Người dẫn chương trình nói rằng có ba khách mời khác đang đến. Hạ Chỉ Ngôn cùng những người khác giả vờ vui mừng.
Lên sân khấu đầu tiên là một thanh niên, tên là Hà Hi, nghe nói là thành viên của nam đoàn nổi tiếng, cầm micro hát một bài.
Đường Vãn Ngưng lắng nghe xong bèn khen ngợi hát hay.
Hạ Chỉ Ngôn nhìn biểu cảm của ca sĩ Tư Anh, trong lòng cười trộm, nghĩ, Tư Anh giờ phút này đại khái đang cố gắng nghẹn việc không cho là đúng trong miệng.
Sau khi Hà Hi ngồi xuống, chính là thời gian biểu diễn của hai vị khách quý bay ra ngoài.
Hạ Chỉ Ngôn càng thêm mất hứng thú.
Kết quả khi giọng nói của thiếu nữ vang lên, cô ấy lập tức ngồi thẳng người.
Bình luận trên màn hình cũng bắt đầu nhận ra.
[Đậu má, giọng nói này, không phải giọng nói kim cương của cục cưng nhà tôi sao?]
[A a a Nam Khê Nam Khê!! Có phải là em hay không!]
[Vậy mà lại giấu diếm giỏi như vậy?!]
[Fan hoàn toàn không biết được chút tin tức nào luôn?! Đến chương trình giải trí rồi?!?]
Trong tiếng thảo luận sôi nổi, Giang Nam Khê ôm đàn ghi ta đi ra, cô đeo tai nghe, vừa đàn vừa hát.
Đây là một bản tình ca nhỏ rất ấm áp dịu dàng, giai điệu nhẹ nhàng, rất hợp với mùa xuân.
Trong nháy mắt nhìn thấy Giang Nam Khê, Hạ Chỉ Ngôn ngây ngẩn cả người.
Nhìn ra vẻ mặt của cô ấy, Giang Nam Khê trừng mắt nhìn về phía cô ấy. Hạ Chỉ Ngôn còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe Đường Vãn Ngưng hét lên: "A a a!"
Hạ Chỉ Ngôn: "..."
Giang Nam Khê bật cười, cúi đầu gảy dây đàn, động tác tay vừa chuyển, làn điệu thay đổi, những người khác đi theo tiếng nhạc.
Là Nguyễn Thu Trì!!!
Nhất Giang Thu Thủy là thật đó!!!
[Đậu má, chị cả chị hai vậy mà lại một mình bay ra ngoài nhận chương trình giải trí. Đây tính là cái gì? Yêu đương công phí của đôi tình nhân nhỏ?]
[Fan couple có thể cút ngay một chút được không a, tự mình sướиɠ được không? Đừng chạy ra nhảy loạn.]
[Thật phiền đám fan hâm mộ tuyển tú các cậu, hai người này ai vậy, tôi cũng không biết.]
[+1, tôi chỉ muốn yên lặng xem chương trình giải trí, đừng cãi nhau được không.]
Đường Vãn Ngưng nhìn ngây người, cô không nhịn được nói: "Rất xứng đôi."
Hạ Chỉ Ngôn ngồi bên cạnh nàng mờ mịt: "Cái gì rất xứng đôi?"
"Hai cô ấy." Đường Vãn Ngưng nâng cằm: "Chị Hạ, chị không cảm thấy sao?"
"Em nói với chị, couple của hai cô ấy rất nổi tiếng, vô cùng dễ cắn đường. Có muốn em đề cử cho chị không?"
Hạ Chỉ Ngôn: "Couple là cái gì?"
Đường Vãn Ngưng: "... Chị không biết?"
Hạ Chỉ Ngôn lắc đầu.
Cô ấy là một diễn viên cuồng diễn, cuồng công việc, làm gì cũng nghiêm túc.
Nhưng chuyện ngoài công việc, cô ấy cũng không quan tâm lắm. Ngoại trừ Giang Nam Khê.
Đường Vãn Ngưng giải thích ý nghĩa của couple, lại mạnh mẽ bán An Lợi cho Hạ Chỉ Ngôn.
Hạ Chỉ Ngôn bình tĩnh nói: "Các cô ấy còn nhỏ, cái này coi như yêu sớm."
Đường Vãn Ngưng nghẹn họng, không cam lòng nói: "Giang Nam Khê nhỏ nhất trong đoàn cũng đã mười tám tuổi rồi, yêu sớm chỗ nào?"
[Không nghĩ tới trong khách quý lại có người nằm vùng của Nhất Giang Thu Thủy chúng ta!]
[Đường Vãn Ngưng sẽ cắn người mất!]
[Biểu cảm của Hạ Ảnh Hậu giống như: Thế giới này không liên quan đến tôi.]
Chờ màn biểu diễn kết thúc, Giang Nam Khê bèn chào hỏi các vị diễn viên lão làng, thái độ ngoan ngoãn, vô cùng đáng yêu. Nguyễn Thu Trì cũng ngọt ngào, dỗ các chị em vô cùng vui vẻ.
Đến trước mặt Hạ Chỉ Ngôn, Giang Nam Khê đang do dự có nên tiết lộ quan hệ với Hạ Chỉ Ngôn trước mặt mọi người hay không, lo lắng mình quá mức đột ngột gây phiền phức cho Hạ Chỉ Ngôn, liền thấy Nguyễn Thu Trì kéo tay cô, kéo cô: "Nam Khê, đứng ngây ra đó làm gì?"
"Cô không biết chị Hạ?"
Nguyễn Thu Trì yểm trợ cho sự sững sờ của đồng đội, sợ Hạ Chỉ Ngôn tức giận vì động tác chậm nửa nhịp của Giang Nam Khê, vội vàng nói: "Chị Hạ, Nam Khê là fan của chị, có thể hơi ngượng ngùng."
Nhưng mà, động tác ổn thỏa như vậy ở trong mắt Hạ Chỉ Ngôn lại giống như là tuyên bố chủ quyền.
Không biết tại sao, trong đầu cô ấy lại nghĩ tới lời Đường Vãn Ngưng vừa nói.