người đối phương, đoạt lại được tám con ngựa trắng. Thiết Mộc Chân muốn chia cho y, bèn hỏi y muốn lấy mấy con. Bác Nhĩ Truật nói:

- Ta ra sức vì bạn bè, chứ một con cũng không cần.

Từ đó hai người cùng dựng nghiệp. Thiết Mộc Chân vẫn gọi y là bạn thân, quả thật là bạn bè lúc hoạn nạn.

Bác Nhĩ Truật. Xích Lão Ôn hai người cùng Mộc Hoa Lê. Bác Nhĩ Hốt là bốn đại công thần khai quốc của Mông cổ.

***

Thiết Mộc Chân vốn biết Bác Nhĩ Truật tiễn pháp như thần, bèn đưa cung tên của mình cho y rồi lập tức nhảy xuống ngựa, nói:

- Ngươi cưỡi ngựa của ta, dùng cung tên của ta cũng tính như ta bắn chết y.

Bác Nhĩ Truật nói:

- Tuân lệnh.

Rồi tay trái cầm cung tay phải lắp tên nhảy lên con ngựa quý mõm trắng của Thiết Mộc Chân. Thiết Mộc Chân nói với Oa Khoát Đài Ngươi cho Triết Biệt mượn ngựa Oa Khoát Đài nói:

- Thật có lợi cho y.

Quát rồi nhảy xuống ngựa, một tên thân binh bèn dẫn tới cho Triết Biệt.

Triết Biệt nhảy lên ngựa, nói với Thiết Mộc Chân:

- Ta đã bị vây chặt, ngươi muốn gϊếŧ ta cũng dễ như gϊếŧ một con dê. Ngươi đã cho ta tỷ thí cung tên với y ta cũng không thể không biết hay dở mà tỷ thí công bằng với y. Ta chỉ cần một cánh cung, không cần tên.

Quân Mông Cổ lại lớn tiếng khen ngợi:

- Thằng ngu này cũng gan dạ thật.

Thiết Mộc Chân bảo đưa cho y một cây cung tốt.

Bác Nhĩ Truật lúc ở chiến trường đã thấy qua bản lĩnh của Triết Biệt, biết y rất giỏi tiễn pháp, vốn không dám coi thường, nhưng lúc ấy y có cung không tên thì tiễn pháp có giỏi hơn cũng làm sao thi triển? Nghĩ thầm chắc y sẽ bắt tên của mình để sử dụng, bèn kẹp chặt hai chân thúc con ngựa quý mõm trắng phóng mau ra. Con ngựa này chạy rất nhanh, trải nhiều trận đánh, trên chiến trường người cưỡi chỉ cần dùng chân thúc để ra hiệu thì có thể tiến lui như ý trước nay Thiết Mộc Chân rất thương yêu nó.

Triết Biệt thấy ngựa của đối phương phóng nhanh, lập tức thúc ngựa bỏ chạy. Bác Nhĩ Truật giương cung lắp tên, vυ"t một tiếng, mũi tên bắn vào sau gáy Triết Biệt. Triết Biệt nghiêng người qua một bên, mắt tinh tay lẹ chụp được mũi tên. Bác Nhĩ Truật khen thầm: Giỏi quá!, lại bắn thêm một mũi. Triết Biệt nghe tiếng dây cung bật, biết tên bay rất mau không thể chụp được bèn cúi xuống nằm móp trên yên ngựa, mũi tên bay sượt qua đỉnh đầu. Lúc ấy y lập tức giục ngựa phóng về phía trước, ưỡn người ngồi thẳng lên, nào ngờ Bác Nhĩ Truật có một tuyệt kỹ bắn tên liên châu, vυ"t vυ"t hai mũi lại liên tiếp từ hai bên bắn tới.

Triết Biệt không ngờ đối phương lợi hại như thế, nhào luôn xuống dưới bụng ngựa, chân phải móc vào bàn đạp, toàn thân gần như tiếp đất, con ngựa đang phi nhanh mang y như bay là là trên mặt đất. Y uốn lưng một cái, thân hình vừa chuyển qua một bên đã lấy mũi tên bắt được lắp vào dây cung, buông dây phóng đi, mũi tên bắn thẳng vào bụng Bác Nhĩ Truật, kế lật người ngồi lại trên yên ngựa.

Bác Nhĩ Truật quát lớn:

- Giỏi lắm!

Rồi ngắm đúng vào mũi tên bay tới bắn ra một phát, hai đầu mũi tên chạm nhau, nhưng quán tính còn lớn nên cùng bay chếch ra ngoài cắm xuống mặt cát. Thiết Mộc Chân và quân sĩ đồng thanh reo hò khen ngợi. Bác Nhĩ Truật bật dây cung không phát tên, chờ Triết Biệt né qua bên phải, đột nhiên bắn luôn một phát. Triết Biệt tay trái cầm cung gạt nhẹ, mũi tên ấy rơi xuống đất. Bác Nhĩ Truật bắn thêm ba phát liên tiếp đều bị y gạt ra.

Triết Biệt dong ngựa phi mau, đột nhiên cúi xuống nhặt ba mũi tên dưới đất, lắp vào cung bắn trả.

Bác Nhĩ Truật muốn khoe bản lĩnh, nhảy lên đứng trên lưng ngựa, chân trái đạp lên yên, chân phải đá tên bay ra, rồi từ trên cao ngắm xuống bắn trả lại một mũi. Triết Biệt giục ngựa tránh qua bắn lại một phát, rắc một tiếng, mũi tên của Bác Nhĩ Truật gãy làm hai đoạn.

Thêm Bình Luận