Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ảnh Hậu Của Phỉ Boss Vừa Ngọt Vừa Manh

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dư Nghệ lúc này nhịn không được nghiêm túc đánh giá hắn lần nữa. Vóc dáng của Phỉ Hành Vân rất cao, cô miễn cưỡng cũng chỉ có thể đứng được tới cằm của hắn. Lúc quay đầu lại, có thể nhìn thấy những đường cong tuyệt mỹ trên gương mặt hắn. Đôi môi mỏng luôn mím lại tạo thành một cái đường thẳng tắp, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy người này không thân thiện, ngoại hình tốt như vậy, mũi cao thẳng, đồng tử đen láy thâm thúy, giống như người bình thường không thể lọt được vào mắt hắn.

Tuổi không tính là lớn, nhưng giữa mày đã có vết hằn, khoảng cách giữa bọn họ lúc này rất gần, tuy là Dư Nghệ đã từng gặp qua không ít người đẹp trai trong vòng, nhưng tim vẫn không thể kiềm chế được mà tăng nhịp đập.

Người này thật sự rất đẹp trai!

Nếu như hắn không quá lạnh lùng khó tiếp xúc, không biết có bao nhiêu người theo đuổi hắn đâu.

Nhưng mà tiếc là hắn là Phỉ Hành Vân.

Dư Nghệ cũng biết bản thân đang tìm một mục tiêu khó tiếp cận nhất. Ai mà không biết Phỉ đại boss tâm cao khí ngạo, người đẹp ở Trục Lãng vô số, xinh đẹp quyến rũ ngây thơ đáng yêu, kiểu gì cũng có mà còn có thể tính bằng đội bóng.

Nhưng mà người này một chút tai tiếng cũng không có.

Trước kia cô từng nghe thấy có người động tâm tư với hắn liền lập tức bị đuổi khỏi công ty.

Dư Nghệ dùng sức xoa xoa hai bên thái dương, ngẩng đầu, nổ lực nặn ra một nụ cười lấy lòng: “Vậy anh đi trước đi.”

Tâm tư mỗi người ở đây đều đang theo đuổi những suy nghĩ khác nhau, nhưng trên mặt vẫn bày ra vẻ ấm áp. Vương Thu Hoa thấy bọn họ muốn rời đi, vội vàng đứng lên hết sức cung kinh mà tiễn Phỉ Hành Vân cùng Dư Nghệ ra cửa, lúc thấy họ lên xe còn liên tục nói lời cảm ơn.

Việc nào ra việc đó, các phóng viên không thể biến tang lễ thành công cụ thăng quan phát tài của họ xác thật là nhờ có lực uy hϊếp của Phỉ Hành Vân.

Sở Thanh Y cũng nói lời từ biệt với Vương Thu Hoa, đi cùng bọn họ một đoạn đường, tuy là trên đường không nói chuyện, nhưng Dư Nghệ bị kẹp ở giữa hai người này vẫn không khỏi rùng mình một cái.

Cũng may là xe đậu ở bên ngoài không xa. Chỉ còn hai chiếc xe đang chờ, chiếc Porsche màu đen an tĩnh đậu bên đường, giống như mãnh thú đang ngủ đông lặng yên không một tiếng động, che khuất chiếc Maserati màu lam bên cạnh.

Liếc mắt một cái Dư Nghệ liền biết chủ nhân của hai chiếc xe này là ai.

Cô len lén nhìn Sở Thanh Y, quả nhiên, hắn bị Phỉ Hành Vân chèn ép không chỉ là một cái đầu đâu, sắc mặt hắn rõ ràng trầm xuống, chắc là đang tính trở về chạy đi mua chiếc xe mới.

Đứa nhỏ này, trước sau đều tích cực như vậy.

Tài xế chiếc Porsche đi xuống mở cửa ghế sau xe ra, Phỉ Hành Vân khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn Dư Nghệ một cái, tài xế rõ ràng là bị làm cho kinh ngạc, ông ấy sửng sốt một chút, vội vàng chạy qua phía cửa xe bên kia, động tác nhanh chóng mở cửa xe.

Dư Nghệ cười với ông ấy, đang chuẩn bị lên xe, Sở Thanh Y đột nhiên lên tiếng: “Cùng nhau trở về đi!”

Dư Nghệ sửng sốt, bước chân khựng lại tại chỗ, có chút mờ mịt nhìn về phía hắn.

Sở Thanh Y đang dựa vào cửa xe, hai tay khoanh lại, đôi mắt màu hổ phách giống như đang che giấu sự ôn nhu vô hạn.

“Không phải em cũng phải đi về sao? Vừa lúc tôi cũng phải đi, cùng nhau đi đi.”

“Nhưng mà…”

“Phỉ tổng công việc bận rộn, không cần làm phiền anh ta.”

Thanh âm của hắn vẫn ấm áp như cũ, giống như một gió mát lạnh thổi qua vào buổi sáng mùa hè oi bức, nhưng chỉ có Dư Nghệ mới nhìn ra được đáy mắt của hắn đang cất giấu một nỗi buồn.

Sở Thanh Y có địch ý với Phỉ Hành Vân. Điểm này rất rõ ràng. Chẳng lẽ hắn cũng hoài nghi tai nạn xe cộ của cô có quan hệ với Phỉ Hành Vân?

Nói đến đây, thì cần phải nhắc lại Sở Thanh Y chính là người đầu tiên hoài nghi tai nạn xe cộ có khả năng có vấn đề.
« Chương TrướcChương Tiếp »