Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Hai Của Tôi

Phiên ngoại 3 - Chương 13: Từ bỏ là hạnh phúc

« Chương TrướcChương Tiếp »
" Hãy đợi anh! "

Hắn đặt điện thoại vào túi, bước đến phòng Studio. Chị quản lý cũng lo lắng chạy theo.

" Vinh à! Cậu định làm gì vậy? "

" Tôi sẽ livestream để nói về việc đó "

Hắn cười nhẹ bước vào trong, chỉnh lại Camera phía trước, hắn nhấn vào nút bắt đầu live. Chưa đến 10 phút đã có hơn bốn triệu lượt xem , còn số ấy vẫn tiếp tục tăng. Hàng ngàn bình luận ào ạt nổi lên, họ liên tục hỏi hắn về vấn đề của tin tức gần đây.

" Về chuyện tin tức gần đây, mình xin đính chính với tất cả mọi người ạ "

Không khí xung quanh dần dần trở nên căng thẳng. Chị quản lý cũng lo sợ mà liên tục đi qua đi lại.

" Chuyện trên báo chí đăng là sự thật. Mình thật sự là gay, người trong ảnh cũng chính là người yêu của mình. "

" Chuyện trên báo chí đăng là sự thật. Mình thật sự là gay, người trong ảnh cũng chính là người yêu của mình. "

Tất cả điều ngơ ngác, cả ekip và chị quản lý đang xem live ở bên ngoài cũng đơ người.

" Trời ơi! Cậu đang làm gì vậy? Cứ như vậy cậu ấy sẽ bị phong sát mất "

Chị ấy hoảng hốt, tay chân cũng run rẩy mà khụy xuống

" Mình biết tất cả fan của mình và những người đang xem Live điều sẽ rất bất ngờ . . Nhưng đó là sự thật! Mình rất yêu em ấy, cũng đã luôn có ý định sẽ cưới em ấy. Dù mình biết trước có thể sẽ vĩnh viễn không thể đóng phim hay tham gia showbiz được nữa nhưng mình vẫn sẽ chấp nhận chuyện này. Mong rằng các bạn tôn trọng quyết định của mình "

Hắn cúi đầu xuống chào, sau đó ngước lên với một nụ cười tươi tắn.

" Em có đang xem không? Anh là đang tỏ tình lần hai trên live đó, em mà không xem là anh buồn lắm á "

Du Cầm siết chặt điện thoại trên tay, dòng lệ trên khoé mắt cũng không ngừng rưng rưng.

" Tên ngốc này! Em đang xem rất kỹ đây "

Cậu oán trách hắn bởi vì chắc chắn một điều sau buổi live này hắn có thể rơi vào nguy cơ bị phong sát vĩnh viễn. Cậu cố gắng lau đi dòng nước mắt.

" Bác tài ơi! Đi nhanh dùm cháu với "

" Vâng "

Thế Vinh tắt đi live sau vài tiếng dài đằng đẵng, hắn cố gắng bình tĩnh bước ra khỏi Studio.

" Vinh à . .hức Chủ tịch . . Chủ tịch vừa nói với tôi sẽ phong sát toàn bộ mọi thứ liên quan đến cậu, bộ phim tình yêu vĩnh hằng cũng loại cậu ra khỏi dàn diễn viên chính rồi "

Chị ấy khóc nức nở đi đến, hắn vỗ nhẹ lên vai cô an ủi.

" Tôi xin lỗi làm cậu lo rồi. Thời gian qua rất cảm ơn cậu và tất cả mọi người đã luôn ủng hộ và giúp đỡ tôi "

Cậu cúi người lễ phép.

" Haizz! Tôi chẳng muốn làm việc cho những diễn viên khác đâu, chỉ có mỗi cậu là dễ gần và thân thiện thôi "

Chị Stylist đi đến thở dài, cậu cũng cười trừ gượng gạo.

" Đi thu dọn lại mọi thứ thôi "

Chị ấy cười nhẹ rời đi trước, hắn cũng gật đầu đi theo phía sau.

Bản thân hắn bây giờ thay vì cảm thấy hối hận thì lại cảm thấy có chút nhẹ nhõm cũng có chút tội lỗi. Tội lỗi vì khi xưa đã hứa với mẹ sẽ cố gắng theo nghề diễn viên trở thành ảnh đế nhưng . . Bây giờ hắn đã không thể hoàn thành lời hứa đó rồi.

" Mẹ à! Mong rằng mẹ ở thiên đường sẽ hiểu cho con "

Hắn dọn lại quần áo của mình và một số đồ dùng mà hắn để ở phòng riêng của công ty. Đột nhiên bên ngoài ồn ào điều gì đó, hắn cũng tò mò nhìn ra cửa.

" Để tôi đi xem "

Chị quản lý rời đi, cô ra tới sảnh liền trầm trồ ngạc nhiên. Người đang đi đến là Mạc Dư Ly, chủ tịch tạm thời của tập đoàn Mạc gia 1 năm trước và hiện tại cậu ta là giám đốc điều hành chính của Mạc gia. Các nhân viên xung quanh cũng đua nhau bàn tán ồn ào, cô đi đến hỏi.

" Chuyện gì vậy? Sao Mạc gia lại đến công ty nhỏ bé này của chúng ta? "

" Em nghe nói cái cậu trong ảnh đó chính là bạn thân của Mạc gia đó chị. Cậu ta còn thuộc dòng dõi quý tộc của Lê gia. Bọn họ điều đến đây để gặp chủ tịch đó "

Cô hì hục chạy theo, vừa đến phòng của chủ tịch liền nhìn thấy ông ta thay đổi sắc mặt. Trong vô cùng kính nể Mạc gia

" Thật là vinh dự quá đi. Mạc gia từ trước đến giờ điều không muốn tham gia vào Showbiz nay lại ngỏ lời hợp tác với công ty nhỏ bé như chúng tôi. Thật lấy làm vinh hạnh "

Ông ta liên tục cúi cháo, Dư Ly cười nhẹ ngồi xuống ghế.

" Ngài chủ tịch đây khách sáo rồi. Tôi cũng chỉ là lâu lâu muốn đầu tư vào cái gì đó thôi "

Cậu ta đưa tay ra hiệu cho Du Cầm. Cậu đi đến đặt bản hợp đồng xuống

" Ngài cứ xem qua đi! Đây sẽ là lợi nhuận mà ngài có được . . Nhưng tôi cũng có một điều kiện "

Dư Ly cầm ly trà lên.

" Điều kiện là gì? Ngài Mạc cứ nói "
« Chương TrướcChương Tiếp »