- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ảnh Hậu Nói Cô Ấy Không Có Đối Tượng
- Chương 71
Ảnh Hậu Nói Cô Ấy Không Có Đối Tượng
Chương 71
Mấy người bọn họ đều là người vô cùng quyết đoán, đã nói là làm.
Về đoàn phim không thành vấn đề, Mạnh Thiệu Kỳ nhiều người quen, lập một đoàn phim rất dễ dàng, một mình chị Lý có thể chống đỡ nửa giang sơn.
Về mặt đầu tư lại càng không cần nói, ngồi ở đây không thiếu người có tiền, ví dụ như cha vợ của Vân Cẩm Thời, ví dụ như Kiều Tri Viễn, ngay cả Du Lê cũng có thể xuất ra không ít tiền đầu tư.
Nhạc đầu cuối phim, nhạc đệm linh tinh gì đó, hai người Du Lê và Đường Đường là có thể ôm trọn.
Chỉ cần kịch bản thích hợp, trực tiếp tìm diễn viên là được, thêm đủ diễn viên lập tức khai máy, chính là tốc độ như vậy.
Nhưng hiện tại Vân Cẩm Thời còn đang quay một phim khác, tạm thời không dành ra được thời gian, đương nhiên cũng không cần cô tranh thủ thời gian, giai đoạn chuẩn bị tiền kỳ những người khác sẽ làm, cô chỉ cần đợi cầm kịch bản làm quen vai diễn là được rồi.
Vì thế mấy người ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm, bàn bạc một chút, thời điểm chuẩn bị bắt đầu hạng mục này, trong phút chốc mọi người đều trở nên bận rộn, chỉ có Vân Cẩm Thời và Đường Đường hai người nhàn nhã muốn chết.
Ban ngày Vân Cẩm Thời đóng phim, Đường Đường cầm một chiếc túi nhỏ ở bên cạnh nhiệt tình cổ vũ, buổi tối trở về khách sạn liền biến thành không thể miêu tả.
Đáng tiếc chính là sự hài hòa vừa rồi, tác giả bày tỏ bản thân cũng không thấy rõ.
Không biết là vì nguyên nhân gì, dáng người Đường Đường gần đây tựa như búp măng non mùa xuân đột nhiên bắt đầu đâm chồi, trước kia cô ấy có chút suy dinh dưỡng, vóc dáng thấp bé, vừa gầy lại bằng phẳng, vừa nhìn là biết có vấn đề về phát triển.
Sau khi được Vân Cẩm Thời nhận nuôi một đoạn thời gian, cơ thể dần đẫy đà hơn chút, vóc dáng cũng cao hơn chút, nhưng vẫn cứ chia đều ở tuyến dưới.
Trong khoảng thời gian này cô ấy cao lên rất nhanh, thậm chí làm người ta có một loại ảo giác một ngày không gặp sẽ cao lên một đoạn, nhưng quả thật không tính là ảo giác, qua hai tháng, quần áo mua khi trước mặc lại vẫn có chút chật.
Chủ yếu là chỗ tay áo có vẻ hơi ngắn, trông không quá vừa người.
Vân Cẩm Thời không nhịn được đo cho cô ấy, rốt cuộc thành công đột phá một mét sáu, 160.5 cũng là vượt qua rồi không phải sao? Nhưng Vân Cẩm Thời cao đến một mét bảy, bởi vậy lúc Đường Đường dựa sát vào cô vẫn là một chú chim nhỏ như trước.
Khi Vân Cẩm Thời quay được khoảng một nửa bộ phim hiện tại, Mạnh Thiệu Kỳ gửi cho cô bản đầu tiên của kịch bản, để cô xem trước, sau khi Vân Cẩm Thời xem xong câu chuyện cũng ngạc nhiên đến ngây người, cô không ngờ Mạnh Thiệu Kỳ lớn mật như vậy, lần đầu tiên quay phim điện ảnh đã dám đề cập tới đề tài này.
