Killian có vẻ khá nhanh nhạy.
Như anh ta đã nói, Nữ Bá tước không hề có ý định để Sophia và Killian ở riêng với nhau. Bởi vì bà ta lo lắng Sophia sẽ nói những điều bất lới cho mình.
"Vậy nên…"
Ánh mắt Killian lại hướng về phía Jenny một lần nữa.
Jenny giật mình và gật đầu khi Killian cho cô ta đủ không gian để tránh đi.
"Vâng! Vâng!"
Jenny nhận ra tín hiệu của Killian, cúi đầu rời khỏi căn gác và lao xuống cầu thang.
Cứ như vậy, chỉ còn lại hai người trong căn gác cũ kỹ.
"... Nơi này không phù hợp để nói chuyện."
Sophia muộn màng dọn dẹp đống lộn xộn.
Nhưng dù cho cô có dọn sạch căn phòng thì vẫn không thể thoát khỏi cảm giác tồi tàn. Không thể nào che nổi nấm mốc trên tường hay các tấm ván đã nứt trên trần nhà.
Nhưng dường như Killian không hề bận tâm.
"Tôi có thể tiến vào không?"
"Sao tôi có thể cản anh được?"
Khi tiến vào phòng, sàn nhà kêu cọt kẹt theo từng bước chân của anh. Còn trần nhà thì thấp đến nỗi anh ta phải cúi xuống. Thái độ thật khiêm tốn không giống một Đại Công tước chút nào.
"Như anh thấy đấy, ở đây không có bàn trà…"
Sophia kéo cái ghế cũ duy nhất quay về phía giường, giục Killian ngồi xuống.
Killian lắc đầu và nói.
"Không sao đâu."
"Ngồi xuống đi, bởi vì Ngài đang che mất ánh sáng đó."
Sophia chỉ vào căn gác mái đã trở nên tối hơn vì chiều cao của anh ta.
Cuối cùng Killian cũng ngồi xuống cái ghế cũ và Sophia ngồi một bên mép giường.
Killian tháo găng tay ra để lên bàn.
"Thật sự tồi tàn phải không?"
"Đúng vậy."
Killian thản nhiên nhìn quanh phòng rồi đáp.
Anh ta là kiểu nam chính không nói lời thừa thãi. "Tôi có cần giới thiệu nữa không?"
"Cần gì khi chúng ta đã đính hôn rồi cơ chứ?"
Khi Sophia lắc đầu, Killian gật đầu và ngay lập tức bắt đầu chủ đề.
"Cô đã đọc tờ báo hàng tuần của Quý bà Chanelia chưa?"
"Tôi vẫn chưa đọc trực tiếp, nhưng tôi có nghe nói rồi."
Sau đó Killian lấy tờ báo ra và đưa cho cô.
Sophia bây giờ đã được đọc tờ báo khuấy động cả khu vực từ sáng nay.
Nội dung trong tờ báo hàng tuần đã trở nên hấp dẫn hơn qua bàn tay biên tập.
"Có vẻ như đã có một lá thư nặc danh viết về cô được gửi đến cho Quý bà Chanelia."
"Đúng vậy."
"Đang có tin đồn lan truyền rằng cô là người hầu. Mọi người đã bắt đầu bàn luận về nó kể từ sáng nay."
"Vậy là tôi đã trở thành một người nổi tiếng rồi."
"Cô hiểu điều này tích cực thật đấy."
Biểu cảm của Killian hơi cứng lại.
"Dù sao thì tôi không biết ai lại ác ý gửi đi…"
"Ồ, tôi là người đã gửi thư đó."
Sophia chặn lời Killian và trán anh nhăn thành một đường.
"Cô là người báo tin?"
"Đúng vậy."
"Tại sao?"
"Như anh đã thấy, địa vị của tôi không khác người hầu là mấy. Ít nhất thì tôi cũng muốn chuyển sang một căn phòng khác tốt hơn."
Khi Killian nghe thấy câu trả lời, anh ta bật cười.
"Vậy nên cô kéo tên tôi vào tin đồn này sao?"
"Một tiêu đề "Sophia Frauss sống cực khổ trong một căn gác mái" không hấp dẫn cho lắm."
Sophia nhún vai.
"Đó là lý do cô khai man mình là người hầu sao?"
