Edit + Beta: Camellia.
- -------------
Khóe miệng Cố Thiên Tình khẽ nhếch, quay đầu nói với Cố An Thành: "Ba, buổi sáng ngày mai ba đừng quên kêu con rời giường."
Cố An Thành nói: "Yên tâm, ba sẽ không để con đến trễ. Ngày mai là ngày con và Vũ Phỉ đi phỏng vấn, nhất định phải cố lên. Tới, Thiên Tình, ăn nhiều một chút."
"Cảm ơn ba."
Đúng vậy, ngày mai chính là ngày các nàng cùng đi phỏng vấn. Cũng là ngày vận mệnh của nàng bắt đầu biến chuyển.
Cố Thiên Tình biết, ở công trường Cố An Thành làm công sáng sớm ngày mai đột nhiên xảy ra chuyện, nên ông rời đi trước. Trước khi đi, ông đã đánh thức Cố Vũ Phỉ, sau đó bảo Cố Vũ Phỉ đánh thức nàng. Chính là Cố Vũ Phỉ làm sao sẽ làm vậy?
Đời trước nàng uống phải thuốc ngủ dẫn đến dậy trễ không đi phỏng vấn được, sau đó Cố Vũ Phỉ nói là kêu như thế nào nàng đều không tỉnh, cho nên cô ta đi trước. Lúc ấy, Cố An Thành tức giận đến hung hăng cho nàng một cái tát.
Cố Thiên Tình nhớ rõ lúc ấy trong ánh mắt Cố An Thành chỉ hận rèn sắt không thành thép, cái ánh mắt kia giống như thanh kiếm, rét lạnh đến mức nàng không dám ngẩng đầu. Hắn thương yêu nhất là con gái đầu, thế nhưng bởi vì tham ngủ mà bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, thật sự là làm hắn quá đau lòng.
Ngay lúc đó Cố Vũ Phỉ chắc hẳn rất đắc ý đi. Chính là Cố Thiên Tình vẫn muốn chứng thực phỏng đoán của bản thân, là nàng thật sự ngủ muộn,hay là Cố Vũ Phỉ căn bản không có kêu nàng.
Buổi tối cơm nước xong, Cố Vũ Phỉ nói chuyện liền đi ngủ rất sớm.
Cố Thiên Tình vốn dĩ muốn giúp Cố An Thành quét tước nhà ở, nhưng Cố An Thành bắt nàng trở về phòng nghỉ ngơi sớm, miễn cho ảnh hưởng ngày hôm sau phát huy.
Có lẽ là đêm nay thật sự đối nàng ấn tượng quá sâu, nằm ở trên giường cả đêm, đều không có ngủ.
Thẳng đến hừng đông, nàng nghe được Cố An Thành đánh thức Cố Vũ Phỉ, còn nghe được thanh âm gõ cửa Cố An Thành dần dần tăng lớn, ước chừng gần mười phút, Cố Vũ Phỉ mới bị đánh thức.
Cố An Thành dặn dò Cố Vũ Phỉ nhớ rõ kêu Cố Thiên Tình sau đó liền đi làm. Cố Vũ Phỉ vừa tỉnh tới liền cảm thấy đầu đặc biệt choáng, mơ mơ màng màng, cả người đều không dậy nổi. Đáng chết, không phải là tối hôm qua ngủ bị cảm đi? Nếu hiện tại bị cảm, nhất định sẽ ảnh hưởng tới phát huy hôm nay của ả! Nghĩ đến hậu quả này, Cố Vũ Phỉ vội vàng uống nhanh mấy ly nước.
Lúc sau, ả liền bắt đầu rửa mặt trang điểm, còn mặc quần áo mà Cố Thiên Tình cho cô ta mượn. Ở thời điểm vừa ra đến trước cửa, nàng xoay người, đi đến trước phòng Cố Thiên Tình. Nghe được tiếng bước chân, Cố Thiên Tình nhíu mày, chẳng lẽ là chính mình trách oan? Đáng tiếc......
"Cố Thiên Tình, ngươi liền ngủ chết đi! Hừ, thuốc ngủ liền khiến ngươi ngủ dậy không nổi! Chờ ngươi tỉnh ngủ, ngươi liền sẽ bị ta - Cố Vũ Phỉ cả đời dẫm đạp dưới chân! Ta muốn ngươi hối hận vì dám đối xử với ta như vậy, khinh thường ta!" Nói xong, Cố Vũ Phỉ mới thoáng hả giận mở cửa đi ra ngoài.