Hoàn cảnh trong nước tương đối mà nói không tính là cởi mở, đối với đồng tính luyến ái, đa phần mọi người vẫn không thể tiếp nhận, mà phim truyền hình đề tài đồng tính thậm chí không có cách nào phát sóng trên truyền hình vệ tinh, chỉ có thể làm phim chiếu mạng mà phát sóng, nhưng sẽ có khả năng rất lớn bị kiểm duyệt.
Mạnh Thiệu Kỳ thế mà lại định quay đề tài đồng tính, hơn nữa vấn đề đề cập tới còn rất sắc bén.
Kịch bản nói về một cô gái tên A Vưu, cô ấy là một người đồng tính, sau khi tuổi A Vưu càng ngày càng lớn, luôn bị trong nhà ép hôn, tính cách cô ấy có hơi yếu đuối, không thể phản kháng lại cha mẹ mình, bởi vậy ngày càng sốt ruột.
Khi A Vưu mượn rượu tiêu sầu gặp được một chàng trai, hai người trò chuyện với nhau thật vui, A Vưu nương cảm giác say đánh bạo nói ra những rắc rối của mình, không ngờ chàng trai nói với cô ấy, anh ta cũng là người đồng tính.
A Vưu và chàng trai trở thành bạn bè, thường xuyên kể cho nhau nghe những chuyện vui và không vui, khi bị ép hôn một lần nữa, chàng trai nói với cô ấy, chúng ta kết hôn giả đi.
A Vưu có hơi động tâm, suy nghĩ xong liền đáp ứng, hơn nữa còn đề ra ước pháp tam chương với chàng trai, sau khi kết hôn ở cùng nhau, ai làm việc nấy, nhưng không thể tùy ý dẫn bạn gái (bạn trai) về nhà, muốn làm chuyện đó phải đi khách sạn.
A Vưu cho rằng bản thân đã thoát khỏi bể khổ, nhưng cô ấy ngàn vạn lần không ngờ tới, ngay từ đầu đây đã là một cái bẫy.
Người đàn ông vốn không phải người đồng tính, hắn ta chỉ muốn lừa hôn, sau khi kết hôn A Vưu bị giam cầm, người đàn ông cưỡng bức cô ấy, ý đồ làm cô ấy sinh một đứa con.
A Vưu cũng từng thử cầu cứu hàng xóm, nhưng nhận được lại là: Chuyện nhà người khác chúng tôi không tiện quản.
Cô ấy cũng từng báo cảnh sát, nhưng chỉ nhận được dăm ba câu hòa giải.
Thậm chí ngay cả người nhà của cô ấy cũng nói: Người đàn ông rất tốt đấy, con còn có gì không hài lòng?
Nhất là sau khi xu hướng tính dục của cô ấy bị người đàn ông tiết lộ cho người nhà, người nhà lại vô cùng ủng hộ người đàn ông, bởi vì bọn họ cảm thấy A Vưu thích con gái là một loại bệnh, một loại bệnh tâm thần.
Qua những con chữ trong kịch bản có thể đủ cảm nhận được một áp lực sâu sắc, cô gái tên A Vưu kia bị tất cả người bên cạnh hãm hại, mà những người đó thậm chí còn giương cờ hiệu là vì muốn tốt cho cô ấy.
Nét mặt mọi người được miêu tả từ những dòng chữ rất sống động, sau khi Vân Cẩm Thời xem xong, hồi lâu cũng chưa hồi thần, đây là một kịch bản rất tốt, có thể rất áp lực, cũng có thể rất ít người xem, nhưng Vân Cẩm Thời vẫn muốn quay.
Cô biết, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều cô gái bởi vì xu hướng tính dục đặc biệt trong mắt người khác mà bị kỳ thị, bị xa lánh, thậm chí bị ép buộc kết hôn sinh con.
Nhất là ở những nơi xa xôi, đồng tính luyến ái trong mắt bọn họ là bệnh tâm thần, cần phải đưa đi chữa trị.
Cô nghĩ cùng lúc khi làm công việc bản thân yêu thích, có phải cũng có thể làm chút gì vì cộng đồng nhỏ yếu thế này của các cô?
