Cố Diễn phát hiện Giang Nguyên thật sự đưa mình tới phòng ăn cậu thích nhất – Blue Star.
Hôm nay là năm Star Era 683. Sự giãn nở của Mặt Trời đã khiến cho Hệ Mặt Trời bị nhấn chìm trong dòng lịch sử từ rất lâu về trước. Một số người đã đem gene của các loài thực vật trên Trái Đất đi nhân bản, mở nhà hàng Blue Star và kiếm về rất nhiều tiền.
Cố Diễn đưa tay ôm ngực, thầm nghĩ ẩm thực ở Trái Đất hồi xưa ngon hơn, mớ đồ ăn này chẳng có mùi vị gì cả.
Giang Nguyên thấy cậu nhìn mình, bộ dáng muốn nói lại thôi, anh để bộ dao nĩa xuống, đầu hơi nghiêng nghiêng, đôi mắt xanh ôn hòa của anh nhìn sang phía cậu hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Cố Diễn ăn xong chén cơm thứ ba, cậu đưa khăn lên chậm rãi lau miệng, động tác cực kỳ tao nhã: “Thầy Giang này, anh có biết cách mua thuốc ức chế không? Kỳ động dục của tôi gần đến rồi.”
Giang Nguyên nghe vậy thì khẽ cười một tiếng, đôi mắt màu xanh lam như mặt biển ngoài xa được ánh nắng chiếu vào, ánh lên từng đợt sáng: “Toàn bộ tinh cầu α-Vega chỉ có cậu là Omega, còn lại đều là Beta, dù có động dục cũng không ảnh hưởng tới chúng tôi. Cậu không cần dùng thuốc ức chế đâu, dùng nhiều sẽ có hại cho cơ thể.”
Cố Diễn nghẹn họng, nói thế cũng không sai, nhưng trên thực tế, cậu là Alpha còn Vân Hoàng là Omega, nếu cậu phát tình cũng sẽ khiến cho Vân Hoàng bị cưỡng chế tiến vào kỳ động dục, lúc đó… Cố Diễn lắc đầu, có mà điên mới cùng Vân Hoàng làm ý!
Thôi thì đi bước nào hay bước đó vậy.