Ông Hùng nghe vậy thì thấy Như Ý nói cũng đúng. Cát Tường chỉ bị tạm thời thôi. Biết đâu ngày mai Cát Tường khỏe lại thì sao. Ông thừa biết Cát Tường vốn không phải là đứa trẻ đơn giản chút nào.
" ừm.. vậy thôi cháu cho anh hai của cháu ngủ đi. Bác về đây. Cháu có gì cần giúp đỡ thì cháu cứ nói. Bác sẵn sàng giúp đỡ cháu biết chưa ". Ông Hùng nói rồi lên tiếng chào tạm biệt cùng Tuần và Tài ra về. Trước khi về Tuấn còn khẽ nhìn về Như Ý bằng ánh mắt ẩn ý. Như Ý cảm giác được ánh mắt bất thiện của Tuấn thì cô dựng cả gai óc.
" Như Ý.. chị cũng về đây. Mai chị lại đến thăm anh hai em sau. Còn vài ngày nữa là lễ tốt nghiệp. Nếu anh hai của em được xuất viện thì đưa anh hai đến trường làm lễ nha ". Siêu Thấm cũng lên tiếng chào tạm biệt. Ánh mắt của cô nhìn về Cát Tường mang theo nồng đầm yêu thương nhưng Cát Tường cố ý hay vô tình không muốn để ý đến.
" Anh về nha Như Ý. Mai anh lại đến thăm em. Em muốn ăn gì mai anh mang vào cho em. Muốn chăm sóc Cát Tường cho thật tốt thì em phải mạnh khỏe mới được. Nhìn xem em gầy đi không ít rồi đó. Ráng giữ sức khỏe cho tốt, nếu không anh sẽ lo lắm đó. Em biết không hả ? ". Thái Trác Long cố tình chọc Như Ý một câu. Anh cưng chiều nựng nhẹ má của Như Ý một cái, nhưng ánh mắt lại không quên nhìn về Cát Tường một cái để xem phản ứng của Cát Tường như thế nào.
Như Ý nghe vậy thì đỏ mặt. Trái tim non nớt của cô tự nhiên đập gia tốc cực nhanh. Cái cảm giác này cô cũng đã từng trải qua khi Cát Tường công khai hôn cô cách đây không lâu. Không lẽ đây là người ta gọi là rung động đầu đời hay sao.
" Anh Long đừng lo. Em tự biết chăm sóc cho chính bản thân mình mà ". Như Ý mỉm cười trả lời.
" Vậy thì tốt. Mai em muốn ăn gì anh sẽ đem đến cho em. Sức khỏe là quan trọng nhất mà. Em mà đổ bệnh anh sẽ rất rất lo lắng đó ". Thái Trác Long khẽ cười ngọt ngào nói. Ánh mắt của anh còn nhìn thoáng qua Cát Tường đang cười như một tên bị si ngốc.
Cát Tường bỏ qua ánh mắt thâm dò của Thái Trác Long. Anh vẫn cười như tên ngốc. Anh ngẩn đầu lên trời đếm mấy ô gạch trên trần nhà, nhưng một bàn tay của anh giấu dưới gối khẽ nắm lại thật chặt làm nổi lên một hàng gân xanh rì, giống như anh đang kiềm chế một thứ cảm xúc gì đó ghê gớm lắm vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
Con trai yêu bằng mắt, bằng tìиɧ ɖu͙© thì ngược lại con gái yêu bằng tai. Mấy lời ngọt ngào như đường ai mà không muốn nghe. Như Ý cũng vậy. Cô đỏ mặt rồi lên tiếng.
" Anh về cẩn thận đó. Chúc anh ngủ ngon ".
" Ưʍ.. mai gặp. Em cũng ngủ ngon ". Thái Trác Long nói, rồi anh đi lại thì thầm vào tai của Như Ý một câu.
" Anh sẽ mơ về em ".
Thái Trác Long nói xong thì mặc kệ Như Ý đỏ mặt ngượng ngùng thì anh mỉm cười bước đi.
