Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ảnh Hậu Này Có Chút Phiền

Chương 25-3: Vấn đề

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Thanh Dạ bên này cũng là một hồi luống cuống tay chân, con chuột hamster kia xuất hiện trong nháy mắt, cô sợ tới mức run tay, trà trực tiếp đổ lên quần áo, lần này không cần cô tìm kiếm con chuột đồng chết tiệt kia, chứng cứ xác thực.

Cô nhanh chóng thay đổi một bộ quần áo, liền nhìn thấy Nhϊếp Trúc Ảnh âm thầm chọc chọc chọc đem chậu Thủy Tiên kia che dấu, không khỏi muốn cười, cô nhìn trộm màn hình, kìm lòng không đậu nhìn chằm chằm động tác nhỏ lơ đãng của đối phương, đợi đến khi livestream sắp kết thúc.

Nhϊếp Trúc Ảnh quan niệm thời gian rất mạnh, năm phút cuối cùng, cô đem chuột hamster nhốt vào l*иg sắt, "Còn bốn câu hỏi cuối cùng, mọi người có thể hỏi, sau khi hỏi xong, tôi cũng có một chuyện muốn cùng các bạn tuyên bố."

Người hâm mộ nhao nhao chạy bình luận, ai nấy đều bảo cô cứ tuyên bố trước, sau đó mới hỏi vấn đề.

Nhϊếp Trúc Ảnh nhìn thời gian, nhắc nhở, "Các bạn nếu không hỏi, cũng sẽ không có cơ hội hỏi. Chỉ còn bốn phút cuối cùng."

Trong lúc phát sóng trực tiếp một mảnh kêu rên, bốn câu hỏi của mọi người rất nhanh được đặt lên đầu, toàn bộ đều là vấn đề riêng tư.

Câu hỏi đầu tiên: Fan gõ một loạt tên của các nghệ sĩ nam, sau đó gõ tiếp một câu - Ai trong đây có khả năng phim giả tình thật với Trúc?

Câu hỏi thứ hai: Có yêu cầu gì với một nửa kia?

Câu hỏi thứ ba: Nếu Trúc thực sự kết hôn, sau khi kết hôn muốn ở nhà chơi với con cái, hay tiếp tục làm việc chăm chỉ cho sự nghiệp.

Câu hỏi thứ tư: Trúc thích nữ nhân hay là nam nhân?

Nhϊếp Trúc Ảnh cười tủm tỉm xem xong bốn vấn đề, nhanh chóng trả lời, "Không có khả năng, không có yêu cầu, không nghĩ tới, chưa từng thử qua."

Hạ Thanh Dạ lặp đi lặp lại câu trả lời cuối cùng của Nhϊếp Trúc Ảnh nhiều lần, đột nhiên nở nụ cười.

Trong lúc livestream fan đều trợn tròn mắt, vốn định thảo luận một chút đề tài riêng tư hơn, kết quả nữ thần căn bản không bị lừa. Bốn câu hỏi hóc búa như vậy vẫn không thể khiến Nhϊếp Trúc Ảnh lộ ra bất cứ thông tin gì, kẻ hủy diệt đề tài cũng không tàn nhẫn như Nhϊếp Trúc Ảnh.

Chỉ có Hạ Thanh Dạ biết, đây chính là câu trả lời chân thật nhất của Nhϊếp Trúc Ảnh.

Nhϊếp Trúc Ảnh hắng giọng, "Hôm nay là mùng một tết, chúc các vị một năm mới vạn sự như ý, học hành lên một tầm cao mới. Sau cùng, tôi muốn tuyên bố một tin tức tốt, năm mới, tôi có thêm một vị hôn phu, hôn lễ chưa định, cảm ơn mọi người. Hẹn gặp lại lần sau! "

"Nữ thần, đừng đi."

"A a a a, xuyên tim, Trúc chị thật độc ác."

Hạ Thanh Dạ ngẩn người một chút, nhìn chằm chằm điện thoại một hồi lâu, mới yên lặng cất điện thoại di động lại, xuống lầu sửa soạn nấu đồ ăn trưa.

