Phiên ngoại cuối - Chương 3: Vết sẹo hạnh phúc

Bác sĩ Lý đẩy kính .

" Còn một vấn đề nữa "

" Vấn đề gì ? "

Bạch Thiên sốt ruột chờ Bác sĩ Lý nói

" Thật ra đây là lần thứ hai tôi được chăm sóc cho Nam nhân quý tộc có thai . Vì việc này trong giới quý tộc rất hiếm với cả tỉ lệ sinh ra được đứa trẻ an toàn là 50/50 nên tôi muốn nhắc nhở hai người . Hãy suy nghĩ thật kỹ có nên sinh đứa trẻ ra hay không ? "

Bầu không khí dần trở nên căng thẳng . Sau vài phút im lặng, Dư Ly xoa xoa bụng cười nhẹ

" Tôi chắc chắn có thể sinh ra đứa trẻ an toàn "

Cậu đứng lên, ánh mắt đầy quyết tâm . Dư Ly nắm tay Bạch Thiên

" Mình về thôi anh ! "

Hắn cười trừ gật đầu, cả hai rời đi .

Bác sĩ Lý thở dài

" Nếu đã vậy thì tôi sẽ cố gắng hết sức mình để giúp cậu vậy "

Sau khi trở về Bạch Thiên đã cho người thu xếp lại mọi thứ để cậu có thể đến ở biệt viện chính . Hắn thì vừa tiếp quản chức giám đốc điều hành vừa lo về việc ở cổ đông giúp ba mình nên thời gian ở bên cạnh cậu cũng ít dần . Nhưng những bận rộn ở công ty không hề khiến hắn lo lắng, thứ duy nhất hắn lo lắng bây giờ có lẽ là việc liên quan đến sức khoẻ và sự an toàn của Dư Ly .

" Em ăn nhiều vào nha ! "

Bạch Thiên ngoan ngoãn cắt thịt trên dĩa cho cậu . Dư Ly bây giờ ăn vô cùng ngon miệng và cũng ăn rất nhiều

" Thiên . . Anh đang lo lắng điều gì hả ? "

Cậu nghiêng đầu hỏi . Hắn thở dài, ánh mắt lẫn tránh cậu

" Không . . Không có gì đâu "

Dư Ly đặt nĩa xuống, cậu bây giờ đột nhiên bây giờ thấy khó chịu . Chắc do việc mang thai nên tính cách của cậu nhạy cảm hơn trước

" Anh không nói rõ em sẽ không nói chuyện với anh đâu "

Hắn dừng nĩa . Mặt đầy lo lắng nhìn Dư Ly

" A Ly ! Hay là mình bỏ cái thai đi . Anh biết lúc đầu là do anh muốn có con nhưng . . Nó sẽ gây nguy hiểm cho em, Anh thật sự rất sợ "

Hắn gục mặt xuống, bầu không khí xung quanh dần trở nên căng thẳng . Dư Ly mím môi, cậu đứng bật dậy

" Không ! Em chắn chắc sẽ không bỏ con của mình đâu . Em tin rằng bản thân có thể sinh ra đứa trẻ an toàn "

Cậu bỏ đi, Bạch Thiên muốn đuổi theo nhưng cũng không thể . Bây giờ mà lôi kéo cậu lại chắc cũng chỉ làm cậu thêm bực tức và chán ghét hắn

" Haizz . . Anh cũng đâu muốn bỏ con của chúng ta . . . Nhưng anh thật sự rất sợ Ly à, nếu anh mất em anh không biết phải sống như thế nào "

Bạch Thiên mệt mỏi đi đến sân sau của biệt viện, hắn tựa người lên ghế .

" Sao trông con mệt mỏi vậy ? Dư Ly có thai con không vui sao ? "

Ông cười nhẹ, đi đến . Hắn lắc đầu

" Sao con có thể không vui chứ ? Con còn mừng hơn là tết đến kìa . Chỉ là con cảm thấy rất sợ thưa ba "

" Sợ điều gì ? "

Ông tò mò hỏi

" Việc nam nhân quý tộc mang thai rất hiếm . Tình trạng an toàn cũng chỉ có 50/50 mà thôi . Nếu như A Ly có chuyện gì . . Chắc chắn con sẽ không thể sống được nữa "

Bạch Thiên gục mặt xuống . Ông cười nhạt, vỗ vỗ vào vai hắn

" Thiên à ! Tiểu Ly nó không có yếu đuối như vậy đâu . Một tay ta đã nuôi lớn nó, ta rất hiểu nó . Tuy bề ngoài mỏng manh nhưng ý chí và sự kiên cường của nó rất lớn và ta cũng mong con sẽ tin tưởng vào nó nhiều hơn "

Ông đứng dậy, ánh mắt nhìn hắn hiện lên chút ân cần

" Thay vì sợ hãi, lo lắng thì con hãy cùng Tiểu Ly chăm sóc tốt cho cháu của ta nhé . Ta rất mong đợi ngày đứa trẻ ấy chào đời "

Những lời an ủi của ông như giúp Bạch Thiên nhận ra được rất nhiều điều . Vì lúc trước xém mất đi cậu mà khiến cho hắn bây giờ có chút ám ảnh, chính vì ám ảnh ấy mà Bạch Thiên đã ích kỷ không muốn giữ lại đứa trẻ

" Mình cũng ngu ngốc quá rồi . Nói những lời như vậy em ấy giận cũng phải "

Bạch Thiên thở dài bước vào trong, hắn đi đến phòng thì nhìn thấy cậu đang say giấc . Dư Ly bình thường điều ngủ rất trễ nhưng dạo gần đây cậu ấy lại ngủ vô cùng sớm . Có hôm chỉ mới 19h tối mà cậu đã ngủ rồi

" Xem em kìa, ngủ ngon lành luôn "

Hắn nhẹ nằm cạnh cậu, tay dịu dàng xoa xoa bụng cậu

" Ba xin lỗi, xin lỗi đã có ý định bỏ con . Ba biết bây giờ con chưa có nghe được lời ba nói . . Nhưng ba vẫn sẽ xin lỗi con . Sau này khi con lớn lên ba nhất định sẽ bù đắp lại những điều sai lầm mà ba nói khi nãy "

Hắn hôn nhẹ lên tóc cậu .

Đêm đó Dư Ly đã ngủ rất ngon . Trong giấc mơ cậu đã cảm nhận được một sự ấm áp vô cùng và điều kì lạ hơn là cậu đã thấy có tận hai ngôi sao sáng trên trời rơi vào bụng mình