1. Từ khi còn bé, mọi người đã gọi cô là nhóc mập, béo ú, lợn béo… Cô cũng nhanh chóng quên mất tên thật của mình. Vào một buổi chiều năm lớp 10, cô bị cả lớp bỏ lại, một mình quét dọn những chiếc lá …
1. Từ khi còn bé, mọi người đã gọi cô là nhóc mập, béo ú, lợn béo…
Cô cũng nhanh chóng quên mất tên thật của mình.
Vào một buổi chiều năm lớp 10, cô bị cả lớp bỏ lại, một mình quét dọn những chiếc lá rụng ở khu vườn sau trường.
Cơn gió thổi bay những chiếc lá, đang lúc ngẩn ngơ, cô nhìn thấy nắng chiều chiếu lên gương mặt xa lạ nào đó, anh mỉm cười dịu dàng: “Phương Nam Chi, em cần giúp một tay không?”
[Có một người đã gọi tên em vào thời khắc em tự ti nhất, vì thế, em nhớ anh cả đời.]
2. Sau này, Phương Nam Chi tốn rất nhiều công sức để mình ngày một xuất sắc hơn.
Nhưng vào lúc cụm từ “rực rỡ chói loà” đã được dùng để miêu tả cô, cô vẫn không thể tỏ tình được với anh.
Vào năm hai đại học, cô lén đi với bạn để đến xem anh chơi bóng rổ, nhìn thấy một bạn nữ vẫn luôn theo đuổi anh ráo riết đang xin số WeChat của anh.
Cổ họng Phương Nam Chi đắng chát, đứng dậy rời đi.
Nhưng vừa mới rời khỏi khán đài thì đã thấy người nào đó băng qua mọi người, đứng chắn trước mặt cô.
“Tôi không muốn add friend cậu.”
“Em đừng đi mà.”
*
Hướng dẫn đọc:
1. Nữ chính là ngọc quý bị phủ bụi trần, sẽ biến thành mỹ nữ.
2. Chênh lệch hai tuổi, nửa vườn trường, yêu thầm.
Hay