Killian không che giấu giọng điệu khó chịu của mình.
Nhưng Sophia vẫn bình tĩnh trả lời.
"Tôi không biết mọi chuyện sẽ trở nên như vậy và tôi cũng không nghĩ là nó sẽ được đăng trên trang nhất."
Khi gửi lá thư đi, Sophia đã rất lo lắng nó sẽ bị bỏ qua.
Nếu không được đăng trên tờ báo hàng tuần này, cô định sẽ gửi lá thư đến một nơi khác vào tuần sau.
Bởi vì đó là thư nặc danh nên cô nghĩ được đăng ở bất kỳ trang nào trong tờ báo là đã may mắn lắm rồi.
Cô không biết là nó sẽ được xuất hiện ở trang nhất.
"Chuyện này cũng khiến tôi gặp rắc rối. Hơn nữa mọi người sẽ nghi ngờ cô thật sự là một người hầu."
"Nhưng nhờ vậy mà lần đầu tiên tôi được gặp mặt vị hôn phu của mình."
Mắt Killian khẽ run lên trước nụ cười của Sophia. Cô ấy dường như đã biết vị hôn phu đã quá thờ ơ với mình.
"Và với loại tin đồn này, tôi nghĩ gia đình tôi sẽ hành động một cách tích cực hơn."
Sophia nhìn quanh căn gác.
Khi viết thư để gửi đến tờ báo lá cải của Quý bà Chanelia, cô đã rất trăn trở không biết điều gì sẽ thu hút sự chú ý của mọi người.
Cô có thể than thở về hoàn cảnh khốn khổ của bản thân hoặc viết về câu chuyện người mẹ kế độc ác.
Nhưng Sophia Frauds quá yếu để thu hút dư luận. Rất ít người trong cộng đồng biết đến Sophia. Những lời than thở của cô sẽ không nhận được nhiều sự chú ý.
Không, câu chuyện của cô sẽ bị gạt sang một bên. Bởi vì trên thế giới này không chỉ có một hai người đau khổ.
Nhưng nếu đó là Đại Công tước Killian Viprons Rivelon thì sao?
Anh ta là ngôi sao mà giới xã hội rất quan tâm.
Đây là chiến lược mạnh bạo được phát triển rất tốt để tồn tại trong cơn lũ thông tin hiện nay. Việc đính hôn giữa Sophia và Killian một tháng trước chính là một trong những sự kiện diễn ra gần thời điểm này nhất. Vì vậy cho nên cụm từ "vị hôn thê của Killian" sẽ gây sự chú ý lớn.
Cô cảm thấy có lỗi với Killian, người đang yên đang lành thì bị trói vào chuyện này. Nhưng cô cũng nghĩ rằng việc anh ta phải trả giá vì đã bỏ bê vị hôn thê của mình, người đã phải sống trên gác mái cả tháng trời, là điều thích đáng.
"Đối với gia đình tôi, họ phải chứng minh cho công chúng thấy tôi không phải là một người hầu. Để duy trì mối quan hệ với Ngài."
Để làm được như vậy, Sophia nên được đối xử như một nữ quý tộc. Chuyển sang phòng khác, cho cô ăn mặc đàng hoàng, và cho cô xuất hiện trước mặt người khác.
Killian cười phá lên.
"Nếu tôi nghe thấy tin đồn này và quyết định hủy bỏ hôn ước thì cô định sẽ làm gì."
"Hừm… Vậy thì tôi không thể làm gì được. Đó không phải là thứ tôi có thể ngăn cản."
"Cô nói thật đấy à?"
"Nếu điều đó xảy ra, thì mình sẽ ở trên mái nhà, thay vì gác mái? Hay là sẽ bị đuổi ra khỏi nhà luôn đây?"
Sophia thì thầm, nhìn lên trần của căn gác mái đang rít lên vì gió thổi qua.
Killian cau mày trước thái độ của cô. Anh không hiểu Sophia đang nghĩ cái quái gì nữa. Cô trông rất thoải mái.
Nam chính sẽ không bao giờ vì chuyện này mà hủy hôn đâu. Bởi vì đó là luật của tiểu thuyết tình cảm mà.
"Vậy anh định hủy bỏ hôn ước sao? Nếu vậy thì tôi cần phải chuẩn bị trước."
