Sau khi thực hiện phong tục Lại Mặt được một khoảng thời gian, hoàng
tử Kash chuẩn bị mang theo cô dâu đáng yêu của anh trở về hành tinh mẹ.
Để giới thiệu cho dân chúng, thăm viếng cha mình, cũng chính là hoàng đế của đế quốc. Mặc dù Mạn Mạn từ nhỏ đã sinh ra và lớn lên tại Bắc Kinh,
nhưng chỉ là một người dân thường, cho đến bây giờ vẫn chưa từng gặp mặt bất kỳ nhân vật lớn nào. Lần này, quả thật cô hơi khẩn trương.
Tại phòng khách của chủ hạm Dicken.
Mạn Mạn ngồi chat QQ với đám bạn thân. Các bạn cô nói rằng nàng dâu
xấu trước sau gì cũng gặp cha chồng, mà còn là cha chồng siêu cấp vĩ
đại. Cho nên phải chuẩn bị kỹ lưỡng, đừng xảy ra sơ suất nhỏ nhặt gì,
nếu không lại làm mất mặt cả toàn thể loài người trên trái đất. Mặc dù
Mạn Mạn cảm giác rằng mình cũng không hẳn xấu xí. Nhưng lại nhìn đến đôi chân ngắn ngủn của mình. Rồi lại nhìn qua hoàng tử điện hạ đang ngồi
trên ghế salon đọc sách. Vóc dáng anh cao to khỏe mạnh, đôi chân dài
thẳng tắp, gương mặt điển trai, hoàn toàn không giống như một sinh vật…
Ặc đúng rồi, vốn không phải là vậy.
Mạn Mạn bò lên ghế salon “Kash, nói cho em biết chút ít về cha mẹ anh có được không? Em không muốn bị chán ghét ngay từ lần gặp mặt đầu
tiên.”
Kash để sách xuống, nhẹ nhàng ôm cô lại, giống như chơi đùa với một
con mèo nhỏ mềm mại “Không có đâu. Có thể tìm được em chính là điều vinh hạnh nhất cho tộc của anh. Nếu như mẹ anh còn sống trên đời, nhất định
sẽ thích em. Cha thì…. cha rất nghiêm nghị, nhưng tuyệt đối sẽ không
ghét em đâu. Người định mệnh là ngôi sao trong hoàng tộc, trước hôn lễ
cha cũng có gửi thư chúc mừng đến đấy.”
Mạn Mạn cuộn người trên ghế salon như một con mèo tìm được một nơi
thoải mái “Trong tiểu thuyết hay viết, hoàng tử đều gọi ba mẹ là phụ
hoàng mẫu hậu, cảm giác đó thật vĩ đại.”
Kash: “Chỉ có người định mệnh mới là người vợ chân chính của hoàng
tộc. Cho nên mẹ của anh cũng không phải là hoàng hậu. Vì bảo đảm việc có người thừa kế duy nhất, hoàng tộc mấy đời đều là con một. Trong nhà ít
người nên cũng không nhiều quy tắc lễ nghi đâu em. Nói ra, ông nội rất
thích anh gọi tên của mình, chỉ có điều anh không gọi cha như vậy.”
Kash: “Hoàng đế bệ hạ có thật giống như….. Em nghe mỗi khi đội hộ vệ nhắc đến, vẻ mặt cũng lập tức thay đổi.”
Giọng nói Kash từ dịu dàng đổi thành kính sợ “Cha là vị đế vương vĩ
đại nhất hành tinh Dicken từ trước đến nay. Cha vô cùng mạnh mẽ, quản lý thuộc hạ nghiêm ngặt, đối với kẻ địch tàn khốc. Tất cả mọi người đều
vừa kính vừa sợ cha. Khi còn bé, anh cũng không dám mở miệng nói chuyện
trước mặt cha anh.”
Mạn Mạn cũng bắt đầu vừa kính vừa sợ đối với vị hoàng đế chưa gặp mặt này rồi. Nhưng vị hoàng đế vừa vĩ đại vừa đáng sợ như thế, mà lại sinh
ra một đứa con trai đáng yêu vô cùng. Cô đưa tay nghịch sợi tóc dài của
Kash:
“Cho dù là vậy, ông cũng cùng với mẹ anh sanh ra anh mà.”
Kash cười cười “Mẹ anh và cha anh không có tình cảm gì với nhau cả.
Trước khi bà qua đời là một nhà di truyền sinh vật học, cũng là bạn thân kiêm bạn học của cha và Shisha. Sinh anh ra là nhiệm vụ của bà, sau này em sẽ hiểu.”