" Rầm... ". Cánh cửa được đóng lại thì Như Ý cũng thở dài vì một ngày dài mệt mỏi. Trái tim của cô vì mấy lời ngọt ngào của Thái Trác Long mà thật lâu còn chưa lấy được bình tĩnh.
Cát Tường bề ngoài không nhìn ra hờn giận gì. Có trời mới biết cơn bão ghen tuông trong lòng anh có thể ập đến và phá tan mọi thứ bất cứ lúc nào.
Như Ý tạm gác lại chuyện cô bị Thái Trác Long chọc ghẹo. Cô lại ngồi trên giường bệnh của Cát Tường. Như Ý nhìn thoáng qua Cát Tường một cái, rồi như nhớ ra cái gì đó Như Ý vỗ nhẹ vào trán của mình một cái. Cô đưa cái đầu nhỏ ngửi ngửi vài hơi trên người của Cát Tường.
" Chết cha.. lo chơi sáng giờ quên tắm cho anh hai rồi. Mà từ giờ mình phải đảm nhận nhiệm vụ tắm cho anh hai mỗi ngày sao ta ". Như Ý thì thầm nhỏ một câu. Cô nhéo mắt lại nhìn Cát Tường rồi tính toán. Với tư duy của Cát Tường hiện tại thì làm sao mà tự tắm được.
Nghe Như Ý nói vậy thì hai má của Cát Tường cấp tốc nổi lên 2 án mây đỏ ửng, càng lúc càng đỏ. Cát Tường nhân lúc Như Ý phân tâm thì anh khẽ nuốt nước miếng một cái. Ánh mắt đầy mong chờ nhìn về phía của Như Ý, như thể muốn nói " Anh chỉ chờ có bao nhiêu đó đó, nhanh nhanh đi em "
" Anh hai... Đi tắm rồi đi ngủ nè. Tối rồi, tắm muộn quá không tốt đâu ". Như Ý mỉm cười ngọt ngào lên tiếng.
Trong mắt cô hiện tại thì tuy Cát Tường là chàng thanh niên trai tráng to xác thật, nhưng bác sĩ có nói qua là Cát Tường bây giờ tư duy chỉ như một đứa trẻ 5, 6 tuổi thôi mà. Mà đã là 5, 6 tuổi thì làm gì biết tự tắm. Cho dù có biết tắm thì cũng không sạch mà. Cô là em gái duy nhất của anh mà. Cô không giúp anh thì ai giúp. Có câu anh em hoạn nạn có nhau. Cô không vào địa ngục thì ai vào.
" Không chịu... Anh không đi tắm đâu... ". Cát Tường lắc đầu ra vẻ sợ sệt rồi nhích người lùi lại một chút cho giống một đứa trẻ lười đi tắm.
Hai cánh tay của anh quơ qua quơ lại phản đối kết hợp với hai cái má ửng hồng làm Như Ý khẽ cười lớn tiếng. Anh hai của cô không giống cô hồi nhỏ chút nào. Cô còn nhớ như in ngày đó. Lúc nhỏ mỗi lần Cát Tường kêu đi tắm có bao giờ cô có hành động giống Cát Tường bây giờ đâu. Chẳng hiểu sao cô thấy Cát Tường phản đối như vậy làm cô lại nổi máu lên muốn chọc ghẹo Cát Tường nhiều một chút.
" Anh hai ngoan nà.. Tắm xong được ăn kem chịu không. Anh hai ngoan đi tắm đi. Ngày mai em mua đồ chơi mới cho ". Như Ý lại ngọt ngào dụ dỗ anh như dụ dỗ một đứa trẻ vậy.
" Có đồ chơi mới hả.. Vợ nói thật không ? ". Cát Tường lại cười ngây ngô nói. Đôi mắt sáng như sao của anh nghe thấy có kem tươi và đồ chơi thì tràn đầy ý cười nhìn về Như Ý. Hai má của anh lại càng lúc càng đỏ như đang mong chờ cái gì đó sắp đến.
