Phiên ngoại 3 - Chương 6: Từ bỏ là hạnh phúc

" Tiểu Ly . . hức tớ . . hức tớ làm được rồi . . hức nhưng mà . . Đau quá! Tim tớ . . hức nó đau quá đi "

5 năm ấy tuy không quá dài nhưng cũng không quá ngắn. Khoảng thời gian bên nhau lúc năm cấp 3 ấy Anh Duy chính là thanh xuân của cậu, mộtthanh xuân vô giá . . Nhưng đáng tiếc bản thân Du Cầm đã yêu và đã tin sai người.

Đối với anh ta 5 năm đó chỉ là một trò đùa nhưng đối với cậu là cả một niềm hạnh phúc lớn lao. Cậu yêu anh vì anh mà mạnh mẽ, cũng vì yêu anh mà trở nên đau đớn. Nhưng đau đớn đến cực độ thì cũng phải buông bỏ mà thôi . . . Đâu ai lại tự mình dùng dao đâm mình mãi được.

Rồi thời gian dài sẽ chữa lành mọi thứ mà thôi. . .

Du Cầm ủ rũ đi về nhà, trên con đường đầy lạnh giá ấy cậu không ngừng se se hai tay lại để giảm bớt cơn lạnh.

" Haizz . . Khi nãy quên mang áo khoác theo rồi "

Cậu đi đến gần cửa dự định bước vào thì đột ngột có một kẻ lạ nào đó nắm lấy vai cậu

" AAAAAH! "

" AAAAHH! "

Cậu hét lên, hắn cũng hoảng hốt hét theo

" Gì? Sao tên biết thái nhà anh lại ở đây? "

Cậu vung tay tạo thành nắm đấm phòng thủ.

" Em bình tĩnh! Tôi đến để trả em điện thoại cho em thôi "

Hắn đưa điện thoại về phía cậu, cậu cầm lấy. Đôi mắt dè chừng nhìn hắn

" Rồi sao không đi đi. Ở đây làm gì? "

Hắn cụp hai tay cún xuống, khuôn mặt đầy đáng thương nhìn cậu.

" Chuyện là . . Tôi khi đến đây á! Trong lúc cao hứng có đi thăm quan chút . . Sau đó thì bị móc mất bóp và điện thoại rồi nên không có tiền thuê khách sạn. Em cho tôi ngủ nhờ vài đêm được hông? "

" Hả??? Anh là con nít chắc. Lớn già đầu rồi mà "

Cậu đơ người trước độ ngố của tên này, hắn thiệt sự là diễn viên đình đám đó hả?

" Đi mà! Em nỡ nhìn tôi ngủ giữa trời đêm lạnh giá như vậy sao? Tôi cũng đã lặn lội 7 tiếng đồng hồ từ lúc sáng để đến đây chỉ để gặp . . À- không chỉ để trả điện thoại cho em thôi đó "

Hắn bĩu môi, đôi mắt đáng thương như chú cún bị bỏ rơi nhìn cậu. Du Cầm cũng hết cách.

" Vào nhà ăn nói cho cẩn thận, có mẹ tôi nữa đó "

" Vâng! "

Thế Vinh vui vẻ lẽo đẽo theo chân cậu. Vừa bước vào trong mẹ cậu liền tròn mắt

" Ôi trời đây không phải là diễn viên Thế Vinh đang nổi tiếng gần đây sao? "

Bà trầm trồ.

" Vâng. Con tên là Cao Thế Vinh rất vui được gặp bác "

Hắn cười tươi, hào quang sáng chíu lấp lánh bắn tứ tung khắp nhà. Du Cầm nhăn mặt trước cái hào quang khó chịu này.

" Cháu cho bác xin chữ ký nha "

" Ôi trời ! Mẹ mê anh ta dữ vậy. Con chả thấy chỗ nào đẹp trai "

Cậu phụng phịu.

" Sao con nói như vậy với bạn chứ? Mẹ tét mông con bây giờ "

Bà trách móc

" Rồi rồi! Con xin lỗi "

Cậu đi vào bếp.

" Hôm nay ăn gì vậy ạ? "

" Là món lẩu ngọt con thích đó "

Bả cười nhẹ nắm lấy tay Thế Vinh.

" Con cũng vào ăn đi. Bác nấu nhiều lắm "

Hắn gãi gãi tóc ngượng ngùng.

" Vậy có được không bác? "

" Được hết, được hết! "

Hắn rạng rỡ đi đến bàn ăn, lúng túng cầm đũa.

" Ai cho ăn?! "

Cậu chọc ghẹo hắn, hắn như chú cún nhỏ nghe lời chủ mà buông đũa xuống.

" Cái thằng này "

Bà tán cái bốp lên vai cậu, sau đó gấp lấy miếng tôm tươi ngon vào chén cho hắn.

" Con kệ Tiểu Cầm đi. Cứ ăn tự nhiên nha con "

Hắn lại tiếp tục mừng rỡ như mùa xuân mà nhận lấy. Bửa cơm vui vẻ này Thế Vinh cũng là rất lâu rồi mới được ăn. Từ lúc mẹ hắn mất, hắn ngày nào cũng chỉ ăn cơm một mình hoặc là cùng vài anh chị trong ekip của đoàn làm phim dùng bữa chung mà thôi.

" Tiểu Cầm à con đem chăn này đưa cho Thế Vinh nha con. Tội nghiệp thằng bé, đêm đến mà ngủ bên dưới như vậy sẽ rất lạnh "

Bà dịu dàng mang chiếc chăn đến.

" Mẹ quý cậu ta quá vậy "

" Thằng bé dễ thương mà . . Với lại trông thằng bé rất tốt bụng~ "

Bà cười nhẹ xoa xoa đầu cậu.

" Mẹ thấy dạo này con trông rất buồn . . Nhưng khi ở gần Thế Vinh lại trông đỡ hơn nên mẹ nghĩ cậu ấy sẽ giúp con vui vẻ trở lại "

Du Cầm im lặng, cậu quay người vào phòng. Bà cũng cười trừ vẫy vẫy tay

" Chăn nè tên vô lại! "

Cậu vứt xuống người hắn.

" Cảm ơn nha "

Hắn cười tươi.

" Ừ "

Cậu đi đến, trèo lên giường.

" Nè nè Du Cầm! "

" Gì? "

Hắn chồm lên, đôi mắt cún con nhìn cậu.

" Em nói em là quý tộc mà. Sao gia đình em lại đơn giản quá vậy? Theo tôi biết gia đình quý tộc điều rất phức tạp mà . . Với cả ba của em đâu? "