Mạn Mạn ngớ ra, không có tình cảm cũng có thể vì nhiệm vụ sinh con ra ư? Quả thật là phong cách của người hành tinh Dicken.
Mặc dù hoàng tử Kash đảm bảo cha của anh sẽ thích mình. Nhưng với
những gì đã trải qua, Mạn Mạn cảm giác mình vẫn chưa hiểu được những
việc thông thường tại hành tinh Dicken. Cho nên trước khi chủ hạm đáp
xuống hành tinh Dicken, vẫn nên tranh thủ thời gian đi hỏi đội trưởng
Shisha vạn năng về yêu thích của hoàng đế bệ hạ là hơn.
Shisha “Bệ hạ không có thích gì, nhưng ghét thì có rất nhiều. Hoàng
tử phi không cần suy tư làm sao để lấy lòng ngài ấy. Đây là nhiệm vụ
không thể hoàn thành, và cũng chưa từng có người thành công qua.”
Mạn Mạn ủ rủ “Trong lịch sử ghi lại, ngài ấy có sức chiến đấu mạnh
nhất, trí khôn và lực chỉ huy cũng cao vô cùng. Lại là cha của hoàng tử
Kash, khẳng định ngài ấy rất đẹp trai. Bệ hạ thật quá hoàn mỹ.”
Shisha thở dài: “Chỉ căn bản hoàn mỹ thôi.”
Mạn Mạn “Có ý gì?”
Shisha “Bởi vì ngài ấy không hoàn thành được sự vinh quang lớn nhất
của hoàng tộc. Cũng là nhiệm vụ lớn nhất trong hoàng tộc: Tìm được người định mệnh của mình. Cho nên lúc ở hoàng cung, xin hoàng tử phi thận
trọng từ lời nói đến việc làm. Trong ba đời hoàng tộc, chỉ có mình bệ hạ không tìm được người định mệnh, cho nên việc này khiến cho tâm trạng
của bệ hạ tương đối tồi tệ.”
Trong sự mù mịt lúng túng của hoàng tử phi, chủ hạm khổng lồ lẳng
lặng đáp xuống một hành tinh màu lửa. Hành tinh này có mặt đất và biển
màu đỏ trải dài mênh mang. Đây chính là nguồn gốc tất cả sinh mệnh của
hành tinh Dicken.
Sauron – Hành tinh mẹ của Dicken.
Thể tích hành tinh Sauron gấp tám lần trái đất, mật độ dân số gấp hai lần. Sức hút và áp suất không khí lớn hơn trái đất rất nhiều. Khí hậu
chính là thành phần không có sự cách biệt quá lớn với trái đất, nhưng
chia đều nhiệt độ ra thì vẫn dưới hai mươi độ C.
Bởi vì sự tồn tại của hoàng tử phi, nội bộ chủ hạm Dicken đã tạo ra
một chiếc máy thiết lập hoàn cảnh trái đất. Trước khi Mạn Mạn ra khỏi
khoang thuyền, đã được dặn dò kỹ lưỡng: Nhất định lúc nào cũng phải đeo
sợi dây chuyền có máy điều tiết bên người. Nếu không sẽ giống như con cá sống ở biển sâu bị mắc cạn. Trong phút chốc da thịt sẽ nứt nẻ, nội tạng sẽ bị trọng lực gấp bốn lần bên ngoại đè ép.
Mạn Mạn mặc một bộ váy lễ phục màu trắng viền hồng, đeo một sợi dây
thắt lưng làm kiểu. Vô cùng may mắn là không có mấy bé học sinh nữ tiểu
học mặc vắn ngắn củn đến tặng hoa cho mình. Nhưng khi ngồi trên phi
thuyền bay lơ lửng trên đường đến hoàng cung. Cô mới nhận ra rằng sự
hoan nghênh của người dân đối với “ngôi sao hoàng tộc” là khó tưởng
tượng đến cỡ nào.
Việc người định mệnh sinh ra người thừa kế, có ý nghĩa là thể thức
gien thứ hai của hoàng tộc Dicken lại bắt đầu phát huy tác dụng. Đồng
thời sự tiến hóa của người thừa kế được mã hóa phục chế lên tất cả các
đứa bé sắp chào đời trên hành tinh. Trong thời gian ngắn nhất, toàn thể
trẻ sơ sinh của chủng tộc đều nhận được sự ban hành tiến hóa gien. Điều
này gọi là “Lời chúc phúc đến từ phương xa”.
