Trên đường người qua lại đông đúc, một cô gái trẻ có vẻ rất nhàn nhã ngồi ở ghế đá ven đường nghe nhạc, tóc dài đen nhánh buộc hờ hững bên vai phải, cô cúi đầu nghiêm túc đọc quyển sách trên tay.
Màn hình từ từ lại gần có thể nhìn thấy trên tay cô là một quyển sách cổ được đóng bằng chỉ bản, bìa mặt hơi ố vàng, nếu như là người hiểu biết thư pháp, có lẽ sẽ nhìn ra được tên sách.
U Du Tiên Thư.
Bốn chữ được viết bằng chữ phồn thể, nét bút mạnh mẽ thấm qua giấy, mùi thơm của mực như đang tỏa ra thơm ngát.
Cách đó không xa, có một người đàn ông mặc áo gió màu đen, nhưng không nhìn rõ khuôn mặt, đang chăm chú nhìn cô gái.
Màn hình vừa chuyển, cô gái đã đứng lên tay cầm quyển sách kia, từ từ đi vào một cái hẻm nhỏ ven đường.
Người đàn ông chần chờ một chút rồi cũng chạy đuổi theo, hình như đang cố gắng đuổi theo cô gái.
Cô gái đi vào con hẻm có ánh sáng âm u, bốn phía yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng mèo hoang kêu văng vẳng, hình như không có một bóng người. Cuối cùng cô dừng bước, trước mặt cô là một người đàn ông thấp bé, râu mọc lởm chởm, ánh mắt đυ.c ngầu, cau mày nhìn cô.
“Ngươi là ai?” Ánh mắt của hắn nhíu lại, trong lòng có cảm giác nguy hiểm, hắn đang định chạy trốn khỏi cô gái, bỗng nhiên chỉ thấy cơ thể cứng đơ.
Trước mặt cô gái là quyển sách kia, quyển sách tự động lật qua rồi dừng lại, trong tờ giấy có ghi. Màn hình quay đặc tả, chữ trên tờ giấy là dùng loại chữ cổ để viết:
Ảo: giống như dương mà không phải là dương, giống lợn mà không phải là lợn. Tại địa hạ thực tử nhân não, năng nhân ngôn. Dùng bách chi cắm kỳ đầu lại vừa gϊếŧ chi.
Ở trong là một trang giấy màu đen, trong hình là một loài gần giống như heo.
Cô gái cười khẽ, trong tay đột nhiên xuất hiện một cành cây, tay cô chuyển động rất nhanh rồi bắn về phía người đàn ông đang đứng.
“Đừng!” Tiếng kêu thảm thiết của hắn mới kịp phát ra môt nửa, cả người đã biến mất trong không khí.
Tay cô gái làm một kết ấn khá phức tạp, quyển sách phát ra ánh sáng, một giây sau ánh sáng tan đi, tờ giấy đen nhánh đã hiện lên hình ảnh có màu sắc rực rỡ.
Cô gái tươi cười, giơ tay cầm quyển sách, ngón tay khẽ chạm vào hình ảnh trên tờ giấy:”Xong! Hì hì, Ảo thú, cuối cùng cũng bắt được một con thượng cổ dị thú!”
Trên bức ảnh, trong mắt Ảo thú có chút không hiểu.
Cô gái lắc đầu:” Nếu ngươi an phận mà sống, ta cũng không đi bắt ngươi. Hai tháng nay trong thị trấn có mấy vụ án chết người khó hiểu, mỗi thi thể đều bị mất não.”
Nói đến chuyện này, cô gái khẽ cau mũi tựa như rất bực bội:” Ta mất rất nhiều công sức mới tìm được ngươi.”
Cô gái nói xong nhanh chóng đóng quyển sách lại, quay người nhìn một chút, sau đó chạy thật nhanh đến đầu ngõ quan sát xung quanh, chân mày lại nhíu chặt hơn.
Chờ cô đi khỏi đó, từ trong góc người đàn ông áo đen hiện ra, màn hình lại gần, đó là một người đàn ông có vẻ mặt tái nhợt, hắn chăm chú nhìn cô gái càng lúc càng xa, hai mắt khẽ nhíu.
Hình ảnh dừng lại, ngọn đèn bật lên chiếu sáng cả một phòng.
