Chương 50: " Cưỡi ngựa xem hoa"

"Này tuyệt quá! Nha! Khâm ca, cái kia cũng em muốn emxem!"

Đi theo Hạ Hầu Khâm cùng nhau ở khu buôn độc quyền về tượng điêu khắc gỗ... Nam Sơ Hạ hưng phấn cực kỳ, cưỡi ngựa xem hoa qua các mặt hàng mỹ nghệ thích thú sờ ngắm ko biết chán. Biểu tình ngây thơ, hấp dẫn của nam thanh nữ tú như thu hút bao ánh nhìn...

Hạ Hầu Khâm nắm nàng tay nhỏ bé, năm ngón tay đan nhau, một mặt sủng nịch xem tiêu giai nhân ngắm nhìn đồ mỹ nghệ, đầy đăm chiêu chẳng biết chọn mua gì. Nam Sơ Hạ quay đầu, vui vẻ hỏi:

"Khâm ca, anh thích gì nào, anh cảm thấy cái nào đẹp mắt ?!"

"Chỉ cần em thích là tốt rồi, chỉ cần là Tiểu Hạ chọn anh đều cảm thấy đẹp mắt, "- Hạ Hầu Khâm cười khẽ.

"Xí, anh căn bản là không để tăm! Hỗn đãn nhà anh"

Nam Sơ Hạ quyệt cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt mất hứng, đối với Hạ Hầu Khâm nói lời nói tỏ vẻ bất mãn.Anh Họ Phóng Túng - Chương 50: "Anh không có lấy lòng em, anh thật là cảm thấy thứ mà Tiểu Hạ mua chính là đẹp mắt nhất. Nếu thật sự ko biết chọn mua gì thì cứ mua về hết, nhờ người ta ship hàng về cũng rất thuận tiện."

Cái gì đều mua về, sao có thể như thế lãng phí như thế! Hơn nửa mua 1, 2 món ko sao đẳng này là mua cả đống dù không gian rộng rãi nhưng mà nếu để nhiều vậy thì còn gì là triển lãm mỹ nghệ ?!!

Nam Sơ Hạ rầu rĩ chập chập móng tay, tùy tay chọn mua một cái.

"Vậy mua cái này đi, vừa nhỏ gọn lại khá vừa mắt "

Hạ Hầu Khâm vừa thấy tỏ ý ko mấy tán thành

"Anh lại thấy nó chẳng thuận mắt là mấy..."

Dùng khóe mắt lườm hạ hắn chỉ kia khoản, cái miệng Sơ Hạ nhỏ nhắn lặng lẽ giơ lên một cái mỉm cười,

"Kia... Vậy đổi cái hộp kia tốt hơn"

Hừ, xem như anh có quan tâm ít nhất cũng nhận ra cái hộp cô chọn lúc nãy không phải hàng tốt nhất.

Ôm cái hộp, Nam Sơ Hạ liền lập tức muốn kéo Hạ Hầu Khâm đi tính tiền. Xem bộ dáng nàng hùng hùng hổ hổ, Hạ Hầu Khâm nhịn không được cười lắc lắc đầu.

Mua xong cái hộp, lại tiếp tục đi dạo cửa hàng khác, Nam Sơ Hạ linh vụn vặt toái mua một ít cà phê, mấy cái váy sặc sỡ chỉ riêng tại đảo Balli, vài món hàng thủ công do những người trên đảo tự làm cộng thêm một bộ tranh sơn dầu sống động xem như ko bỏ phí buổi đi dạo phố.Anh Họ Phóng Túng - Chương 50: Hạ Hầu Khâm vừa thấy sắc trời cũng đã trở tối, mặt trời chiều ngã về tây, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 6giờ chiều, liên hệ người của khách sạn đưa bọn họ đến về.

.....

Trở lại khách sạn, Nam Sơ Hạ đem túi hàng vừa mua tùy ý quẳng một bên, dưới sàn giày dép cũng bị vứt bừa bãi. Còn nàng thì một thân nặng nề ngã xuống giường ...

Hạ Hầu Khâm sửa sang lại những thứ mà tiểu Hạ vứt lung tung, sau vào phòng tắm chuẩn bị nước tắm, đi đến trước giường lay lay Nam Sơ Hạ..

" Tiểu Hạ..dậy.."

Nam Sơ Hạ thấy trước mắt phóng đại khuôn mặt tuấn tú của Hạ Hầu Khâm, lười biếng nói:

"Khâm ca, em rất mệt ...nếu anh ko ngại thì cứ chủ động .em ko còn khí lực."

Thấy Nam Sơ Hạ một mặt đề phòng, Hạ Hầu Khâm cuối cùng nhịn không được cười ra tiếng.

"Anh nói em thật là. Nghĩ đi đâu vậy?! Anh chính là muốn kêu em đi tắm mà thôi. Em cho là anh muốn làm gì em sao? Tiểu sắc nữ."Anh Họ Phóng Túng - Chương 50: Haizzz!! là hiểu lầm nha, Nam Sơ Hạ sắp bị bản thân phía trước lời nói mắc cỡ chết được, lại không thể không làm bộ như một mặt chính nghĩa, tối cứng rắn bỏ lại một câu là ta nghĩ nhiều, liền chạy vào phòng tắm.

Cởϊ qυầи áo ngồi vào trong nước ấm, Nam Sơ Hạ cảm thấy toàn thân bủn rủn cơ bắp cuối cùng thả lỏng xuống dưới, thoải mái dài thở dài một hơi.

Hạ Hầu Khâm đi vào phòng tắm, vô cùng tự nhiên ngồi ở bên cạnh.., nhẹ nhàng giúp nàng vuốt ve, tiêu trừ cơ bắp mệt nhọc.

"Khâm ca... Ukmm... Thật thoải mái... Ukmn... ."

Tiểu nữ nhân nào đó không đỏ mặt chỉ huy miễn phí mĩ nam massage,

"Vật nhỏ, thoải mái sao..?"

Thân thủ chạm nhẹ lên chóp mũi Nam Sơ Hạ, Hạ Hầu Khâm làm bộ như một mặt hung ác.Anh Họ Phóng Túng - Chương 50: "Ujmm..thoải mái. " - Nam Sơ Hạ khép hờ mi tâm đáp, chợt nhớ ra điều gì đó quay lại nhìn Hạ Hầu Khâm :

" Đúng rồi Khâm ca, sau cơm tối có hoạt động gì ko,chúng ta đi tham gia bãi biển phái đối được không."

"Hoạt động a, sau bữa tối phái đối,haizzz...anh ko muốn đi đâu."

Hạ Hầu Khâm một mặt lạnh nhạt nói ra làm Nam Sơ Hạ khá thất vọng :

"Bất quá..."

" Bất quá cái gì? Khâm ca, bất quá cái gì nha! Có phải anh có trò gì hay?!"

Vốn bị đả kích ủ rũ đầu ba não, Nam Sơ Hạ vừa nghe hai chữ " bất quá" , lập tức lung lay đi lại. Mở to hai mắt, vẻ mặt kỳ vọng xem thừa nam nhân nước đυ.c thả câu.