" Em nói thật mà.. ngoan nào. Tắm xong có kem ăn liền ". Như Ý cười như vợ hiền lên tiếng.
" Ưʍ.. Vợ ơi anh nói nhỏ cho nghe cái này nè ". Cát Tường vẫy tay nói.
Như Ý nghe vậy thì cúi nhẹ đầu nghe Cát Tường thì thầm vào tai của mình vài câu.
" Vợ ơi... không tắm một mình đâu. Sợ ma lắm ". Cát Tường chu cái nhỏ đỏ mỏng nói thật nhỏ vào tai của Như Ý. Anh làm như thể nói lớn một chút thì mấy con ma sẽ nghe được vậy.
" Hahaha... ". Như Ý nghe vậy thì mỉm cười thật tươi. Anh hai nam thần của cô tiếng tăm lẫy lừng khắp vùng mà cũng có ngày hôm nay. Chắc cô phải kiếm máy quay phim để quay lại cái khoảnh khắc này quá. Cô phải để khi nào Cát Tường tỉnh táo thì cô cho anh xem anh dễ thương cỡ nào. Đáng yêu chết đi được mà.
" Anh nói nhiều quá. Vào tắm nhanh nà ". Như Ý mỉm cười ra dáng một người em có trách nhiệm nói rồi kéo Cát Tường vào nhà tắm của bệnh viện.
Cát Tường do bị chấn thương khá nặng nên bước chân của anh có chút khó khăn. Như Ý phải cố hết sức mới đưa được thân thể cao hơn 1m8 của Cát Tường vào trong nhà tắm.
" Anh hai tự cởi đồ hay để em giúp ". Như Ý đỏ mặt có chút ngại ngùng nói nhỏ nhỏ sợ người khác nghe được.
Như Ý tính để cho Cát Tường tự tắm vì dù gì nam nữ lớn rồi cũng có khác mà. Nhưng cô lại nghĩ đến lúc cô còn nhỏ, là một tay của Cát Tường nuôi cô khôn lớn. Anh tắm rửa cho cô, đút cháo cho cô, dạy cho cô những bước đi đầu tiên vào đời. Anh vừa làm cha, vừa làm mẹ, vừa là một người anh trai hoàn mỹ. Từ trước đến giờ anh hai của cô chưa bao giờ phàn nàn vì sự có mặt của cô. Nếu hiện tại cô vì một lý do nhỏ không đáng kể mà từ chối không giúp đỡ Cát Tường vượt qua khó khăn lúc này, thì cô làm người quá bất nhân, bất nghĩa rồi.
Cát Tường không khác Như Ý là mấy. 2 án mây hồng trên mặt càng lúc càng đỏ, nhưng lỡ phóng dao phải theo dao thôi.
" Vợ ơi... Anh không biết làm.. tay anh đau lắm... ". Cát Tường chớp đôi mắt to tội nghiệp nhìn Như Ý nói.
Gương mặt đẹp trai không khác gì nam thần của anh đang làm nũng, bất giác làm tim của Như Ý đập như điên.
" Khụ... khụ... ". Như Ý quay mặt đi ho nhẹ một cái. Không khí rất nhanh trở nên ám muội vô cùng.
Vì tránh làm phiền đến người khác phải đợi lâu. Vì đây là nhà tắm công cộng mà. Nên Như Ý hít một hơi rồi nhón chân lên, rồi cô đưa tay lên thật cao để cởϊ áσ cho Cát Tường. Cái áo bệnh viện của anh rất nhanh bị Như Ý lột bỏ. Body của con nhà võ hoàn mỹ đập vào mắt của Như Ý, làm cái mặt của cô đã nóng nay lại càng nóng hơn. Cô đã biết anh hai của mình rất đẹp rồi, nhưng hiện tại cô vẫn không thoát được cái mị lực cực hạn của Cát Tường đang bày ra, dù là cô được công khai nhìn body của Cát Tường mỗi ngày, và công khai ôm anh ngủ hằng đêm nhưng vẫn cảm giác nhìn không đủ.