Cùng lúc đó, Nhϊếp Trúc Ảnh vừa mới kết thúc livestream, điện thoại của Chu Linh liền ập tới, "A a a, Nhϊếp Trúc Ảnh, em điên rồi đúng không, tết này em còn có thể để cho chị yên tĩnh một hồi sao, nói cái gì vị hôn phu, chị cho tới bây giờ cũng không biết em có thêm một vị hôn phu. Em thành thật khai báo cho chị, nếu em dám nói dối một câu, chị trực tiếp đến gϊếŧ em, em có tin hay không?"

Nhϊếp Trúc Ảnh ôm Nhu Nhu vào trong ngực, vuốt một tay lông, "Chị đến nha~ Chị biết em hiện tại ở nơi nào sao?"

Chu Linh bị cô chọc tức ngửa mặt lên trời, thiếu chút nữa ngất xỉu, biết cứng không được, chỉ có thể mềm nhũn, vì thế chậm lại giọng nói, "Em có biết em vừa rồi là đang livestream hay không, tin tức lại lên hot search, bùng nổ tin tức."

Nhϊếp Trúc Ảnh thấy người đại diện an tĩnh lại, mới nói, "Cửa hôn sự này là thế hệ của ông nội em định ra, em nói như vậy chỉ vì muốn khiến cho cha em yên lòng, miễn cho bọn họ động một chút liền đến quấy rầy em."

Chu Linh ngược lại đã gặp qua ba Nhϊếp cùng mẹ Nhϊếp một lần, đối với Nhϊếp Trúc Ảnh bất đắc dĩ cô hiểu rất rõ, dù sao cũng là hai thế hệ, tư duy bất đồng, cách làm càng bất đồng, "Vậy em tốt xấu gì cũng nên thông báo trước với chị một tiếng."

Nhϊếp Trúc Ảnh bĩu môi, "Em nói trước với chị, chị sẽ để cho em nói?"

Chu Linh câm nín, đúng là khẳng định không có khả năng, nếu không ngay cả livestream cũng trực tiếp hủy bỏ.

Trong lúc nhất thời, hai đầu điện thoại đều im lặng.

Cuối cùng vẫn là Chu Linh phá vỡ phần trầm tĩnh này, "Nếu tin tức này em đã công bố rồi, có cần bộ phận quan hệ công chúng ra sức duy trì một chút hay là đăng thêm một thông báo linh tinh gì đó không?"

Nhϊếp Trúc Ảnh dứt khoát cự tuyệt, "Không cần, nên như thế nào vẫn là như thế đấy, để lại một chút không gian cho công chúng, lưu lại một chút ảo tưởng cho bọn họ."

Cũng là lưu lại cho chính mình một con đường lui.

"Vậy chị đi chào hỏi công ty bên kia một tiếng, tính tình em có thể thay đổi hay không, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng đắc tội với lãnh đạo công ty."

"Đắc tội, vừa vặn có thể đi ra ngoài mở phòng làm việc."

Chu Linh biết Nhϊếp Trúc Ảnh một năm nay đã bắt đầu trù tính chuyện tự mở phòng làm việc, nghe cô thản nhiên nói ra như vậy, trong lòng vẫn có vài phần an ủi, đối phương không kiêng kị nói với cô, hiển nhiên là tin tưởng cô, vì thế trêu ghẹo, "Lúc em đi có muốn suy nghĩ đến việc bắt chị theo hay không? Tốt xấu gì chị cũng hầu hạ em nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, hơn nữa, dùng người vẫn là dùng người quen tương đối thuận tay nha, chị Nhϊếp Trúc Ảnh cắt đứt cô, nhẹ nhàng nói một câu, "Có thể nha."

Chu Linh không hiểu sao cảm động, cô là người tự biết mình, đều nói trong giới này, nghệ sĩ quật khởi phải dựa vào người đại diện mới có thể lăn lộn đến cơm ăn, cô là ngược lại, cô đi theo Nhϊếp Trúc Ảnh, thân phận địa vị mới nước lên thuyền lên.

"Chị đi gọi điện thoại cho công ty trước, Trúc Ảnh, chúc mừng năm mới, chúc em mọi chuyện như ý."

"Chị Linh, chúc chị năm nay mai nở hai đoá."

Chu Linh là một người ly hôn, nghe đối phương chúc phúc không chút nghiêm túc như vậy, vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng bất đắc dĩ cúp điện thoại.

Nhϊếp Trúc Ánh ở trong phòng lại ngơ ngẩn một hồi, mới xuống lầu.

