Chương 38

Vừa nãy đi tới anh đã phát hiện mình không nghe thấy tiếng lòng của Cố Tây Khê, bây giờ nắm tay Cố Tây Khê, thậm chí còn không nghe thấy tiếng lòng của những người xung quanh.

Anh giả vờ như không có chuyện gì mà thu tay lại, tay vừa buông ra, những tiếng lòng kia lại trở lại.

"Chúng tôi vừa chơi trò chơi nói thật lòng đấy, anh Tạ đến đúng lúc thật." Cố Tây Khê mỉm cười nói: "Vừa hay có thể nghe xem Điềm Tâm thích khách mời nam nào trong chương trình?"

Thái Điềm Tâm nở một nụ cười e thẹn: "Chị Tây Khê, chị còn cần hỏi sao? Em thích nhất." Cô ta dừng lại, nhìn về phía Tạ Thanh Từ: "Đương nhiên là anh Thanh Từ rồi."

Sắc mặt Tần Lãng tối sầm lại, những người khác thì không nhịn được mà trêu chọc.

Triệu Vân Linh cười nói: "Vừa nãy em còn nói mình là fan của Thanh Từ, bây giờ lại nói thích Thanh Từ, em không định chơi thật chứ?"

"Chị Vân Linh, chị nói bậy gì vậy." Thái Điềm Tâm đỏ mặt, giả vờ giận dỗi nói.

Tạ Thanh Từ sắc mặt nhàn nhạt, một tay đút túi, ngắt lời mọi người: "Vừa nãy tôi muốn nói một câu với cô Thái."

"Anh nói đi." Thái Điềm Tâm mặt đỏ bừng, mắt đượm vẻ tình tứ nhìn Tạ Thanh Từ.

Tạ Thanh Từ nhàn nhạt nói: "Nhà chúng tôi, chỉ có một đứa con, tôi không có em gái, đừng có gọi caca như vậy."

Thái Điềm Tâm sắc mặt lúc xanh lúc trắng, chỉ hận không có đường nào để chui xuống đất.

"Phụt." Lưu Dung Dung không nhịn được bật cười, cô ấy che miệng, xua tay nói: "Xin lỗi, tôi chỉ đột nhiên nhớ đến Tây Khê cũng từng nói như vậy."

Tạ Thanh Từ nhìn về phía Cố Tây Khê.

"Thật sao?" Cố Triệu Trung cười nói: "Vậy chẳng phải là hai người rất có duyên?"

"Không." Cố Tây Khê lắc đầu, nghiêm túc nói: "Chỉ có thể nói là gia đình của hai chúng tôi đều hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước, thực hiện chính sách quốc gia, thực hiện kế hoạch hóa gia đình, hạnh phúc cả đời, chỉ sinh một con, nam nữ bình đẳng."

Trong nháy mắt, bầu không khí mập mờ, những bong bóng nhỏ, đều bị Cố Tây Khê bóp chết trong trứng nước.

Căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Không ai biết phải tiếp lời thế nào.

Ngay cả Tạ Thanh Từ cũng nhất thời không nói nên lời, từ trước đến nay, chỉ có anh khiến người khác bối rối, không ngờ hôm nay vận may xoay vần, đến lượt anh rồi.

Đây chính là câu nói truyền thuyết thiện hữu thiện báo ác hữu ác báo, không báo ứng thì chưa đến lúc thôi.

"Sao vậy? Tôi nói sai à?" Cố Tây Khê liếc mắt nhìn mọi người.

Mọi người có thể nói sai sao, dù sao đây cũng là chính sách quốc gia, chỉ có thể gật đầu: "Đúng, cô nói quá đúng rồi."

Cố Tây Khê lúc này mới hài lòng.

Cô nhất định phải chọc vỡ tất cả những bong bóng màu hồng, ghép đôi cái gì chứ, chị đây solo!

Gây ra chuyện này, nếu còn có người chọn cô ghép đôi, chắc chắn là bị mù rồi.