Dù cho chỉ là một chút cũng tốt, bởi vì xã hội vốn chính là được từng chút từng chút thay đổi mà thúc đẩy, từng chút thay đổi tích góp lại mới hình thành dáng vẻ của hôm nay.
Lại qua 10 năm 20 năm nữa, có lẽ lâu hơn, nhưng sẽ có một ngày, thích người cùng giới không bao giờ là chuyện không thể nói ra nữa, không bao giờ là chuyện bị người ta cười nhạo nữa, mỗi người đều có thể can đảm theo đuổi tình yêu của bản thân, những người ngoại trừ xu hướng tính dục thì không có gì khác biệt với người khác, có thể có được tự do chân chính.
Hơn nữa kịch bản ngoại trừ nói về chuyện này, còn châm biếm cưỡng bức tìиɧ ɖu͙© trong hôn nhân và "hợp pháp" bạo lực, hôn nhân vĩnh viễn không nên là chiếc khiên bảo vệ cho bạo lực, đây cũng là vấn đề rất nhiều nữ giới trên thế giới gặp phải.
Kịch bản này phải quay, Vân Cẩm Thời không muốn quan tâm dư luận, không muốn quan tâm ánh mắt những người khác, cô chỉ muốn quay kịch bản này ra, dù cho chỉ cần một số người sau khi xem phim điện ảnh này hiểu được, lĩnh ngộ được điều gì, cũng đủ rồi.
Sau khi Vân Cẩm Thời nghiêm túc xem kịch bản này vài lần, liên lạc với Mạnh Thiệu Kỳ, vốn trong kịch bản này vẫn có một số cảnh tình cảm, là A Vưu và cô gái cô ấy gặp được sau này, Vân Cẩm Thời cảm thấy trong đó có một đoạn không hợp lý lắm, thảo luận với Mạnh Thiệu Kỳ hồi lâu, thảo luận mãi đến khi điện thoại sắp hết pin, lúc này mới thôi.
Thích một kịch bản sẽ luôn đã tốt còn muốn tốt hơn, muốn quay ra được tốt nhất.
Trong quá trình quay Vân Cẩm Thời cũng rút ra được chút thời gian, trao đổi với Mạnh Thiệu Kỳ và nhóm biên kịch một chút, đây là kịch bản ban đầu, cũng không phải sẽ quyết định ngay, còn phải trải quay vài lần chỉnh sửa.
Nhưng Mạnh Thiệu Kỳ đã bắt đầu tìm diễn viên chính, anh ta lan truyền tin tức trong vòng quan hệ của bản thân, còn hẹn một số diễn viên tương đối thích hợp đến thử vai, cũng hoan nghênh những người khác tự tiến cử.
Vân Cẩm Thời cũng bị anh ta kéo đi, muốn tham khảo ý kiến của cô một chút, dù sao Vân Cẩm Thời cũng là một trong những người sáng lập chính, lựa chọn vai diễn đương nhiên phải tham khảo ý kiến của cô.
Vân Cẩm Thời lại dẫn theo Đường Đường, hai người các cô hiện giờ đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, thật sự không muốn tách nhau ra.
Nhưng Đường Đường thế nào cũng không nghĩ tới, Phong Tuyết cũng tới thử vai, hơn nữa lại còn thử vai chị gái có cảnh diễn tình cảm với A Vưu trong phim, sau khi Đường Đường xác định quan hệ, ánh mắt nhìn một số sự việc liền không giống lúc trước.
Ví dụ như... bây giờ cô ấy nhớ tới trước đây Phong Tuyết muốn hôn trộm Vân Cẩm Thời, trong lòng liền trào ra nước chua, trực tiếp biến thành một quả chanh tinh, ngay cả lớp vỏ cũng chua chua đắng đắng, ánh mắt nhìn Phong Tuyết phải gọi là phức tạp.
"A Thời, chị có cảm giác được vị chua trong không khí không?" Đường Đường sâu kín nói.
