Chương 12

Sáng sớm ngày hôm sau. Vu Tịch Tịch đánh răng rửa mặt xong liền nhớ tới lời Vu Sơ nói tối hôm qua, bảo cô sáng mai gọi hắn dậy, nên vội đi đến trước cửa phòng đối diện, cô đang định gõ cửa thì phát hiện cửa không khóa.

Cô tò mò đẩy cửa phòng ra rồi đi vào, trong phòng cực kỳ ấm áp, chăn bị kéo xuống hông, da thịt bóng loáng bại lộ ở trong không khí.

Vu Tịch Tịch luôn luôn biết rằng làn da anh họ rất trắng, dáng người cũng rất đẹp.

Khoảng thời gian trước, trong lúc vô tình cô đã nhìn qua thân thể của anh họ, lúc ấy cô cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên, rất khó tưởng tượng, một trạch nam như anh họ, địa phương nào nên to sẽ rất to, nên nhỏ sẽ nhỏ, mặc quần áo thì nhìn gầy, cởϊ qυầи áo ra thì có thịt. Tuy không đạt được tiêu chuẩn người mẫu, nhưng để đạt được tiêu chuẩn nam thần thì dư dả.

“Anh họ, rời giường, chúng ta sắp muộn rồi.”

Vu Tịch Tịch dập tắt tạp niệm trong lòng, nhẹ giọng gọi Vu Sơ dậy. Nhưng, Vu Sơ lại một chút động tĩnh cũng không có. Một tia nắng ngoài cửa sổ chiếu lên sườn mặt hắn, ngũ quan tinh mỹ như là một tác phẩm điêu khắc của thiên nhiên.

Chỉ là bọng mắt đen xuất hiện khiến này tác phẩm nghệ thuật này xuất hiện một chút tỳ vết, Vu Tịch Tịch lúc này mới nhớ ra, buổi tối mấy ngày nay anh họ hình như rất bận, có lẽ anh họ thức đêm để xử lý công việc trong hai ngày.

Nghĩ đến đây, Vu Tịch Tịch quyết định để Vu Sơ ngủ nhiều thêm một lát. Cô duỗi tay, chuẩn bị kéo chăn lên giúp hắn, nhưng cô vừa mới sờ lên góc chăn, cổ tay liền bị một bàn tay to nắm lấy. Giây tiếp theo, trời đất trở nên quay cuồng, chờ đến khi Tịch Tịch phản ứng lại, cô đã bị Vu Sơ đè ở dưới thân.

“Anh họ......” Anh tỉnh rồi sao......

Tay chân đều bị trói buộc, khiến Vu Tịch Tịch cảm thấy có chút khó chịu. Đặc biệt là nhiệt khí liên tục phả ra bên tai, càng làm cô chống đỡ không được.

“Ngô... Anh họ......”

Chỗ cổ tay truyền đến cảm giác ngứa ngáy tê tê dại dại, đốt ngón tay Vu Sơ cong lên nhẹ nhàng sờ soạng.

Vu Tịch Tịch cảm thấy bên tai tựa hồ truyền đến vài tiếng lẩm bẩm, nhưng cô không nghe rõ.

Nóng bỏng trên người làm Vu Tịch Tịch khó thở, cô vô lực giãy giụa.

“Anh họ, mau tỉnh lại, em khó chịu. Ngô......”

Lời còn chưa dứt, Vu Tịch Tịch liền cảm giác được vành tai bị thứ gì đó ướt nóng bao bọc lấy.

Cô theo bản năng phát ra một tiếng ưm, nam nhân nghe được, cho rằng cô đáp lại, động tác càng thêm càn rỡ. Thứ ướt nóng kia dần dần di chuyển từ bên tai đến giữa cổ, cằm...... Cuối cùng dừng lại ở xương quai xanh của cô.

Vu Tịch Tịch rũ mắt nhìn cái đầu chôn ở giữa cổ mình, trong lòng nảy sinh cảm giác vô lực. Cô thử động động tay, vừa động liền phát hiện trói buộc trên cổ tay đã biến mất, cô giơ tay lên vỗ vỗ đầu Vu Sơ mấy cái rồi mở miệng gọi,

“Anh họ, mau tỉnh dậy.”

“Ưʍ......”

Trong lúc ngủ mơ, Vu Sơ theo bản năng đáp lại, Vu Tịch Tịch nghe thấy liền nói thêm

“Anh họ, mau đứng lên, chúng ta sắp muộn rồi.”

Kỳ thật, thời gian vẫn còn rất sớm, chỉ là Vu Tịch Tịch sợ hắn níu giường nên gọi sớm hơn một tiếng.

“Anh... Ngô...... Ngô......”

Cánh môi truyền đến cảm giác bị đè ép, làm Vu Tịch Tịch dại ra. Còn chưa kịp phản ứng lại, một thứ gì đó ướt nóng đẩy ra hàm răng của cô, chui vào sâu bên trong, câu lấy đầu lưỡi cô.

Vu Sơ vẫn nhắm hai mắt, đôi tay nâng lên cố định đầu cô. Đầu lưỡi trơn trượt không ngừng thâm nhập, càn quét mỗi một ngóc ngách trong khoang miệng cô, nhưng động tác lại cực chậm, không biết là do ý thức không thanh tỉnh, hay là muốn từ từ nhấm nháp hương thơm.

Vu Tịch Tịch rất nhanh liền luân hãm tại cuộc tiến công mãnh liệt nay, hóa ra hôn môi là như vậy, đây là nụ hôn đầu tiên của cô. Nụ hôn đầu tiên của cô bị anh họ cướp mất......

Cô không biết mình hiện tại nên có tâm tình như thế nào, từ nhỏ đến lớn, anh họ bảo cô làm cái gì cô sẽ làm cái đó. Anh họ rất tốt đối với cô, cho nên cô rất thích anh họ. Nhưng hiện tại anh họ lại làm chuyện mà nam nữ yêu nhau mới làm với cô, anh họ......