Người hành tinh Dicken với sức chiến đấu cấp S vẻ vang, được biết đời sau của mình có thể đạt được sức mạnh và trí năng cường đại hơn. Trong
lòng họ cảm kích khó nói nên lời, vui mừng khôn xiết. Vô số thanh niên
đến thời kỳ sinh sản đều lùi lại ngày kỳ sinh, vì muốn để cho con của
mình nhận được gien tiến hóa cao nhất.
Nói cách khác, sự tồn tại của Mạn Mạn, đúng là phúc lợi lớn nhất cho toàn thể dân chúng tại đế quốc.
Đương nhiên đế đô Disney là trung tâm đầu não, tất cả các con đường
đều dẫn về hoàng cung. Đội hộ vệ hoàng tộc bật màng bảo vệ nghiêm mật
nhất, để bảo vệ cho hoàng tử phi yếu ớt không phải hi sinh dưới làn sóng xung kích của dân chúng đang bộc phát sự nhiệt tình, bị ném văng ra xa
như một cọng cỏ.
“Hoàng tử phi điện hạ, chào mừng đến đế đô”
“Điện hạ! Chúc ngài sớm sinh ra người thừa kế, trường thọ khỏe mạnh.”
“Điện hạ! Con của tôi sẽ trở thành thuộc hạ trung thành nhất của người thừa kế mới.”
“Điện hạ! Tôi đã lùi lại ngày dự sinh, hi vọng con mình sẽ có thể nhận được sự che chở của gien ngài.”
“Tổ tiên bảo vệ Dicken! Bảo vệ hoàng tộc!”
“Hoàng tử điện hạ, cố gắng lên!”
…………….
Hành tinh Sauron có nhiệt độ thấp, Mạn Mạn đang trong dáng vẻ ngây
dại vô thức phả ra từng làn khói trắng. Kash mang áo choàng nhẹ nhàng
khoác lên người cô, cười tự hào “Em nhìn xem, tất cả mọi người đều vô
cùng thích em.”
Hoàng cung được xây dựng hoàn toàn giống như phong cách của Dicken.
Tất cả kiến trúc của hoàng cung đều là những đường nét đơn giản, vứt bỏ
hết tất cả những trang trí rườm rà. Cũng giống như các chiến sĩ Dicken,
mang dáng vẻ phong khoáng và cao ngạo tự nhiên. Công việc của hoàng đế
bệ hạ cực kỳ bận rộn, nên đã an bài cuộc tiếp kiến chính thức vào ngày
hôm sau. Kash dẫn Mạn Mạn đi thăm quan hoàng cung đã có đến mấy ngàn năm lịch sử.
Tại điện kỷ niệm, hoàng tử chỉ vào một bức tranh chân dung “Đây là ông nội anh, và nữ vương Maggie của trùng tộc.”
Mạn Mạn ngẩng đầu lên chiêm ngưỡng, sáu chân, thân giáp, có chiếc cánh mỏng mờ sáng, đôi mắt kép lạnh lùng không chút tình cảm.
Cô đánh giá từ tận đáy lòng “Cá tính rất riêng.”
Hoàng tử tiếp tục chỉ “Ông sơ sơ sơ, và điện hạ Swicth thuộc hành tinh người sói.”
Mạn Mạn lại ngẩng đầu lên chiêm ngưỡng, những chiếc mỏng nhọn có thể xé rách tất cả, bộ lông thật dày, đôi mắt đỏ sắc bén.
Cô đánh giá từ tận đáy lòng “Xinh đẹp vô cùng.”
Hoàng tử chỉ tiếp “Ông tổ…. và điện hạ Luna mang hình thái hư ảo và gien Plasma.”
Mạn Mạn ngẩng đầu lên chiêm ngưỡng, một đường viền mờ ảo, một mái tóc đài đen nhánh xinh đẹp xỏa trước mặt, đôi chân thon dài trắng nõn khẽ
cách mặt đất.
Cô đánh giá tự đáy lòng “Khí chất siêu quần”
…………
………….
Kash tự hào vui mừng tổng kết “Vậy thì em là xinh đẹp đáng yêu nhất.”
Ngày đó, bạn học Lộ Mạn Mạn mới hiểu được lý do tại sao hoàng tộc lại tồn tại được sự uy nghiêm và đủ loại đặc quyền. Bởi vì quả thật bọn họ
thật sự hy sinh rất lớn cho sự trường tồn của đế quốc.