Cát Tường thu hết những phản ứng đáng yêu của Như Ý vào trong mắt. Ở một góc độ Như Ý không thấy Cát Tường đã nở một nụ cười ngọt ngào cực đẹp chưa từng có. Đã bao lâu rồi anh và cô chưa tắm chung với nhau rồi. Lúc nhỏ toàn là anh tắm cho Như Ý. Bây giờ được Như Ý tắm cho thì anh cảm giác trong người lâng lâng khó tả làm sao đó.
" Anh ngồi xuống ghế đi. Cao quá em với không tới đâu ". Như Ý ho nhẹ một cái nói.
" Ờ... Anh biết rồi. Vợ ơi... Anh ngồi đây được không ? ". Cát Tường chỉ cái ghế nhỏ ngây ngô nói.
Tuy anh là người tập võ, sức khỏe cũng tốt hơn người bình thường. Nhưng trải qua một cuộc phẫu thuật dài làm anh bây giờ vẫn chưa phục hồi, nên cảm giác đau đầu chóng mặt làm anh thấy choáng váng thật. Anh mím môi chịu đau không để Như Ý biết được anh đang không khỏe chút nào. Ngồi xuống cái ghế nhỏ thì anh mới thấy khá hơn một chút.
Như Ý cũng lo lắng sức khỏe của anh không tốt nên nhanh chóng bỏ qua mặc cảm nam nữ mà làm việc. Cô tẩm ướt cái khăn tắm, tạo bọt xà phòng rồi tắm cho Cát Tường. Như Ý làm rất nhẹ nhàng và tránh mấy vết thương lớn trên người anh, giống như cô sợ Cát Tường đau vậy.
Từ cổ của Cát Tường, Như Ý lau dần xuống ngực của anh, rồi tới cánh tay của anh rồi lau dài xuống bụng. Như Ý nhìn đến bộ phận nam giới của Cát Tường đang thay đổi hình dạng thì cô thoáng qua một tia lung túng, mặc dù cô đã niệm thần chú trong đầu là hai người chỉ là anh em, mãi mãi là anh em. Nhưng coi bộ thần chú của cô không linh chút nào. Dù gì cô cũng chỉ là cô gái chuẩn bị bước sang tuổi 14. Mấy cái này là lần đầu tiên cô được trải nghiệm, nên chuyện lúng túng, lóng ngóng chân tay là chuyện bình thường.
" Vợ ơi .. nữa đi ". Cát Tường cầm một ít bọt xà phòng trên người rồi chét vào má của Như Ý.
Như Ý thấy Cát Tường chơi dơ tính la cho anh một trận, thì khi cô thấy nụ cười ngây ngô trên môi anh làm tất cả lời cô tính nói nuốt ngược vào trong.
" Từ từ chứ.. Anh gấp cái gì, dù gì tắm cũng xong mà ". Như Ý ngại ngùng lên tiếng.
" Anh hai ngoan nà.. Hay vậy đi. Em tạt nước ở chỗ này. Anh lấy tay tự rửa chỗ này được không ? ". Như Ý ho nhẹ một cái nói.
" Không thích... không thích mà ". Cát Tường lắc đầu chu môi cười như một đứa trẻ nhỏ nói. Anh thổi bọt xà phòng mặc kệ Như Ý đang đỏ mặt và ngại ngùng khó xử.
Thấy anh ngây thơ như vậy làm Như Ý cũng hết cách. Ai bảo nhà này chỉ còn cô và Cát Tường là người một nhà mà thôi. Người thân trong gia phả thì vì đồng tiền tính toán lẫn nhau. Cô không làm thì ai làm bây giờ.
