Phiên ngoại cuối - Chương 9: Vết sẹo hạnh phúc

" Tôi mới cứu anh một mạng đó! "

" Là sao? Tôi không hiểu "

Anh ta khó hiểu nhìn cô. Cô rút điện thoại trong túi ra, mở một clip lên cho anh ra xem, một hàng chữ đen chạy ngang

" LUẬT CỦA MẠC THỊ "

" Đây là câu slogan của Tập đoàn Mạc thị của chúng ta đấy "

Bên trong clip là lúc Bạch Thiên vừa lên chức chủ tịch hội đồng của Mạc gia và lúc đó Bạch Thiên đã hùng hổ tuyên bố với toàn bộ nhân viên lẫn cổ đông của tập đoàn.

" Ở công ty và các tập đoàn khác luật lệ ra sao tôi không cần biết. Nhưng tại Tập đoàn Mạc thị này thì Mạc Dư Ly chính là luật. Vì sao à? Vì em ấy là bảo bối của tôi "

Và đương nhiên câu nói ấy khiến cho ai ai cũng khắc ghi một điều đó là TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC Đυ.NG VÀO MẠC DƯ LY. Ai cũng hiểu Nguyên Bạch Thiên đây là đang đội vợ lên đầu mà tôn thờ

Sau ngày dài làm việc mệt mỏi thì Bạch Thiên đã có thể trở về nhà ngủ một giấc ngon lành bên cạnh Dư Ly yêu dấu của mình. Hắn lúc này như một đứa trẻ mà hít lấy hít để mùi hương trên tóc của cậu

" A Ly à, sao em không quản lý một chức vụ ở công ty? Dù sao người thừa kế Mạc gia cũng là em mà "

Bạch Thiên tò mò hỏi

" Em chỉ muốn làm ở tiệm bánh thôi. Ở tiệm có nhiều thời gian bên cạnh Xuân Hy và Đông Hy hơn là đảm nhiệm một chức vụ nào đó ở công ty "

Cậu xoa xoa nhẹ tóc hắn, Bạch Thiên cười nhẹ hôn lên môi cậu. Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên

" Papa! Mama! tụi con muốn ngủ chung "

Đông Hy và Xuân Hy đi vào. Trên mặt Xuân Hy đang lấm lem nước mắt

" Sao vậy Xuân Hy? Con mơ thấy ác mộng sao? "

Cậu dịu dàng đi đến bế hai đứa lên giường.

" Xuân Hy đã mơ thấy bị con ma rượt đó Mama "

Đông Hy lo lắng nói

" Vậy Đông Hy có xua xua con ma đó đi và bảo vệ em trai không? "

Dư Ly xoa đầu cả hai

" Dạ có ạ "

" Đông Hy đã nắm tay con . . Dẫn con qua phòng của papa và mama ạ "

Xuân Hy vừa lau nước mắt vừa nói . Bạch Thiên nhìn hai đứa con của mình với ánh mắt ôn nhu.

" Vậy hai con nằm ở giữa để papa và mama bảo vệ hai con nha "

" Dạ "

Hai đứa trẻ đồng thanh. Sau đó ngoan ngoãn nằm xuống ôm lấy gấu bông của mình. Bạch Thiên dịu dàng dang đôi tay to lớn ấy che chở lấy hai đứa trẻ, ánh mắt nhìn cậu chứa đầy yêu thương. Bạch Thiên bây giờ có đến ba thứ quý giá mà hắn cần phải luôn luôn bảo vệ

" Xuân Hy và Đông Hy thương papa nhất hay là thương mama nhất? "

Hắn nghiêng đầu hỏi.

" Thương cả papa lẫn mama ạ "

Cả hai đứa trẻ ngoan ngoãn cùng nhau trả lời.

Hắn và cậu nhìn nhau mĩm cười hạnh phúc ôm lấy cả hai đứa trẻ. Họ dần dần chìm vào giấc ngủ yên bình.

Đối với Bạch Thiên và Dư Ly thì những trắc trở, gian nan của lúc trước, những bi thương và đau khổ của lúc trước điều đã được đắp lại bằng sự hạnh phúc lớn lao từ hai đứa con của mình. Bạch Thiên lúc này đã là một người ba cao cả, mạnh mẽ luôn luôn dùng bản thân để bảo vệ con và vợ của hắn. Dư Ly đã trở thành một người mẹ ân cần luôn luôn thấu hiểu cho hai đứa trẻ, cậu sẽ dạy cho chúng biết được thế nào bao dung và tha thứ, thế nào là yêu thương và dịu dàng. Giờ đây sẽ không còn sự lạnh lẽo hay cô đơn nữa mà chỉ còn lại tình yêu to lớn trong căn nhà ấm áp này.

Định mệnh luôn luôn tồn tại. Định mệnh đó đã dẫn lối cho Bạch Thiên yêu Dư Ly từ rất rất lâu về trước và Dư Ly cũng vậy. Cuối cùng sau những gian nan của ngày xưa thì giờ đây họ đã có thể có được hai bảo bối của cuộc đời mình và đã mang hai từ gia đình đúng nghĩa. Chắc chắn dù là 10 năm hay là 20 năm nữa có trôi qua thì tại ngôi biệt thự này vẫn sẽ luôn luôn tràn ngập không khí của hạnh phúc.

_________ Kết Thúc _________

Lời cuối của tác giả : chân thành cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi và đọc bộ Anh hai của tôi suốt thời gian qua . Sau 3 năm thì cuối cùng mình đã có thể hoàn thành bộ truyện với 1 cái kết HE đó là hạnh phúc viên mãn cho gia đình của Dư Ly . Cũng cảm ơn các bạn vì đã luôn ủng hộ fic nha. Mãi yêu ❤️

Đứa trẻ tóc đen là Nguyên Mạc Đông Hy , đứa trẻ tóc nhạt là Nguyên Mạc Xuân Hy nha . Cả 2 bé con điều mang họ của Dư Ly và Bạch Thiên ❤️