“Thế nào”? Hạ Thao có chút gấp gáp nhìn Chu Hạ Ninh bên cạnh.
“Rất tốt nha.” Chu Hạ Ninh nở nụ cười, vừa rồi tuy rằng chỉ có một đoạn ngắn, nhưng mà hiệu ứng lúc tiên thư phát ra ánh sáng giữa không trung làm vô cùng tốt.
Hạ Uyên đứng bên cạnh cũng vỗ tay:” Hiệu ứng rất tuyệt!”
Không chỉ hai diễn viên chính, nhân viên trong đoàn đều đánh giá khá tốt:” Không hổ danh công ty đến từ Mỹ, cũng không uổng phí chúng ta bỏ ra một số tiền lớn.”
Đây là một đoạn trong, thật ra chỉ có một đoạn do công ty chuyên phụ trách hiệu ứng làm thử cho bọn họ kiểm tra. Lần này Hạ Thao rất quyết tâm, thề phải quay bộ phim này thật tốt, biên tập, âm thanh, hiệu ứng đều tiến hành một lần, như vậy sẽ nhanh được công chiếu.
Loại phim huyền huyễn, trình độ của diễn viên là quan trọng, nhưng mà quan trọng nhất vẫn là phần hiệu ứng.
Giống như đoạn phim ngắn vừa rồi, lúc Chu Hạ Ninh diễn trước mặt cũng không có tiên thư, lại càng không có ánh sáng, tất cả đều dựa vào cô tự tưởng tượng, đây mới chính là bài kiểm tra lớn nhất từ lúc cô vào nghề đến nay.
Khó nhất chính là không có gì.
Trước khi xem đoạn diễn thử, thật ra trong lòng cô rất lo lắng, đến bây giờ cũng coi như thả lỏng được một chút.
Bộ phim mới quay được một phần ba, cũng chưa được một nửa đâu.
Sau khi xem xong đã gần nửa đêm, Chu Hạ Ninh đi ra khỏi phòng hội nghị trong khách sạn, vừa ngáp vừa đi về phòng, thì nhận được điện thoại của Đường Điềm.
Nhờ vào vai chính, hoặc là có Hạ Thao âm thầm giúp đỡ, cô bây giờ là một mình ở một phòng, thoải mái hơn nhiều.
“Alô, Điềm Điềm.”
“Alô, Hạ Ninh, bạn có biết hôm nay mình và sư phụ chụp được gì không?He he!” Đường Điềm bây giờ đã theo sư phụ của cô ấy đi lấy tin, chũng chính là chó săn bám đuôi, thường xuyên có tư liệu trực tiếp, lần trước gặp mặt người vừa gầy lại vừa đen, nhưng cô ấy lại thích như vậy.
Chu Hạ Ninh không thể nào nghĩ được, một cô gái trẻ tại sao có thể theo người khác 24/24 vì muốn có tin trực tiếp, ví dụ như chị gái nào đó nɠɵạı ŧìиɧ hay cặp đôi nào đó bị phát hiện hẹn hò.
Có lẽ là do hứng thú?
Cô bật cười lắc đầu:” Không đoán được.”
“Bạn đoán đi!” giọng nói của Đường Điềm rất hưng phấn, hiển nhiên là không muốn buông tha cho Chu Hạ Ninh.
Nhưng Chu Hạ Ninh thật sự cảm thấy mệt mỏi:” Tế bào não của mình đều đi ngủ hết rồi, không có sức mà chơi đoán chữ.”
Nói xong, cô còn ngáp một cái thật to.
“Ai chài, bạn làm mình mất hứng quá!” Đường Điềm đột nhiên đổi giọng nói, “Mình vừa chụp được Diệp Duy Mộng, bạn có biết đêm nay cô ta ở cùng với ai không?”
Chu Hạ Ninh giật mình, bỗng nhiên nhớ lại nửa tháng trước Diệp Duy Mộng đột nhiên đến phim trường.
Diệp Duy Mộng là không mời mà đến. Cô diễn xong mới nghe trợ lý Lộ Đan nói cô có bạn học đến thăm, đang chờ bên cạnh. Cô vừa quay đầu nhìn, đã thấy Hạ Uyên đang trò chuyện vui vẻ với Diệp Duy Mộng.
Phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp có lẽ đều có loại ưu thế này, lúc nào cũng có thể bắt chuyện với đàn ông.
