Phiên ngoại 3 - Chương 4: Từ bỏ là hạnh phúc

Cậu đưa tay ra dự định chạm vào vai hắn.

" Đồ nối dối! Tôi đã nghĩ em là người bình thường. Đã luôn yêu đơn phương em suốt 1 năm qua . . . Em là con trai thì không nói đi còn là quý tộc. Tôi ghét em "

Hắn vậy mà bỏ chạy còn cầm luôn điện thoại của cậu mà chạy đi. Du Cầm bây giờ là đơ toàn tập

" Cái gì vậy trời? "

" Tiểu Cầm à cậu ăn hϊếp người ta sao? Khóc quá trời luôn "

Dư Ly ôm A Hắc đi đến chọc ghẹo cậu.

" Hả? Tớ có làm gì đâu. Cậu ta tự biên tự diễn luôn đó. Còn điện thoại của tớ nữa chứ, sao lấy lại đây? "

Cậu nhúng vai thở dài.

" Haha cậu không thấy dễ thương sao? "

" Không hề luôn!!! "

Du Cầm giận dỗi đi vào trong. Dư Ly cũng cười nhẹ nhìn người bạn của mình.

" Hai người này nhìn vậy mà lại có tướng phu thê ghê "

________

Sáng hôm sau, cậu thu dọn lại quần áo vào vali. Dư Ly mang một phần bánh ngọt đến đặt bên cạnh cậu.

" Ở lại vài hôm nữa hả về? Tớ ở một mình cũng cảm thấy cô đơn quá "

" Tớ còn đi học mà. Sau khi tốt nghiệp rồi sẽ đến thường xuyên "

Cậu cười nhẹ. Dư Ly ngồi xuống cạnh cậu, cậu ta nhẹ vỗ vỗ vai cậu. Không khí xung quanh có chút đượm buồn

" Tiểu Cầm à cậu đã từng khuyên tớ tình yêu cần có sự tin tưởng và tha thứ . . Nhưng mà đôi khi còn có cả sự từ bỏ nữa. Tớ biết cậu và Anh Duy đã bên cạnh nhau suốt 5 năm, cũng biết anh ta là điểm dựa tinh thần lớn lao đối với cậu. Nhưng điểm tựa đó bây giờ lại trở thành một mũi tên bắn vào tim cậu đau đớn như vậy thì không còn gọi là tình yêu nữa rồi. Cho nên dù đau đớn ra sao thì những gì nên kết thúc hãy để nó kết thúc nha! "

Du Cầm rưng rưng dòng lệ, cậu quay người ôm chặt lấy Dư Ly mà oà khóc lên.

" Hức . . Tớ đau lắm! Tớ đau . . Tớ hức "

" Ngoan! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi . Cậu sau này nhất định sẽ có một hạnh phúc viên mãn, chỉ cần cậu luôn vui vẻ và luôn lạc quan thì chắc chắn ông trời sẽ không phụ lòng người tốt như Tiểu Cầm đâu "

Dư Ly vỗ vỗ nhẹ lên lưng cậu.

" Ừm . . Tớ nhất định sẽ mạnh mẽ "

" Như vậy mới là Tiểu Cầm chứ "

Từ lúc biết được Du Cầm là quý tộc hắn đã tự nhốt mình trong nhà suốt một ngày liền. Thế Vinh từ lúc học tiểu học cho đến tận bây giờ điều khinh ghét quý tộc đến thấu xương.

Lúc đi học chỉ vì thân phận là một thường dân hắn đã luôn bị những kẻ gọi là quý tộc ấy ức hϊếp hết lần này đến lần khác. Lúc hắn lên cấp 3 mẹ hắn bệnh nặng cần được cấp cứu thì cái bệnh viện ấy lại ưu tiên cho một tên quý tộc dù hắn chỉ bị bỏng nhẹ, cũng chính vì lần đó mà mẹ hắn qua đời. Ba hắn cũng là quý tộc nhưng ông ta chính là kẻ đáng ghét đùa giỡn mẹ hắn, khiến bà có bầu sau đó thì bỏ đi không thèm đến thăm hắn và mẹ dù chỉ là một lần.

Cũng chính những điều đó mà Thế Vinh đã tuyên bố với giới truyền thông rằng hắn sẽ không bao giờ cưới vợ hay là dính dáng đến bất kì ai có thân phận là quý tộc . . Ấy vậy mà tình đầu của hắn lại là quý tộc.

" Haizz . . Tại sao em lại là quý tộc chứ? "

Hắn uể oải nhắm chặt mắt, cố gắng ngủ cũng chẳng thể ngủ được. Lòng hắn vừa khó chịu lại có chút nhớ nhung cái gương mặt xinh đẹp ấy của Du Cầm.

" Thật muốn gặp lại "

Sáng hôm sau, hắn ngồi bật dậy. Cả đêm qua hắn chằng chọc không ngủ, lăn qua rồi lăn lại thế là thức hết đêm. Hắn đứng bật dậy, quyết định đi đến gặp cậu luôn cho khỏi khó chịu.

Đến nơi, Thế Vinh lúng túng. Sau cùng hắn cũng quyết định bấm chuông, hai tay hắn đan vào nhau đi qua đi lại hồi hộp. Dư Ly đi đến mở cửa, cậu ta nghiêng đầu mĩm cười.

" Anh cần gì? "

" Cho tôi hỏi Du Cầm có ở đây không? Tôi đến gửi trả lại điện thoại "

Hắn gãi gãi tóc.

" Tiếc thật! Hôm kia cậu ấy đã về lại phía nam thành phố rồi "

" Ể? Cậu ấy . . đi rồi sao? "

Hắn gục mặt xuống thất vọng, lòng cũng đượm buồn khó tả. Dự định quay đầu rời đi, coi như tình đầu này của hắn tan nát

" Tôi có thể cho anh địa chỉ "

Dư Ly cười nhẹ. Hắn ta nghe câu nói này của cậu như mùa xuân đến mà vẫy đuôi nhiệt tình.

" Thật á? "

" Thật! "

Cậu nhắn vào địa chỉ gửi qua tin nhắn cho điện thoại của Du Cầm. Hắn liên tục gật gật đầu cảm ơn Dư Ly, sau đó nhanh chóng chạy lên xe.

Thế Vinh mở điện thoại của Du Cầm lên để xem địa chỉ thì đột nhiên hắn khựng lại. Trên ảnh nền của điện thoại đó là hình của Du Cầm chụp một cậu trai khác. Trong cậu vui vẻ vô cùng, đôi môi xinh đẹp ấy không ngừng nở nụ cười. Tim hắn đột nhiên nổi lên một chút ghen tỵ