Cửa lớn vừa khép lại, Cố Thiên Tình mở cửa phòng, trong mắt là dày đặc lạnh lẽo. Hảo Cố Vũ Phỉ! Ngươi thật sự quá ngoan độc!
Trước cho nàng uống thuốc ngủ, nàng còn có thể miễn cưỡng coi là muốn làm nàng ngủ ngon giấc; nhưng hiện tại đã hoàn toàn có thể khẳng định tất cả đều là âm mưu hãm hại của Cố Vũ Phỉ!
May mắn nàng phát hiện ra gian kế của Cố Vũ Phỉ, không có giống đời trước để cho cô ta có cơ hội thực hiện được. Cố Vũ Phỉ, chúng ta chờ xem! Xem ai sẽ làm chết ai!
Hôm nay Hoàn Vũ phỏng vấn kỳ thật có hai buổi, không đến kịp buổi đầu, vẫn còn cơ hội buổi thứ hai. Cái này cũng là nàng sau này mới biết được, lúc ấy nàng vạn phần hối hận. Nếu nàng tranh thủ, nói không chừng còn có cơ hội.
Chính là Cố Vũ Phỉ thật sự sẽ cho nàng cơ hội sao? Hiện tại Cố Thiên Tình cho rằng nếu lúc ấy nàng đi nói cho Cố Vũ Phỉ biết, ả nhất định sẽ nghĩ cách ngăn trở.
Cố Thiên Tình trang điểm cho bản thân tinh xảo hoàn mĩ, mặc vào quần áo đã chuẩn bị tốt. Vì phòng ngừa Cố Vũ Phỉ lại làm cái gì, đặc biệt đem quần áo đã phơi thu hồi trong phòng từ tối hôm qua.
Nhìn chính mình trong gương, Cố Thiên Tình lộ ra một nụ cười vừa lòng. Trong gương là thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Mĩ lệ mà không dung tục, gợi cảm lại không thiếu thanh thoát, ánh mắt, nụ cười tất cả đều tựa điêu khắc.
Khóe miệng chỉ cần nhếch lên, cả khuôn mặt liền trở nên minh diễm động lòng người. Da trắng như tuyết, tóc đen như mực, mắt ngọc mày ngài...... Vô luận từ góc độ nào, Cố Thiên Tình đều có tiềm lực tuyệt đối trở thành một thiên hậu. Đây là lão sư đối nàng đánh giá lúc ấy. Nếu không phải vì chuyện ngoài ý muốn kia, đời trước Cố Thiên Tình như thế nào sẽ lưu lạc đến mới tới tuổi 20 đã nhanh chóng đi lấy chồng.
Cố Thiên Tình tới vừa kịp buổi phỏng vấn lần 2, nàng ngồi riêng ở sau chờ phỏng vấn. Phía trước nàng, tổ thứ nhất đã phỏng vấn xong.
Rắc.
Tiếng mở cửa vang lên, cửa lớn phòng phỏng vấn mở ra, tất cả người trong tổ thứ nhất lục tục đi ra phòng. Tất cả mọi người đều ngẩng đầu xem các nàng, có người là mặt mang ý cười, có người là mất mát cùng ảo não. Ai nắm chắc, vừa nhìn liền hiểu ngay.
Chính là ở giữa những người này, Cố Thiên Tình chỉ để ý một người —— Cố Vũ Phỉ. Cuối cùng, Cố Vũ Phỉ ra tới.
Nhìn Cố Vũ Phỉ sắc mặt mệt mỏi khó coi, hai chân nhũn ra, bộ dáng khó coi, Cố Thiên Tình khóe miệng hơi hơi giơ lên, tối hôm qua cho từng ấy lượng thuốc ngủ xem như đủ,, Cố Vũ Phỉ căn bản không có khả năng có đủ tinh lực ứng phó buổi phỏng vấn cường độ cao này.
"Tổ thứ hai chuẩn bị!" Nhân viên phụ trách tổ phỏng vấn thứ hai lại đây bắt đầu gọi người.
Cố Thiên Tình đứng lên, trong mắt lộ ra thần thái kiên định, lúc này đây, nàng nhất định phải được chọn!
- --------
20/11/2021: Cam nè Cam nè, cầu vote cho có tí motivation nha các bé iu~~ 😘.
Tự nhiên nay beat lại cảm thấy hồi trẻ thơ chọn edit bộ truyện cẩu huyết chó má hết sức. Hay là mình drop tìm bộ nào nhẹ nhàng ngọt ngào thực tế hơn để edit được hum nhỉ??? Mn cho mình ít ý kiến tham khảo dới ψ(._.)>