Trước câu hỏi ngờ nghệch của Sophia, Killian day day trán.
Dĩ nhiên là anh ta không hề có ý nói sẽ hủy bỏ hôn ước. Anh chỉ muốn dọa người phụ nữ nói năng không e ngại này.
Nhưng dường như lời đe dọa của anh không hề có tác dụng.
Killian thầm thở dài.
"Cô định sẽ làm gì nếu mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát? Nếu tin đồn không ảnh hưởng đến gia đình cô thì sao?"
Anh biết tin đồn có thể mang đến nhiều nỗi sợ hãi như thế nào.
Người ta sẽ chỉ tin những gì họ muốn tin. Trong tình huống này, họ đã có nhận định của riêng mình rồi.
Việc chứng minh cô ấy không phải là người hầu còn khó hơn việc nói cô đúng là người hầu.
Nhưng vị hôn thê của anh lại mỉm cười rạng rỡ.
"Nếu anh gặp rắc rối, anh có thể tiết lộ người báo tin là ai."
Sophia không phải là kẻ ngốc.
Để chuẩn bị cho tình huống bất ngờ, cô đã để lại bằng chứng chứng minh mình là người nặc danh đó. Chẳng hạn như con dấu được dán trên lá thư được gửi đến.
Nhưng đối với Killian, có vẻ đó không phải là cách hay.
"Nếu tôi tiết lộ đó là lá thư cô tự viết thì cô sẽ gặp khó khăn nhiều hơn."
"Tự tôi viết? Ý anh là sao? Anh muốn tôi bị đánh chết à?"
Sophia tròn mắt còn Killian thì nheo mắt lại.
"Không phải cô đã nói là mình viết sao?"
"Nhưng lúc chỉ ra người cung cấp tin anh không thể nói đó là tôi được."
"Vậy…"
"Có rất nhiều người có thể làm người cung cấp tin thay cho tôi."
Jenny, hay Nữ Bá tước mà cô không hề thích.
Sophia mỉm cười, đôi mắt cong cong.
"Mọi người sẽ tin vào câu chuyện có kẻ ác ý muốn gài bẫy tôi hơn."
Bằng chứng có thể được giấu trong phòng của một người trong cùng một ngôi nhà.
Khó để chứng minh cô không phải người hầu, nhưng việc chứng minh cô là một người hầu lại dễ hơn bạn nghĩ đó.
Một tin đồn luôn có thể bị dập tắt bởi một tin đồn lớn hơn.
Killian nhìn chằm chằm Sophia, người đang mỉm cười nhàn nhã.
"... Cô hơi khác so với những gì tôi đã nghe được."
"Thật sao? Anh đã nghe thấy những gì?"
"Yếu đuối, thụ động và rụt rè."
Killian chỉ trích bộ dạng ban đầu của Sophia.
"Một tin đồn rất phù hợp với vị tiểu thư trốn trên gác mái."
Sophia gật đầu.
Mình tin chắc Sophia là người như vậy. Cô ấy rất yếu ớt đến nỗi không thể phản kháng lại ngay cả khi Jenny mang súp có chứa đầy bọ đến.
Ngoài ra khi lần đầu tiên tỉnh lại sau khi xuyên sách, cô gần như ngã quỵ vì bị chóng mặt.
Tất nhiên cô không tự tin là cơ thể Sophia vẫn khỏe mạnh cho đến tận bây giờ. Điều đó là không thể do cô ấy không được ăn uống đầy đủ và phải sống ở một nơi tồi tàn.
Nhưng từ giờ Sophia sẽ thay đổi khác đi.
"Tôi hy vọng anh thích dáng vẻ khác với những tin đồn này của tôi."
Sophia cười rạng rỡ.
Đôi môi mím chặt của Killian dần thả lỏng.
"Nơi này thật sự không thích hợp với cô."
Killian đứng lên, cầm lấy đôi găng tay anh đã tháo ra.
Đứng tựa vào khung cửa sổ, dáng vẻ của anh nổi bật dưới ánh đèn.
Sophia ngơ ngác nhìn Killian, choáng ngợp trước chiều cao và dáng người của anh.
Và ánh mắt của Killian cũng hướng về phía cô.
"Cùng đi đến nơi phù hợp với cô nào."