Như Ý nhắm mắt lại. Ý nghĩ đơn giản trong đầu cô là cô không thấy là được. Tay của Như Ý lại đầy xà phòng nhẹ nhàng rửa cái bộ phận nam giới quan trọng của Cát Tường. Như Ý do nhắm mắt nên khi cầm phải cái bộ phận đã cứng như thép của Cát Tường thì cô có cảm giác như mình đang cầm phải cái vòi của con voi con nhỏ xíu, à không phải nói là bự chà bá mới đúng, chỉ khác với vòi con voi là nó cứng như một khúc củi nhỏ mà thôi.
" À.. thì ra hôm bữa anh hai không phải lấy khúc củi nhỏ chọt vào người mình, mà thủ phạm chính lại là nó ". Như Ý nghĩ thầm trong đầu.
Nếu lúc này Như Ý mở mắt ra thì chắc chắn sẽ thấy phản ứng khác biệt của Cát Tường làm gì giống với một người bị thiếu hụt tư duy đâu. Cát Tường bây giờ đã hiểu rõ câu nói " chơi với lửa có ngày bị lửa đốt là gì rồi ". Hiện tại Anh sướиɠ không dám rên, muốn nhiều hơn lại không thể, lửa du͙© vọиɠ trong người đang thiêu đốt từng thớ thịt trên người của anh. Cảm giác đê mê làm Cát Tường thở dốc, 2 tay nắm lại thật chặt. Anh rất muốn, muốn nhiều hơn như vậy nữa. Bàn tay của Như Ý vẫn làm loạn cái chỗ quan trọng nhất của anh, làm anh thích không chịu nổi.
Cát Tường cảm giác như mình sắp tới đỉnh rồi thì bất ngờ một gáo nước lạnh tạt cái vèo vào thằng nhóc nhỏ của anh, làm bao nhiêu cảm giác thích thú lúc trước tan biến theo mây khói. Nếu cảm giác của Cát Tường lúc này có hình tướng, thì bạn có thể thấy một thanh sắt bị nung nóng đến 1000°c, bỗng nhiên nó bị một gáo nước tạt vào, nó bốc khói nghi ngút và phát những tiếng kêu xì xèo như để lại di chúc theo ngôn ngữ của chính nó.
" Xong rồi nà... ". Như Ý lấy khăn lau khô người cho Cát Tường, rồi mặc lại áo bệnh viện cho anh.
Chẳng biết là vì cô đυ.ng trúng vết thương trên người anh hay là anh chưa được thỏa mạn mà mặt của Cát Tường nhăn nhó khó coi cực kỳ, ánh mắt ai oán của anh nhìn về Như Ý giống như một chú chó nhỏ không được ăn no vậy. Cát Tường nhìn Như Ý đang mặc lại đồ cho mình thì anh thực sự muốn khóc, rất muốn khóc... ƯỚC GÌ cho anh được kéo dài thêm 5 phút.
Như Ý mặc kệ Cát Tường không vui mà kéo anh vào giường bệnh. Trong tâm trí của cô thì Cát Tường như một đứa trẻ thích nghịch nước bắt đứng lên thay đồ thì không vui thôi. Thằng nhóc tên Summo cạnh nhà cô cũng 5 tuổi đó. Nó cũng như Cát Tường vậy. Đi tắm là không chịu lên. Khóc thảm thương nữa là chuyện khác.
Do mất ngủ đêm hôm trước, nên Như Ý cho Cát Tường ngủ xong thì cô cũng lăn ra ngủ mặc kệ trời, mặc kệ đất. Đèn bệnh viện cũng đã tắt, chỉ còn một vài ánh đèn hiu hắt mà thôi.
Như Ý đã say ngủ nên một nụ hôn nhẹ nhàng hôn trên mi mắt của cô mà cô không hề hay biết. Bóng của một chàng trai in trên tường hôn nhẹ lên môi của cô gái nhỏ ngọt ngào da diết.
" Chúc em ngủ ngon.. ".
.
.
__ Bản quyền thuộc về tác giả ITS_ME_2210 💖💖 Facebook- Tung Hoành Lục Giới 💖💖___ Nước Mỹ ngày 23/5/2018.💖💖. Viết và xuất bản chỉ trên truyenhdt.com.