Vừa vặn đã đến giờ cơm, Hạ Ngạn Bác sớm ngồi ở phòng khách xem xuân vãn tối hôm qua phát lại, một người cũng xem say sưa.

Hạ Thanh Dạ chuẩn bị ba món mặn, nhìn thấy Nhϊếp Trúc Ảnh đi xuống, nhắc nhở, "Có thể ăn cơm, đi rửa tay trước."

Nhϊếp Trúc Ảnh vốn định đi vào toilet, thấy Hạ Ngạn Bác lại đi tới trước mặt anh, "Này, tôi đã công khai hôn ước, tin tưởng rất nhanh cha và mẹ tôi sẽ gọi điện thoại hỏi anh, anh có nghĩ ra cách ứng phó chưa?"

Hạ Ngạn Bác ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, "Yên tâm, tôi sẽ không rớt dây xích."

Cùng ở trên thuyền giặc, Hạ Ngạn Bác cũng không thể làm chuyện tổn hại đến lợi ích chung của mọi người, "Ngược lại, tùy tiện công khai như vậy sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của cô trong giới showbiz?"

Nhϊếp Trúc Ảnh hừ cười một tiếng. Chủ động công khai tình cảm, so với bị người ta chụp được cùng người khác lén lút, hoặc là cùng một số người có gia đình âm thầm qua lại, mấy năm nay cô không làm những chuyện phiền lòng loạn thất bát tao kia, đã được coi là một cỗ thanh lưu trong giới giải trí, còn không cho phép cô có một vị hôn phu sao?

Hai người nói chuyện hoàn toàn không có ý kiêng dè, Hạ Thanh Dạ đem cuộc nói chuyện của bọn họ nghe xong, đợi đến khi Hạ Ngạn Bác tới, còn nhiều miệng hỏi một câu, "Anh, anh và Nhϊếp tiểu thư định làm cái gì?"

Hạ Ngạn Bác lo lắng, từ sau khi nhìn thấy Nhϊếp Trúc Ảnh đùa giỡn em gái nhà mình, anh không có chủ động hỏi đến chuyện nụ hôn kia, cho dù giờ phút này đối diện với ánh mắt tò mò của em gái, anh cũng hỏi không ra miệng, thẳng thắn nói, "Chúng ta đều không hài lòng với hôn sự này, sớm giải quyết hôn ước, hai người mới có thể tìm được một nửa còn lại của mình."

Điều này cũng giống như phong cách làm việc của hai người, chủ động xuất kích, so với bị động thừa nhận còn tốt hơn.

Sau khi ăn xong, Nhϊếp Trúc Ảnh thấy Hạ Thanh Dạ đổ ra rất nhiều miếng ngô, rắc gia vị lên trên, cô còn tưởng rằng đối phương muốn làm cái gì để ăn, từ khi ăn sủi cảo đối phương làm, còn có một bàn thức ăn này, cô lại có chút thích.

Hơn nữa không cần vắt kiệt đại não đấu trí đấu dũng với Hạ Ngạn Bác, Nhϊếp Trúc Ảnh tự nhiên sẽ không sinh ra tâm tư đi dọa Hạ Thanh Dạ, khiến cho ấn tượng về mình kém đi một chút, tốt nhất là không cần phải đi tìm Hạ Ngạn Bác cáo trạng.

"Đây là đồ ăn nhẹ?"

"Không phải."

"Vậy đây là cái gì?"

Hạ Thanh Dạ ngẩng đầu nhìn cô một cái, ý vị thâm trường nở nụ cười, "Tôi vừa mới tra tư liệu một chút, đều nói chuột thích ăn loại đồ ngọt ngọt này, tôi rắc chút thuốc chuột lên trên, dụ dỗ con chuột kia đi ra, nó vừa ăn, đại khái sẽ một mạng ô ô ô."

Nhϊếp Trúc Ảnh: "..."

"Tôi chuẩn bị nhiều hơn một chút, đến lúc đó mỗi nơi trong nhà đều rải một chút."

"Không được."

"Tại sao không?"

Cái gì gọi là nhấc tảng đá đập chân mình, Nhϊếp Trúc Ảnh cuối cùng cũng lỡ miệng một phen, cô thốt ra, "Bởi vì Nhu Nhu sẽ ở trong nhà đi tới đi lui, tôi sợ nó không cẩn thận đem thứ này ăn, bằng không cô chờ tôi đi rồi, lại diệt chuột?"