"Ừm?" Vân Cẩm Thời rất mờ mịt.
Đường Đường kề sát bên tai Vân Cẩm Thời: "Phong Tuyết kia lúc trước còn muốn hôn trộm chị! Nhưng lúc đó em ở bên cạnh, ngăn cản cô ta."
Trong lòng quả chanh tinh có chút do dự, cô ấy không muốn can thiệp vào việc kết bạn của Vân Cẩm Thời, bởi vì như thế sẽ có vẻ cô ấy lòng dạ hẹp hòi, nhưng cô ấy thật sự không muốn Vân Cẩm Thời có nhiều liên hệ hơn với Phong Tuyết, bạn bè bình thường là được rồi, đóng vai người yêu gì gì đó... Cô ấy sẽ chua chết mất!
Vân Cẩm Thời cũng không biết khi ấy còn từng xảy ra chuyện như vậy, nhưng nhìn thấy dáng vẻ Đường Đường chua thành một quả chanh tinh lại không nhịn được cười: "Chua quá nhỉ? Chị muốn nếm thử một chút."
Đường Đường vốn đang ghen, mặt lập tức đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Đừng... Bây giờ đang ở bên ngoài..."
"Không việc gì, chị cũng không để ý để người khác biết quan hệ của chúng ta đâu, nhưng nếu em xấu hổ thì thôi." Vân Cẩm Thời dẫn Đường Đường ra phía trước, lúc này thử vai vẫn chưa bắt đầu, cô đi gặp Phong Tuyết trước.
Phong Tuyết cũng có chút bất ngờ: "Cô cũng đến đây thử vai à? Tôi nghĩ vai diễn của cô đã trực tiếp xác định rồi, không cần thử vai nữa."
"Tôi đến xem tình hình tuyển chọn những vai diễn khác, vừa lúc thấy cô nên đến đây tán gẫu với cô đôi câu." Tay Vân Cẩm Thời vẫn còn đang nắm lấy Đường Đường, Phong Tuyết vừa cười nói: "Đã lâu không gặp, Đường Đường cũng đã trưởng thành thành người lớn rồi, hơn nữa càng lớn càng xinh."
"Đó là đương nhiên, Đường Đường là tiểu tiên nữ của tôi đấy." Vân Cẩm Thời nhanh chóng cúi đầu hôn Đường Đường một cái, tuy rằng chỉ hôn sườn mặt, nhưng sự thân mật lộ ra luôn khiến người ta cảm thấy quan hệ hai người bọn họ không đơn giản.
Sắc mặt Phong Tuyết khẽ biến đổi: "Các cô đây là..."
"Hai chúng tôi ở bên nhau." Vân Cẩm Thời mỉm cười: "Đúng, chính là ở bên nhau mà cô nghĩ, biểu cảm này là thế nào, không phải cô kỳ thị đồng tính luyến ái chứ?"
"Sao lại..." Phong Tuyết hoàn toàn ngây ngốc, cô ta vốn không nghĩ tới Vân Cẩm Thời sẽ ở bên Đường Đường, bởi vì trước đây cô ta vẫn nghĩ Vân Cẩm Thời là thẳng, nên mới không dám quang minh chính đại theo đuổi cô.
Vì thế hiện tại trong miệng liền có thêm chút cay đắng.
Quả chanh tinh Đường Đường đầy ngại ngùng, nhưng vẫn đánh bạo tuyên bố chủ quyền: "Đúng, bọn em ở bên nhau."
Sự đề phòng của cô ấy trong chớp mắt cũng trở nên nhiều hơn, chủ động kề đến hôn Vân Cẩm Thời, vị trí hôn còn là nơi mà năm đó Phong Tuyết muốn hôn.
Chụt! Hôn siêu cấp vang.
______________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
_:3" _ Dạo gần đây giả gay nhiều lắm, thật sự phải cẩn thận lừa hôn, kết hôn giả và vân vân, thật sự không đáng tin!
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ảnh Hậu Nói Cô Ấy Không Có Đối Tượng
- Chương 71