Cô tự nhiên sẽ không tiếp đón Diệp Duy Mộng, trực tiếp nói luôn cho cô ta biết cô muốn đi về nghỉ ngơi.
Kết quả Diệp Duy Mộng lại cười nói:” Hạ Ninh, vừa hay mình quay phim ở bên cạnh nên mới tới đây gặp bạn, bạn mệt mỏi thì cứ đi nghỉ ngơi đi, mình theo anh Uyên với mấy người đi ăn khuya.”
Chu Hạ Ninh nhìn Diệp Duy Mộng không nói gì.
Có vài người luôn suy nghĩ không thực tế, dù sao cũng không quan trọng, cô cũng không muốn nói nhiều.
Hạ Uyên vừa kết hôn chưa đến nửa năm, cô không nghĩ Diệp Duy Mộng không biết.
“Là Hạ Uyên! Chính là người đang hợp tác quay phim với bạn!” giọng nói của Đường Điềm cực kỳ hưng phấn, đây là lần đâu tiên cô chụp được scandal của diễn viên nổi tiếng đó! Tuy là Diệp Duy Mộng mới chỉ là diễn viên hạng 3, nhưng Hạ Uyên là một ngôi sao nha!
Chu Hạ Ninh nhớ tới lúc xem đoạn giới thiệu, Hạ Uyên đến khá muộn mà hắn còn nói là đi ăn cơm với bạn.
Hóa ra người bạn kia chính là Diệp Duy Mộng.
Chu Hạ Ninh khẽ cười:”Đường Điềm, bạn đúng là bà tám nhiều chuyện!”
“He he, tin tức rúng động như vậy, đương nhiên mình phải chia sẻ với bạn đầu tiên nha.”
Tắt điện thoại, tâm trạng Chu Hạ Ninh có chút xuống dốc.
Cô nhớ lại bữa ăn lần trước, cô gái tươi cười nhẹ nhàng kia, đứng bên cạnh chồng của cô ấy thì ánh mắt luôn phát ra ánh sáng hạnh phúc.
Không biết ngày mai cô ấy nhìn thấy tin tức chông của mình ôm ấp người khác, sẽ có loại phản ứng nào?
Trên đời này, mỗi ngày đều có phụ nữ gặp phải người đàn ông tệ bạc. Đôi khi cô cũng không hiểu rõ, bị giấu diếm sẽ hạnh phúc hơn hay nhanh kết thúc sẽ hạnh phúc hơn.
Ngày hôm sau, Chu Hạ Ninh phát hiện không khí trong đoàn có thay đổi. Hạ Uyên cau mày, ra ngoài gọi điện thoại.
Lộ Đan lén nói cho Chu Hạ Ninh:” Hạ Uyên bị lên báo.”
Đây coi như là tiết mục thường diễn ra trong vòng giải trí.
Tình nhân, vợ chồng xa nhau, hai người ở trời nam đất bắc không cùng một đoàn phim, có đôi khi thậm chí vài tháng không thấy mặt, chỉ nhờ vào điện thoại hoặc video để liên lạc, đàn ông cũng dễ dàng thay lòng.
Nhưng vin vào khoảng cách để làm lý do cho sai lầm của mình sao? Nói trắng ra là cái cớ đàn ông lấy ra để vì mình mà thôi.
Ánh mắt Chu Hạ Ninh nhìn Hạ Uyên cũng lạnh dần. Quay đầu, cô lại thấy ánh mắt âm trầm của Hạ Thao. Cô thầm thở dài, khép mắt không nhìn Hạ Uyên nữa.
Có lẽ hành vi của Hạ Uyên, gợi lại ký ức của Hạ Thao. Đặc biệt, bây giờ còn có cô ở đây.
Chu Hạ Ninh và Hạ Uyên đều là diễn viên chuyên nghiệp, tuy rằng trong lòng có nhiều suy nghĩ, nhưng chỉ cần quay phim bọn họ sẽ hóa thân thành nhân vật trong đó, tất cả mọi chuyện bên ngoài tựa như không tồn tại.
Chu Hạ Ninh không thể không thừa nhận, có vài người, năng lực và nhân phẩm là hoàn toàn đối lập nhau.
Hạ Uyên và diễn viên hạng ba có nɠɵạı ŧìиɧ hay không, trở thành tin tức HOT nhất trong ngày hôm nay.
Nói tin còn chưa chính xác là do phóng viên của tuần san giải trí chỉ chụp được ảnh Hạ Uyên và Diệp Duy Mộng cùng đi ăn tại nhà hàng, cũng không có thêm chứng cứ nói rằng hai người nɠɵạı ŧìиɧ.
Cho nên, khi đọc được tin tức ngày hôm sau thì Chu Hạ Ninh cũng chỉ nhíu mày, trong lòng cũng không thấy bất ngờ.
Nếu muốn từ trong cái vòng luẩn quẩn này đi lên, mỗi người đều phải có quan hệ của chính mình và một cái đầu thông minh.
Tin tức ngày hôm sau cũng không có gì mới. Hạ Uyên lên tiếng giải thích, hôm đó không chỉ có hai người, mà là có 4 người, cô gái kia cũng không phải là tình nhân của hắn mà là bạn gái của bạn hắn. Ảnh chụp giống hệt với bức ảnh trên báo ngày hôm qua, vì là ảnh chụp buổi tối nên không được rõ ràng, nhưng có thể nhìn thấy cô gái kia đang ôm một người đàn ông khác mà Hạ Uyên chỉ đứng cười ngay bên cạnh.
Lần này, dư luận lập tức ầm ỹ. Có rất nhiều ý kiến khác nhau.
Mà vợ của Hạ Uyên, Đào Tử Ý đang quay phim tại Đông Bắc cũng lên tiếng tin tưởng chồng của mình.
Chu Hạ Ninh nhìn tin tức, trong đầu còn văng vẳng cuộc điện thoại của Đường Điềm gọi đến.
“Hạ Ninh, mình chắc chắn 100% đêm đó chỉ có hai người Hạ Uyên và Diệp Duy Mộng! Căn bản là không có thêm ai khác! Càng không có người đàn ông thứ 2!”
Đương nhiên Chu Hạ Ninh tin Đường Điềm, cũng giống như cô hiểu rõ con người Diệp Duy Mộng.
Hạ Uyên hay là một người xa lạ trong giới giải trí, chỉ cần gắn mác bạn của Hạ Uyên, Diệp Duy Mộng sẽ không cảm thấy vấn đề này quá khó khăn.
Huống hồ, có người đàn ông nào mang theo bạn gái đi chơi còn để cho người khác ôm bạn gái của mình, mà mình thì chỉ đứng một bên nhìn?
Cái gì mà Hạ Uyên và người đàn ông kia là bạn tốt, bạn tốt đến mức có thể chia sẻ cả bạn gái sao?
Sang ngày thứ 3, tin tức cũng thay đổi lần thứ 3. Lần này là chụp được ảnh Diệp Duy Mộng và người đàn ông kia đang hôn nhau.
Chu Hạ Ninh nhìn tin tức giải trí trong di động, trong lòng lại vỗ tay hoan hô Diệp Duy Mộng, đúng là cầm được thì cũng buông được.
Ấn tượng của Hạ Uyên trong cô càng ngày càng kém.
Đã ăn vụng lại không muốn chùi mép. Xảy ra chuyện chỉ biết đẩy phụ nữ ra ngoài làm lá chắn. Không phải là đàn ông!
Chu Hạ Ninh ghét nhất loại đàn ông không biết chịu trách nhiệm, trong lòng suy nghĩ sẽ không bao giờ hợp tác với Hạ Uyên thêm một lần nào nữa.
Tuy rằng khả năng diễn xuất của Hạ Uyên rất tốt, nhưng cô thật sự không có tâm trạng hợp tác với người mình ghét. May mắn bộ phim này không có cảnh diễn viên chính có tình cảm với nhau.
Trò cười cứ như vậy mà kết thúc, ngày thứ 4 Hạ Uyên xin nghỉ bay đi Đông Bắc giải quyết công việc. Qủa nhiên sang ngày hôm sau báo chí đã đăng ảnh hai vợ chồng anh ta thân mật đi dạo phố.
Thật sự là nồi nào úp vung đó. Hạ Uyên có một đội ngũ xử lý scandal quá tốt.
Chu Hạ Ninh không biết Diệp Duy Mộng có đạt được mong ước của cô ta hay không, nhưng mà, một người muốn đánh một người muốn chịu, nên cô cũng không có tâm tình đi quan tâm bạn học cũ.