Hạ Thanh Dạ liên tục lắc đầu, "Vậy cũng không được, tôi chỉ cần nghĩ đến con chuột kia xuất hiện trên giường của tôi, lông tơ liền dựng thẳng, nhất định phải tìm ra nó. Nhu Nhu sẽ không ăn thứ này."

Nhϊếp Trúc Ảnh vắt hết óc suy nghĩ, làm sao có thể khiến Hạ Thanh Dạ bỏ đi ý nghĩ này, nhưng suy nghĩ nửa ngày, mình đã thả chuột nhỏ lên livestream, vạn nhất Hạ Thanh Dạ nhìn thấy thì làm sao bây giờ?

Nhϊếp Trúc Ảnh liền điên cuồng đi theo phía sau Hạ Thanh Dạ. Hạ Thanh Dạ vào phòng bếp, cô cũng đi theo vào phòng bếp, Hạ Thanh Dạ đi đến đại sảnh, cô lại đi theo đến đại sảnh.

"Cái kia."

"Làm sao vậy?"

Nhϊếp Trúc Ảnh rối rắm, cắn răng một cái, trợn to mắt, làm ra bộ dáng ta rất hung dữ, "Con chuột nhỏ kia là của tôi, cô không thể đầu độc nó!"

Hạ Thanh Dạ thấy dáng vẻ hùng hổ của cô, liền nhếch môi cười, "Tại sao tôi phải nghe lời cô, có biết con chuột kia thiếu chút nữa dọa chết tôi không? Một câu nói của cô liền sẽ bỏ qua à? Vậy ai bảo cô lúc trước không trông coi nó thật kỹ?"

Nhϊếp Trúc Ảnh thấy cô không chịu thỏa hiệp liền nóng nảy, "Đừng nha, tôi cam đoan không để nó gây sự, hơn nữa, còn có ba ngày, không, bốn ngày, tôi liền đi rồi, về sau sẽ không có chuột bò đến đầu giường cô."

"Làm sao cô biết nó trèo lên đầu giường tôi?"

Nhϊếp Trúc Ảnh hận không thể đánh mình hai cái, cái này gọi là không đánh tự khai.

"A, cô cố ý!"

Nhϊếp Trúc Ảnh lập tức không đủ sức lực, bất quá loại khí thế này cũng chỉ yếu ba giây, ba giây sau, cô lại hợp tình hợp lý, "Cô cũng không nghĩ rằng cô đã cho tôi thêm bao nhiêu phiền toái, nếu như không phải bởi vì cô say rượu, cắn tôi, sau đó tôi lại không cẩn thận bị người khác chụp hình, có thể có nhiều chuyện như vậy sao? Tôi có cần phải trực tiếp công khai hôn ước không?"

Rất tốt, lại thu sau tính sổ. Hạ Thanh Dạ sờ cằm, thần sắc phức tạp nhìn đối phương, "Cho nên, cô là bởi vì tôi cắn cô mới thả chuột đồng bên gối tôi?"

Nhϊếp Trúc Ảnh bĩu môi, cô là bởi vì hy vọng Hạ Ngạn Bác chán ghét mình, tốt nhất là chủ động đề nghị giải trừ hôn ước cho nên mới thả.

Hạ Thanh Dạ phi thường dứt khoát, "Tôi cắn cô, sau đó cô cũng cắn tôi, vậy bây giờ lại thả chuột để hù dọa tôi, tôi chịu chút thiệt thòi là được rồi, chuyện này hôm nay chính thức xem như hòa nhau, sau này nếu cô còn dám hù dọa tôi, coi chừng tôi bắt một con rắn thả ngay đầu giường cô."

Nhϊếp Trúc Ảnh lúc này rùng mình một cái, cô thích tiểu động vật lông xù, nhưng cái loại sinh vật lạnh như băng này thì thôi.

Hạ Thanh Dạ thở dài, sâu kín nói, "Để bù đắp cho tâm linh bị tổn thương trước đó của tôi, hôm nay cô phải mời tôi xem phim."

Nhϊếp Trúc Ảnh: "..."

Không phải vừa mới nói là hòa nhau sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »