Nói xong, người đàn ông từ trên giường đứng dậy, cả cơ thể trần trụi cứ như vậy lộ rõ hết trong không khí, Khuynh Thành mất tự nhiên dời tầm nhìn, âm thầm mắng một tiếng: "Cuồng bại lộ."
Nghe được Khuynh Thành nhỏ giọng nói thầm, Nam Lạc Kỳ xoay người, không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm cô chớp mắt.
Theo ánh mắt của đối phương gục đầu xuống, Khuynh Thành hoảng loạn túm lên chăn trên giường cố gắng che lại một chút trên người mình, lại bị đối phương nhanh chóng kéo xuống.
Khuynh Thành không đoạt được chăn của mình, liền tức giận quát: "Đồ dê xồm, anh trả chăn lại cho em."
Đối phương nghe được danh xưng của cô, đôi mắt xoay chuyển một vòng kỳ quái, trong lúc không phòng ngự, mạnh mẽ cúi đầu hôn lên nơi non mềm hồng đỏ trước ngực cô, sau đó lại ngay lúc Khuynh Thành còn chưa kịp phản ứng lại, lập tức buông ra, đứng lên, lui về phía sau ba bước.
Ra xa ba bước, Nam Lạc Kỳ liền sửa đổi thành tác phong thân sĩ bình thường, nhìn chằm chằm người trên giường một cách vô lại: "Thành Thành, thấy chưa, đây mới là dê xồm, có điều em yên tâm, đời này anh chỉ thế với em thôi."
Nói xong, anh nhặt quần áo trên mặt đất lên mặc, sau đó rời khỏi phòng trong ánh mắt căm phẫn của Khuynh Thành.
Sau khi Nam Lạc Kỳ rời khỏi, Khuynh Thành ngồi yên ở trên giường hồi lâu, trong đầu cô rất hỗn loạn, có hơi không rõ tình hình hiện tại.
Chuyện duy nhất biết đến chính là, cô và bạn tốt Nam Lạc Kỳ lên giường, vừa nghĩ tới đó, cô liền ảo não vô cùng, làm sao lại uống rượu, còn uống say nữa chứ.
Chuyện tối hôm qua, Khuynh Thành có chút ấn tượng rất mơ hồ, thế nhưng tối qua rốt cuộc là ai chủ động đây, cô nghĩ sao cũng không ra.
Không đúng, việc này không thể trách cô, muốn trách thì trách Nam Lạc Kỳ tên khốn kia, rượu đều là anh ta mua tới, nếu như anh ta không rượu thì sẽ không có chuyện sau đó.
Càng nghĩ Khuynh Thành càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể bây giờ đi tìm người nào đó hung hăng cắn một ngụm trên cổ anh ta, lúc đó mới có thể giải tỏa một ít lửa giận.
Chuyện phát sinh sau đó càng khiến Khuynh Thành hận Nam Lạc Kỳ đến nghiến răng nghiến lợi.
Nam Lạc Kỳ mua về thuốc nhất định phải tự mình bôi ở nơi đó giúp Khuynh Thành, Khuynh Thành xấu hổ không muốn, người đàn ông liền ép cô trên giường, lại cởϊ qυầи cô, đích thân bôi.
Quá trình bôi thuốc lại là một phen dằn vặt, người đàn ông thậm chí duỗi tay vào bên trong cô chậm rãi ma sát, cảm giác kia vừa nhột, vừa kí©h thí©ɧ, khiến cho toàn thân cô đổ mồ hôi nhễ nhại, mỗi khi cô muốn giãy giụa, người đàn ông liền dùng hai chân ép cô lại, khiến cô không thể nào động đậy được, một hồi bôi buốc kết thúc xong, cả người cô mềm nhũn nằm ở trên giường, mà tên đàn ông yêu nghiệt nào đó ngồi ở bên cạnh, cả người sảng khoái khỏe khoắn, quả thực là sự đối lập rõ ràng.
Khuynh Thành không hiểu, rõ ràng tối hôm qua người khổ cực chính là anh, tại sao cuối cùng người nằm trên giường mềm nhũn, mệt mỏi lại là cô.
Chuyện sau đó là càng lúc càng không nằm trong sự khống chế của Khuynh Thành, người đàn ông này, đầu tiên là dọn hành lý của anh tới nhà cô, sau đó vào ở trong phòng ngủ của cô, mỗi tối đều muốn ôm cô mới có thể ngủ, cô từng phản kháng, kết quả đều là như nhau, phản kháng không có hiệu quả.
Sau hai lần, cô mang thai, người đàn ông lại ép cô đi nhận giấy chứng nhận kết hôn, cứ như vậy, cô vừa mười tám tuổi đã chính thức trở thành người phụ nữ có chồng, nghĩ lại đều rớt nước mắt.
Mười tháng sau, con trai hai người sinh ra, gọi là Nam Hoằng Nghị, bởi vì hai người còn đang đi học, sau khi sinh con trai, Nam Lạc Kỳ thuê một bảo mẫu, thế nhưng anh rất thương yêu người con trai này, chỉ cần có thời gian rảnh ở nhà, đứa trẻ đều là tự anh chăm, điều duy nhất khiến cho người đàn ông này không thể nào chịu đựng được chính là, con trai cứ quấn lấy vợ anh.